Đợi những người khác đi rồi thì Xuân Đức lúc này mới triệu hồi ra hai con rối vương giả. Đưa cho mỗi người một cái mắt trận, hắn bắt đầu phân phó nhiệm vụ cho hai con rối. Hai con rối mặt không biểu tình, sau khi nhận được mệnh lệnh thì liền lặng lẽ rời đi.
Đâu vào đấy xong thì Xuân Đức lúc này tiếp tục gọi ra Bóng Ảnh, ngay lập tức một màn sương đen hình thành không qua vài giây thì Bóng Ảnh hiện ra.
" Chuyện gì vậy đại ca? "
Xuân Đức không có trả lời mà hướng ánh mắt nhìn về trận chiến nơi phương xa, Bóng Ánh lúc này cũng nhìn theo ánh mắt của Xuân Đức. Tiếp sau đó cả hai cùng quay lại nhìn nhau cười lên, nụ cười của cả hai người vô cùng giống nhau, đều lạnh lùng và đầy tà ác.
Dùng cái lưỡi dài của mình liếm môi một cái, Bóng Ảnh nham hiểm đề nghị:
" Nên để cho đám kia sống mái với nhau, chút nữa ca và đệ vào cho mỗi tên một dao nữa liền xong chuyện, xong việc bốn con quỷ vật kia là của đệ. Đại ca thấy thế nào, hay là thả ra ngoài một tên rồi chúng ta thay nhau truy sát hắn hắn cho vui. Cái cảm giác con mồi vùng vẫy giãy chết khá thú vị."
Nghe được Bóng Ảnh đề nghị thì hắn có chút động tâm, nhìn xem con mồi giãy chết quả thực khá thú vị. Nhưng suy nghĩ một chút hắn vẫn lắc đầu nói:
" Cho mỗi tên một nhát cho xong việc đi, tiếp sau đó chúng ta còn phải đi săn tiếp. Đâu có nhiều thời gian chơi với một con giun như vậy."
Bóng Ảnh gật gù:
" Đại ca nói cũng đúng, vậy thì đợi đám kia kiệt lực rồi chúng ta ra tay. "
Xuân Đức lúc này lại lắc đầu nói:
" Không phải là chúng ta ra tay mà là mình lão nhị ngươi ra tay, đại ca ta sẽ ở ngoài này đề phòng tên nào đó có bí thuật không gian bỏ chạy. Đám con giun kia bản lĩnh gì không có chứ chạy trốn là không thể xem thường được. Vẫn nên đề phòng tình huống ngoài ý muốn phát sinh mới tốt."
" Đại ca nói không sai. Vậy để đệ giải quyết đám kia cho, ca ở ngoài đề phòng có tên nào bỏ chạy." Bóng Ánh tán đồng với ý kiến của Xuân Đức.
Tiếp sau đó hai người lại bắt đầu bàn bạc kế hoạch thêm một lần nữa, để đảm bảo không có cái gì ngoài ý muốn phát sinh.
.......
Ở bên trong tràng tranh đấu.
Lúc này đây sau khi được bốn con rồng ở phía trước cản mặt, dây dưa cùng với đám quỷ vật thì ba người ở phía sau đã có đủ thời gian thi triển ra tiên thuật sát chiêu hợp kích.
" Ngũ Long Ngự Thiên." Cả ba người đồng thời hét lớn lớn một tiếng.
Quang cầu đang được ba người dùng yêu nguyên tụ lại lúc này vụt sáng,chiếu thẳng lên trời cao.
Tiếp sau đó trên bầu trời thoáng cái mây đen kéo về che phủ nơi đây, từ 5 phương vị khác nhau xuất hiện hư ảnh 5 con thanh long to lớn, cả 5 con thanh long khi vừa xuất hiện thì đồng thời gào rú.
" Gào gào gào..."
Tiếng gào rống mang theo linh áp cường đại khiến cho một mảnh thiên địa nổ vang, ngay đến cả mặt đất cũng ầm ầm chấn động.
Tiếp sau đó 5 con rồng hư ảnh kia liền hòa vào làm một, mỗi khi xác nhập vào nhau thì hư ảnh kia lại rõ ràng hơn một chút, tới lúc cả 5 con đồng thời nhập vào một thể thì từ hư hóa thực. Một con thanh long to lớn hình thành giữa cao.
Hai mắt nó to như cái chuông lớn bắn ra kim quang chói mắt, lần phiên sắp đều phát ra lam quang mờ ảo, móng rồng sắc nhọn hàn quang bắn ra tứ phía như có thể cắt xuyên vạn vật.
" Gào "
Nó vừa rống một cái thôi, cả thiên không phía bên trên liền nổi lên gợn sóng, giống như có mặt hồ phẳng lặng bị ném vào một cục đá tảng vậy.
Tiếp sau đó con thanh long kia liền uốn lượn một vòng rồi mới phóng thẳng xuống nơi mà bốn con âm quỷ vương giả đang cùng 4 con rồng khác giao tranh.
" Rầm rầm rầm..."
Tuy ở cách đó không xa nhưng việc nhìn rõ ràng là việc gì đang xảy ra là vô cùng khó khăn, chỉ có thể thấy ở bên trong kia liên tục truyền ra những tiếng nổ như sấm rền, cùng với đó là từng hồi tiếng kêu gào, tiếng kêu gào kia có phẫn nộ, có không cam lòng, có thống khổ có sự điên cuồng.
" Ầm ầm ầm..."
" Ầm ầm ầm..."
Tiếp tục là từng hồi đất rung núi chuyển, cát bụi mù trời. Sóng khí quét ra tứ phương khiến cho trận pháp xung quanh do đám Long Tộc bày ra cũng phải rung lắc kịch liệt.
5 giây qua đi...
15 giây đi qua...
Mai khi tới 30 giây thì những tiếng nổ lớn mới ngừng vang lên, cát bụi cũng từ từ lắng xuống. Ngay khi cát bụi không còn che lấp tầm nhìn thì liền có thể nhìn thấy sự việc bên trong. Lúc này đây con Thanh Long to lớn kia đang dùng ba bàn chân giẫm lên 3 con âm quỷ vương giả, khiến cho bọn nó không tài nào có thể thoát ra.
Còn một con âm quỷ khác đã bị cái miệng khổng lồ toàn những răng nanh sắc bén của con Thanh Long kia cắn đứt làm hai khúc đang nằm giãy trên mặt đất.
Thấy một màn như vậy thì cả đám Long Tộc lúc này đều lộ ra thần sắc vui mừng, ngay lập tức từ trong miệng con Bạch Long quát lớn:
" Bắt lấy bọn chúng, long hoàng hư ảnh sắp không duy trì được nữa."
Những con rồng khác nghe vậy thì ngay lập tức đều hành động, cả 4 đều hóa về hình dạng nhân loại lấy ra bảo vật chuẩn bị trước ném về phía bốn con âm quỷ vương, tấm lưới kia ban đầu chỉ bằng bàn tay nhưng ngay sau đó liền biến lớn.
Thoáng cái đã có diện tích cả vài mét, ở trên tấm lưới có từng móc câu màu đen quỷ dị, thêm vào đó thi thoảng trên tấm lưới lại hiện lên quang mang màu đỏ. Ngay khi mấy tấm lưới này chụp chúng đám âm quỷ thì liền co lại, từng móc câu màu đen đâm xuyên vào bên trong cơ thể đám âm quỷ vương giả khiến cho bọn nó kêu gào thống khổ không thôi.
Ngay khi bắt được bốn con âm quỷ vương giả thì hư ảnh con Thanh Long cũng biến mất. Bà tên vương giả long tộc lúc này cũng đã cố hết sức mới có thể duy trì hư ảnh kia đến lúc này, thần sắc của bọn họ lúc này là vô cùng suy yếu nhưng trên mặt người nào người nấy đều nở một nụ cười chiến thắng.
Nhưng ngay vào lúc này trận pháp do bọn họ bày ra lúc này bị người mạnh mẽ phá hủy cùng với đó là một bóng đen như ma ảnh dùng tốc độ nhanh kinh hoàng phóng thẳng đến ba người.
" Cẩn thận, có địch nhân." Vừa cảm nhận được có điều không đúng thì có người hét lớn.
Nhưng khi bọn họ cảm nhận được linh áp từ trên người Bóng Ảnh thì cả đám đều thất kinh. Cả đám trong lòng đều thầm nghĩ:
" Quỷ vật cao cấp, làm sao có thể, nơi đây đâu phải là hạch tâm hung địa, vì sao lại có quỷ vật cấp cao?"
Tiếp sau đó liền có mấy người quát lớn:
"Mọi người chạy nhanh."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...