Phó Minh Viễn mở mắt ra, giữa chặt eo cô rồi lật người, hai người thay đổi thành tư thế nằm nghiêng, một chân của cô bị nâng lên đặt trên người anh, dường như cố ý bày ra tư thế này để cho người đàn ông dễ dàng đùa bỡn tiểu huyệt.
Quả nhiên, ngay sau đó cây gậy cứng rắn bắt đầu cọ tới cọ lui lên môi âm hộ trơn trượt của cô gái nhỏ, rồi đâm vào khe hở mềm mại, ưỡn thẳng thắt lưng, đẩy quy đầu đi vào bên trong.
Thẩm Gia lần đầu tiên ở trong trạng thái tỉnh táo như vậy, cảm nhận nơi riêng tư bị lấp đầy, cô khẩn trương đến nín thở, làm cho âm đạo cũng co rút theo, mới tiến vào được hơn nửa quy đầu đã phải dừng lại.
"Thả lỏng, đừng co rút.
"
Nhưng dưới tình huống đó, làm sao cô có thể thả lỏng được.
"Em, em, em thả lỏng.
"
Phó Minh Viễn không nói nên lời.
"Tự lấy tay mình sờ âm vật.
"
" m vật ở đâu?"
Phó Minh Viễn trầm mặc, khoảnh khắc tiếp theo, Thẩm Gia cảm giác được hạt đậu nhỏ nhô lên trên đỉnh khe hở riêng tư của mình, bị ngón tay thô ráp chạm đến.
"A ừm! "
Tay của người đàn ông chỉ mới sờ vào nơi đó, âm vật đã chịu không nổi mà phun ra ít chất lỏng trong suốt.
Tốc độ rất nhanh làm cho Phó Minh Viễn nghĩ rằng cô gái vừa tiểu ra, dù sao đi tiểu cũng là từ chỗ đó.
Anh nhanh chóng rút tay về, lấy khăn giấy lau sạch chất lỏng trên tay, lau xong mới phát hiện, đây không phải là nước tiểu, mà là dâm dịch sền sệt, trong suốt.
Chỉ biết sờ hạch hoa sẽ thoải mái, nhưng anh không ngờ nó còn có thể chảy ra nước dâm.
Phó Minh Viễn tò mò thăm dò lại, quả nhiên mới chạm vài cái, âm vật lại phun ra hai luồng dâm dịch, toàn bộ khe hở vì thế mà trở nên nhớp nháp, tiểu huyệt cũng vì khoái cảm mà mềm nhũn, Phó Minh Viễn nhân cơ hội này, cắm vào toàn bộ quy đầu.
Tiểu huyệt của cô gái nhỏ giống như đặc biệt sinh ra để cho anh làm, quy đầu vừa vặn chạm vào lớp màng, tức là có thể cảm nhận được sự khoái cảm của động nhỏ, mà không cần phải phá vỡ thân thể xử nữ của cô.
Thẩm Gia còn quá nhỏ, nhỏ đến mức có thể làm con gái của anh, vả lại anh đã có vợ, cũng không biết bản thân có thể duy trì được sự hứng thú với Thẩm Gia được bao lâu, giữ vững lương tâm cuối cùng, cố gắng không cướp đi lần đầu tiên của thiếu nữ.
Ừm, chính là cố gắng.
Nếu lần nào mà nhịn không nổi, thì cũng không phải là không thể đâm hết vào.
Không biết từ bao giờ, tay của Thẩm Gia đã đi đến chỗ hai người kết hợp, đỏ mặt cảm thán: "Chú, phía dưới em đang bị đồ vật kia của chú lấp đầy, thật là căng.
"
Trên mặt Phó Minh Viễn xẹt qua một tia mất tự nhiên, anh lấy tay che lấp miệng của cô gái nhỏ.
Sao cô lại không biết xấu hổ như vậy?
"Chú làm gì thế, thật sự bị cắm vào rất căng mà.
"
Thẩm Gia không biết lời nói của mình có bao nhiêu dâm đãng, cô còn nắm lấy thân cây gậy đang lộ ra bên ngoài, khoa tay múa chân, miệng hét lên: "Một tay vẫn không cầm đủ, cũng không biết lớn như vậy để làm gì! "
Người đàn ông nghe không nổi nữa, lần thứ hai che miệng cô lại, động tác phía dưới tăng nhanh, bắt đầu vận động pít-tông.
Không bao lâu, chỉ còn nghe tiếng rên rỉ và tiếng nước chảy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...