Câu Dẫn Đội Trưởng Đội Bóng Rổ Lạnh Lùng FULL
Trước khi Phương Hạo Sâm lao vào WC, Nhan Ngọc đã nhìn quanh hai phòng vệ sinh cách biệt, cô chọn một góc độ thích hợp nhìn thoáng qua giống như khoá cửa đã bị hỏng, cô nhanh chóng bước vào bên trong trước khi Phương Hạo Sâm giữ chặt mình.
Mặc kệ phòng vệ sinh này có khoá hay là đã hỏng, dù sao vào trong tay Nhan Ngọc cũng là đã hỏng rồi.
Cô không đóng cửa lại mà chỉ để một khe hở nhỏ.
Phương Hạo Sâm nhìn thấy Nhan Ngọc đi vào phòng vệ sinh, anh ta muốn lên tiếng ngăn lại.
Nhưng lại thấy một khe hở ở cửa, hình như khoá cửa có chút vấn đề.
Đây là ông trời cho cơ hội tốt đến mức nào chứ?
Phương Hạo Sâm gian nan nuốt một ngụm nước bọt, trong nhất thời anh ta miên man bất định, anh ta ngậm miệng lại, trong lòng xuất hiện rất nhiều tà niệm.
Nháy mắt anh ta đã thay đổi chủ ý, anh ta chỉ hy vọng Nhan Ngọc chưa biết cô đã đi nhầm WC.
Một bên âm thầm cầu nguyện, một bên anh ta lặng lẽ đi đến bồn vệ sinh đối diện với gian phòng của Nhan Ngọc.
Đứng ở trước bồn vệ sinh, Phương Hạo Sâm làm bộ làm tịch móc dương vật của anh ta ra giả bộ mình nghiêm túc muốn đi WC.
Nhưng thật ra anh ta không hề có ý định đi tiểu, trong lòng anh ta trống rỗng, tất cả dục vọng của anh ta quấn quanh Nhan Ngọc.
Anh ta bí mật nhìn trộm qua khe cửa rình coi tình nhân trong mộng của mình đi WC.
Nhan Ngọc có đi WC không?
Dĩ nhiên là không.
Cô hao hết tâm tư mới có thể đưa cả Phương Dục Sâm và Mạnh Tân Lương đến đây, quần cũng đã cởi ra rồi, nhưng không phải để cho hai người đàn ông này nhìn cô đi WC như nào.
Bởi vì ăn mặc hơi dày, hơn nữa vừa mới uống rượu xong cho nên cơ thể Nhan Ngọc nổi lên từng đợt nóng khiến cả người cô đổ mồ hôi, mồ hôi tích tụ chảy xuống bộ ngực làm ướt nịt ngực khiến cặp vú bên trong không thoải mái chút nào.
May mắn đây cũng là một KTV cao cấp, WC trang hoàng rất sạch sẽ.
Nhan Ngọc cởi áo khoác vừa dày vừa nặng của mình ra đặt trên mặt đá cẩm thạch sau bồn cầu, cô cởi từng cúc áo của chiếc áo sơ mi mỏng, sau đó nghiêng người bắt đầu chậm rãi cởi áo ngực của mình.
Cô biết Phương Hạo Sâm chắc chắn sẽ nhìn lén, vì thế cô cố ý làm ra các động tác vừa thanh thuần lại dâm đãng, tới khi cặp nhũ thịt kia hoàn toàn lộ ra cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Hai mắt của Phương Hạo Sâm nhìn thẳng vào khe hở trên cánh cửa kia, cố gắng nhìn nhiều hơn… Anh ta không nghĩ đến cặp vú của Nhan Ngọc không chỉ là hàng thật mà còn tròn trịa no đủ hơn so với tưởng tượng của anh ta.
Cặp vú to lớn trắng nõn kia bị mảnh vải thít chặt xuất hiện một vết ngấn đỏ hồng.
Anh ta có thể nhìn thấy viên thịt hồng hào kia đang đứng thẳng lên, dường như chờ đợi người khác đến chà đạp.
Tiếng thở dốc mềm mại lúc nãy giống như thổi vào lỗ tai của anh ta, dưới thân của anh ta nhanh chóng sưng to ngẩng cao đầu lên.
Khi nhìn thấy Nhan Ngọc đặt tay lên ngực nhẹ nhàng xoa nắn, cuối cùng Phương Hạo Sâm cũng không nhịn được nữa.
Anh ta vạch côn thịt như trò hề của mình ra sau đó kéo Nhan Ngọc ra khỏi cánh cửa không có tác dụng gì hết kia.
“A! Anh… Tại sao anh lại ở chỗ này hả? Không được nhìn!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...