Chap5 anh hùng trọng anh hùng
Sau khi tất cả đã ổn đâu vào đấy thì ai về nhà lấy đi ngủ. Sáng sớm hôm sau, ông bô được hai thằng cha công an xã mời nên trụ sở xã làm việc, vì vụ đánh nhau ngày hôm qua, mẹ mấy con chó lúc đánh nhau thì ko thấy mặt mũi đâu, đến lúc xong rồi thì xuống hạnh họe đủ điều, do ông bô là thành phần tàn dư chiến tranh nên cũng hơi e dè. 8h sang có mặt trên trụ sở công an xã, mấy con cẩu trông nhà của dân mà ko bảo vệ được, nay còn quay sang hạnh họe, mới đầu ông bô cũng nể, vì mình là người có tội với đất nước nhưng dù sao thì cũng ko thể trách ổng được, vì lúc đó sống trong nam, thử hỏi xem có ai ko phải đi lính ngụy, ai ở đâu thì phải theo đấy thôi. Chúng nó hạnh họe đủ điều là sao lại gây đánh nhau gây mất trật tự trị an, gây rối công cộng vv và vv….. nói hết sự thật rồi nhưng chúng nó vẫn ko tha, trong khi đó bọn kia gây chuyện trước, thì ko thấy có đứa nào phải nên, mà nói thật bọn đấy cũng ko có gan dám bước chân vào đất của bọn dân xóm D, mà đưa giấy mời hay trực tiếp gọi nên. Cực chẳng đã con giun xéo mãi cũng quằn, ông bô ức chế nên, thấy kể mắt ông trợn ngược, quát lại bọn nó, mà nói đến ông điểm để người khác phải sợ và nể nhất là đôi mắt của ông, vừa sáng vừa sắc lại vừa dữ. Trẻ con trong thấy còn tè ra quần nữa là, lại vừa có tiếng là một đấu với 13 thằng con dân xóm D, nên bọn đấy đâm cũng hoảng, mà để cho ông về ko dám hạnh họe gì nữa. Trên đường về từ trụ sở xã phải đi qua xóm D, nên tiện thể ông bô ghé vô nhà thằng con hôm qua đánh điện trộm cá. Vừa vào đến sân nhà nó, thì lố nhố trong nhà đông ghịt phải có tới 20 đứa, ông bô cũng hơi hoảng nghĩ trong đầu, nếu ko bị thương ở tay trái thì vừa đánh vừa rút, cũng ko có gì đáng lo, đằng này lại bị thương người lại ko có đồ gì, nếu chúng nó ùa hết ra mà có đồ để chiến thì mình cũng nguy. Nhưng với bản lĩnh của một võ sư ông bô vẫn ko hề biến sắc, mặt vẫn lạnh băng, như ko có gì trước mặt mà coi chúng chỉ là mấy con chuột chui trong đống dạ ra. Một lão đứng ra trông thì già hơn ông bô, nhưng thực chất vẫn còn kém một tuổi, nói xem ra ông bạn gan cũng lớn quá nhỉ, ông bô đáp gan cũng chỉ như mọi người thôi, nhưng chí thì chắc ko kém lắm. Lão đang nói là bố thằng đánh điện cá hôm qua, cũng là trưởng bản ở xóm và là bộ đội đặc công giải ngũ, do gia cảnh nghèo đói mới sinh ra trộm cắp, mà sau mới giới thiệu. Câu nói của ông bô tưởng như bông đùa, nhưng ở vào lúc đó mà nói thì có sức nặng ngàn cân, lão nhìn ông bô và nói xem ra ông cũng là người quân tử dám nói dám làm “chẳng là hôm qua ông bô nói với lão B là có gì mai nói chuyện”. Ông bô ko dám bác quá lời, bất ngờ lão dơ tay nhanh như cắt, đánh ra song chỉ nhằm thẳng mắt ông bô chỉ tới, hừ với một người từng là sĩ quan tâm lý chiến cũng như từng trải bao trận đánh đấm, làm sao có thế dở trò được trước mặt ông bô, ông đưa một tay khép góc đúng như một con dao phay, mà chặt giữa hay ngón trỏ và giữ của đối thủ đang định móc mắt mình, lão già có vẻ hơi hoảng, vì sự phản ứng quá nhanh nhẹn của ông bô. Tưởng bở hả lão già ko dễ nhuốt ông bô tui đâu, lão lại đá liên tiếp 3 cú đều bị ông bô lấy chân đá lại, nên biết trong quyền cước thì ông bô mạnh nhất là cước bộ, đòn đáp trả vừa đủ lực, ko những khiến cho đối thủ phải tâm phục khẩu phục, mà còn cảm thấy mến mộ con người ông bô, lão già thốt nên giỏi giỏi thật, chúng tôi thua một cách tâm phục khẩu phục, ông bô lại nói bác quá lời rồi. Lão già gọi thằng con S ra đây xin lỗi bác đi. Thằng co lủi thủi bước ra sân, kêu xin lỗi, lão già quát mày xin lỗi ai thế xin lại, dạ cháu xin lỗi bác ạ. Rồi thì lão nói anh thông cảm cho cháu nó còn trẻ người non dạ, nhà lại túng bấn nên làm liều, ông bô nói ko sao chuyện qua rồi mà, thế là lão mời ông bô vào nhà uống nước và kêu bọn kia đi mua ít rượu về uống sex mỗi người làm 3 ly. Lúc đấy bọn hôm qua lần lượt ra xin lỗi ông bô, cuối cùng là lão B đang ở nhà an dưỡng vì trận đòn hôm qua, nghe nói ông bô ở bên nhà ông anh, nên cũng chạy sang làm mấy ly và xin lỗi vì chuyện hôm qua, do nóng nảy mà ra, ông bô kêu ko có chi mợ nói là thế chứ nếu ông bô mình ko có bản lĩnh thực sự, thì liệu có còn xác để hôm nay vác vô nhà chúng nó ko mà xoắn. Lão lại tếu nghe vẻ thằng cu nhà anh cũng có máu anh hùng đấy nhỉ, ông bô bảo thằng đấy nhà tôi được chiều đâm hư nên nó thế, thành thực xin lỗi chú em hôm qua bị nó đâm, “mình lấy cái gì ra được chiều”. Mẹ nó chứ nó khen đểu mình câu đấy làm lúc về ông bô ình mấy bạt tai.
Sau bữa đó tiếng lành đồn gần, tiếng dữ đồn xa chuyện về ông bô một mình đấu với cả bọn dân xóm D, được đồn thổi, một đồn mười, mười đồn một trăm. Thế rồi ko hiểu sao bọn choai choai trong làng, lũ lượt kéo đến xin ông bô dạy võ cho. Đâu có dễ gì mà thu nạp các thằng con, ông bô ko chịu thu dạy thằng nào sất. Thế rồi có nhiều thằng về cầy bẩy ông bà già chúng nó đến xin với ông già là dạy võ cho chúng nó, một phần do nể lang người trong xóm ngoài làng, một phần vì ko muốn người ta tưởng mình là kiêu điệu, nên ông bô miễn cưỡng thu nhận hơn trục thằng, mình cũng đú xin ông bô dạy cho, thì bị ổng chửi cho 1 trận, ấy bạt tai và kêu cấm ko bao giờ được học võ ổng sợ điều tiên đoán của mình là hiên thực ý mà hì, nên chỉ dạy đàn và sáo, nhưng mình ko thèm học vì ko thích, tính mình từ bé đã nói là làm ko học là ko học, dù cho bao người đến xin ông dạy cho thổi sáo và đàn ghi ta, mà sau này có một anh tên Dũng, đã nổi tiếng với hai loại nhạc cụ này ở đoàn văn công tỉnh HY bây giờ. Mình cũng nén lút học trộm, khi mà ông dạy mấy thằng con, nhưng khổ lỗi mấy thằng con tư chất ngu dốt, nên học mấy tháng mà cũng chẳng được mấy chiêu, haiz nghĩ lại mà buồn thiên tài ông bô ko dạy đi dạy bọn ngu. Rồi xoắn nhiều nên cũng bị tóm, thế là một trận đòn nhừ xương, nhưng ko vì thế mà em sợ, em có tính gan lỳ và cố chấp càng thế em càng phải học, thế rồi ôi thôi liên tiếp các trận đòn khác diễn ra bằng roi điện, roi mây roi tre, nhưng đánh nhiều nhờn, coi như đấy là luyện công, mà ngày nào cũng phải dính ít nhất là 1 trận, nhiều 2 đến 3 trận, đã thế còn ko hề khóc cũng như xin tha, ông bô đánh nhiều mà mình coi như phủi bụi. Thế nên ông chuyển dạy chúng nó sang buổi sáng, lúc mình đi học, nên ko có dịp nén lút. Cũng may trong đó cũng có 1 thằng tên là Mạnh, tư chất cũng thông minh với lại ông già nó lại chơi thân với ông bô, nên được ông dạy thêm vào buổi tối, nên em lại được dịp quay tay các thím ạ, nhưng thằng này tư chất cũng có hạn, ko như em nhìn cái là ngộ ra ngay Nên ông bô cũng buồn, nhưng cuối cùng ông cũng thâu nhận được 2 đệ tử đích truyền, có thể nói là học hết bản lĩnh của ông bô, một là anh C anh này được anh P đệ tử được xem là suất xắc nhất của ông bô giới thiệu bái sư, nhưng anh C cũng chỉ có thể học và lĩnh hội hết quyền cước của ông, còn anh P thì khác anh được xem là học gần hết vì anh
có thế học môn khí công cũng như binh khí: côn, đao, gậy và đặc biệt là phóng dao thu dao một cách tùy ý khi đôi công với đối thủ. đáng tiếc là hai anh này đều được ông bô truyền dạy tại nhà riêng, nên em ko thể nén lút quay tay. Anh P có tính cầu tiến và tính tình cương trực sòng phẳng, anh cũng có chuyện tình ko kém phần hấp diêm, chính vì chuyện tình hấp diêm này, mà khiến một người lính bộ đội cấp phát quan nhu của bộ quốc phòng, phải về quê sửa xe đạp. Âu đây cũng là mối duyên phận thầy trò của anh với ông bô, khi ông đi sửa con ngựa sắt thống nhất của nhà, giờ anh P cũng đã khá thành đạt, anh có một của hàng sửa xe máy ở đường láng hạ do mình làm chủ và hai của hàng cầm đồ ở đường láng, tiền nhiều và gia đình đã chuyển hết nên HN sống. Còn anh C tính tình trầm tính, giờ cũng là chủ một xưởng đóng đồ gỗ lớn ở nhà, có hàng trục người làm thuê.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...