Chàng Trai Đến Từ Cổ Đại!


Cảnh Nhi đi xuống tầng hầm lấy xe , vào xe cô im lặng khiến cho Dương Sở lo lắng liền quay sang hỏi :
“Em…em sao vậy ?”.
Một…hai..

và cứ thế nước mắt cứ tuôn ra , Cảnh Nhi ôm chầm lấy Dương Sở mà khóc nức nở , Dương Sở bối rối đưa tay ôm nàng vỗ nhẹ vào lưng an ủi.

Cảnh Nhi một lúc sau , ngồi dậy lau nước mắt nước mũi thì thấy trên áo anh có mảng ướt lớn liền thấy có lỗi bèn nói :
“Để em chở anh đi mua áo khác !”.
Dương Sở gật đầu , cô cũng chẳng nói gì liền lái xe rời khỏi nơi đó .Cô đang lái xe thì Dương Sở bảo :
“Em…có vẻ mệt , ta đi tản bộ nhé !”.
Cảnh Nhi nhìn anh rồi lái xe vào bãi đổ gần đó.

Dương Sở mỉm cười nhẹ rồi mở cửa xe , chạy nhanh qua mở cửa cho cô rồi nói :

“Mời tiểu thư !”.
“Anh học ở đâu ra thế ?” Cảnh Nhi cười khẽ.
“Ở tửu lầu mà em dẫn ta tới hôm qua , có một tên làm như thế !”.
Cảnh Nhi khẽ cười bước xuống nắm tay anh đi tản bộ trên con phố nắng chiếu nhẹ nhàng , Dương Sở nhìn trước mắt có cửa hàng liền kéo cô vào nói :
“Mình mua áo xong rồi đi tiếp em nhé !”.
“Để em lựa cho anh !”.
Cảnh Nhi im lặng đi vào liền có nhân viên cúi chào cô , có lẽ họ biết cô quá rõ vì…chủ nhân của cửa hàng này là Khải Nguyên mà , lúc mới quen cô đã bảo anh mua cửa hàng này để bán quần áo nên anh đặc biệt thích cửa hàng này hơn so với các cửa hàng lớn khác.

Cảnh Nhi đưa cho anh một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản rồi đi vào trong ngồi trên ghế sô pha trầm lặng , thì :
“Ông chủ !” Các nhân viên cúi đầu chào.
“Anh yêu , hôm nay là sinh nhật bạn em , anh nhìn xem , em lựa bộ này được chứ ?” Cô người mẫu nóng bỏng để bộ váy khoét ngực lên người.
“Em đẹp khi không mặc đồ thôi !”Khải Nguyên nói nhẹ nhưng cũng đủ khiến ai nghe cũng đỏ mặt.
Dương Sở bước ra thật lịch lãm , Cảnh Nhi ngước mắt lên khuôn mặt khẽ ửng hồng khi thấy anh cúi người sát lại gần cô .
“Em đang say mê anh hả ?”Dương Sở ngây ngô.
“Nào có…đừng có tự luyến !”Cảnh Nhi đứng bật dậy.
Nghe thấy tiếng nói quen , Khải Nguyên ngó sang nhìn thấy liền kéo cô người mẫu sát vào người đi tới :
“Ô…xem là ai đây ?”.
“Là Cảnh Nhi sao ?...Cô diễn viên hết thời à !”Cô người mẫu cười khinh.
“Dương Khải Nguyên , chia tay tôi , anh lại có vẻ thích những thứ dơ bẩn hơn nhỉ ?” Cảnh Nhi nhếch môi.
“Cô nói ai hả ..

đồ hồ ly !”Cô người mẫu tức giận .
“Cảnh Nhi là vợ tôi ..cô nói hồ ly là sao hả ? Xét nhìn qua hình như cô và anh ta không phải quan hệ vợ chồng , tình nhân thôi sao ? Cô có tư cách gì mà nói vợ tôi ?” Dương Sở che chắn Cảnh Nhi lại , ngữ khí lạnh đi.
Khải Nguyên ngước mắt lên nhìn người thanh niên trước mặt , anh ta có khí chất vương giả mãnh liệt , khuôn mặt xinh đẹp yêu mị nhưng đôi mắt sắc bén ngạo mạn khiến người khác nể sợ …nhưng sao anh cảm thấy cậu ta quen quen thế nhỉ ?..

“Cậu là ai ..

có biết đây là ai không hả ? Nhìn cậu như vậy chắc là trai bao do cô ta nuôi chứ gì !”.
“Anh ta là chồng chưa cưới của tôi ..

nếu cô có những phát ngôn như vậy , tôi có thể thưa kiện cô tội phỉ báng , nếu dựa trên kinh nghiệm là người yêu cũ của anh ta , anh ta không thích vướng vào mấy chuyện pháp luật đâu !”.
“Sở Nhi , đi thôi ! Em dẫn anh đi ăn , sau này không vào đây nữa , anh sẽ bị dơ bẩn thôi !”.
Cảnh Nhi ôm lấy tay Dương Sở kéo đi , Khải Nguyên nhìn theo bóng hai người khuất dần rồi thì ….Ầm..tất cả đồ trong cửa hàng bị đổ nát , tất cả nhân viên run sợ núp vào một góc , cô người mẫu run rẩy nói :
“Anh..!”.
“Cút !”.
------
Cảnh Nhi nhìn sắc mặt Dương Sở sắc lạnh liền lo lắng để anh ngồi xuống băng đá gần đó rồi sờ trán anh hỏi :
“Anh sao vậy ..

sao lạnh thế ?”.
“Cảnh Nhi … anh không thích tên đó , tên đó không phải người tốt !”Dương Sở nhìn cô.
“..Sở Nhi..anh sao vậy ?”Cảnh Nhi run rẩy.
“Hắn…hắn sẽ cướp em khỏi anh..hắn là tên hoàng huynh ác độc ..


em không được gần hắn !”.
“Được rồi , em không gần hắn ..không gần !”.
Cảnh Nhi ôm lấy cậu đang kích động rồi nói nhẹ , Dương Sở tay siết lại hận không thể giết chết tên đó.

Cuộc tản bộ kết thúc , Cảnh Nhi đưa cậu về nhà rồi nấu ăn , tối đến :
“Ngày mai ..sẽ có gia sư đến dạy , anh phải học !”.
“Học..?”Dương Sở ngạc nhiên.
“Đúng vậy , sau khi học đầy đủ , em đã liên hệ rồi , anh vào trường đại học Quỳnh Hoa ở thành phố theo ngành quản trị kinh doanh !”.
“Quản trị kinh doanh ..?”.
“Từ từ anh sẽ biết , em biết anh rất thông minh nên những việc này không khó đối với anh đâu ,còn đây ..là điện thoại , em đã lưu số !”.
Cảnh Nhi chỉ thao tác cho Dương Sở , quả nhiên chỉ một lần cậu liền nhớ và làm theo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận