Chap 14 những tháng ngày bình yên.
Sau khi ở miền nam trở về, em hoàn toàn lột xác , trở nên trầm tính hơn, ít nói, sống khép mình lại, ko muốn dính đến bất kì chuyện gì nữa, mà chỉ có tập trung vào phụ giúp công việc cho bà bô. Ngay cả bà bô cũng ko thể hiểu nổi sự biến đổi đó của em, nói thật lúc này, chính vì nghèo mà bị thiên hạ coi thường, nên em càng cố gắng hơn chứ thật ra ko có chuyện gì, dần dần kinh tế cũng khá dần nên. Hai tháng sau thì ông bưu tá già, mồm rõ to gọi tên em, ra nhận bưu phẩm, ngoài đề tiếng anh, em chẳng biết chó gì, chỉ nhận và cầm về, mở ra thì hóa ra là thư của Th n/y em, trong thư Th nói rất nhiều về sự nhớ em và nói em chính là mối tình đầu, cũng là mối tình cuối cùng, của cô ý suốt cuộc đời này Ôi hạnh phúc quá đi, em như đang được như ở trên chín từng mây, cảm giác nâng thật khó mà tả, cuối thư em nó đề địa chỉ để em có thể viết thư hồi âm, thế là cũng bắt đầu viết lại cho em nó, rằng cũng rất nhớ em nó và em nó cũng là mối tình đầu và duy nhất của em. Do hứa với bà bô là ko ăn chơi đua đòi nữa, nên mặc dù lúc đó đã có internet, chát yahoo nhưng do đã hứa nên em ko bao giờ bước chân vào quán nét cả, chính vì vậy mà hai đứa chỉ nói chuyện với nhau bằng thư tay. Tính của em đã hứa thì sẽ ko bao giờ thay đổi, hứa với em Th là chỉ có 1 mình em ý trong tim, nên khi học cấp 3, cũng có khá nhiều em xinh có, xấu có, nhà giàu, nhà nghèo đều có hết, thích em nhưng đối với em đó chỉ là những người bạn ko hơn. Học xong cấp 3 thì năm đầu em thi vào trường ĐHSPH chuyên ngành hóa sinh, CĐSPHY hóa sinh, đều là những ngành lúc bấy giờ lấy điểm rất cao, các thím 8x lúc đó thi chắc biết là bao nhiêu điểm rồi, mặc dù rất giỏi hóa với sinh nhưng em lại rất dốt toán. Sinh, hóa đều được 9 nhưng toán lại chỉ được có 3 điểm cộng 1 điểm nông thôn cũng chỉ được 22 điểm cả hai trường đều 22 và đều chợt. Sau đó em đi làm đủ nghề nào là phụ xây, đến khi có thể xây được thì lại bỏ, đi làm nghề chăm sóc và tỉa cây cảnh, làm cơ khí đóng két đựng tiền. 2007 Lúc này bà bô thấy em thi ko đỗ, ở quê thì bọn bạn bè dần lấy vợ lấy chồng hết, thấy thế bà liền bảo em lấy vợ. Sao mà thế được giờ đã có em Th, nên em đánh bài chuồn vào nam, làm nhân viên bán hàng, cho bà bác, hè đó Th cũng có dịp về , sau 4 năm du học, giờ đã là sinh viên năm nhất trường đại học harvard, một trường danh tiếng nhất nhì thế giới tại mỹ, chuyên ngành luật và quản lý khách sạn, tại lúc này gia đình Th bên đấy cũng đã mở một khác sạn thuộc tầm 5 sao, nghe nó rất hoành tráng. Sau 4 năm mới gặp hai đứa mặc dù vẫn liên lạc bằng thư tay, nhưng vẫn có rất nhiều chuyện để nói và kể cho nhau nghe, hôm đón em nó tại phi trường, dù đã rất quen thuộc với những bức ảnh mà em nó gủi về cho em, nhưng em vẫn ko khỏi ngạc nhiên vì sự thay đổi của người yêu mình, giờ đây cô ấy trông duyên dáng hơn, xinh đẹp hơn, kiêu xa đài các hơn lúc ở nhiều. Lúc đầu em với thằng T cua cùng ba ba em nó đi đón, em với thằng T cua còn trêu nhau, ko biết có được xem quần thiếu, áo chẽn ko ta. Mặc dù bị âu hóa, nhưng em nó vẫn giữ được bản sắc dân tộc , ăn mặc rất kín cổng cao tường. Đúng là ngoài sức tưởng tượng, em thì cười đểu trêu thằng T cua, mợ mày chứ ngươi yêu anh đâu có như con hổ cái của mày, thằng T cua nhăn nhó. Ở bên kia thì em ko biết Th thế nào, chứ riêng ở thì ko bao giờ thấy em nó mặc quần áo khoe người cả, hay tại em ko thích nên em nó thế, thì cũng ko biết nữa giờ em chẳng thiết tha gì phụ giúp bà bác bán hàng cả, chỉ suốt ngày đi chơi với em nó, rủ nhau đi ăn, đi du lịch vũng tàu, đà lạt. mặc dù chỉ có hai đứa đi với nhau, nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn, chỉ hôn má, cầm tay mặc dù ngủ chung phòng, tại em tính hơi cổ hủ, là phải để tất cả đến khi nào tân hôn mới xoắn được hơn tháng thì em nó lại bay về mỹ để tiếp tục học, thế là phải chia tay người yêu, giờ em lại sống trong chờ đợi, mong mỏi. Bán hàng cho bà bác em lại thấy vô vị buồn tẻ, thế là lại té về bắc, ở nhà lúc này có một nghề đan các loại giỏ đựng hoa, túi xách…. Bằng bèo tây, được vớt từ ao hồ mương máng, lấy cái thân phơi sấy khô trắng tinh, được đan để xuất khẩu nước ngoài, nên em cũng xoắn xin làm, do có tính chịu khó và nhẫn lại nên em là người đan được nhiều nhất, tiền cũng có đồng ra đồng vào, rồi thì hôm nào nghỉ em lại xoắn sang một nghề là đan lưới lồng gà, riêng món này em đã làm cho con mụ có của hàng hàn và đan lưới lồng gà gần nhà phải liêu siêu, nó đan lưới mà chém con người ta 80k, trong khi đó tiền lưới chỉ có 25k, tức là nó được 55k mỗi cái lồng, thế nhưng kiêu điệu nhận rất ít, ngày chỉ có hai ba cái, lúc này thấy làm món đó kiếm được, hơn nữa đi làm nghề đan bèo tây cũng có được ít tiền. Thế là em chuyển sang mua lưới nhận đan lồng gà. Cho tất cả các người trong xã, mà lại chỉ lấy có 50k một lồng, ngày làm trục cái, lồng em đan ăn đứt con mẹ kia, vừa chắc vừa căng mà lại đẹp, ko như mụ kia lùng bùng dúm dó. Có tiếng và được mọi người rủ nhau tơi rất đông, thế là tranh hết khách của mụ, thấy em làm ăn được bà bô lại xoắn kêu lấy vợ, giờ chỉ cần chọn một, trong số bốn năm đám mà bà bô đã ưng, haiz bà bô đâu có biết em đã có người yêu và chỉ yêu một mình em nó, thế là một lần nữa em lại đánh bài chuồn, bằng cách nghỉ làm tất cả, đi học ôn để thi đại học, lần này lại thi ĐHNN1 chuyên ngành công nghệ hóa sinh, CĐSPHY hóa sinh. Đại học thì được 22,5 điểm cộng 1 nông thôn, nhưng người ta lại lấy tới 24,5đ thế là ch ướt chướt nặng chượt, được vớt sang ngành thú y, nhưng ngành này do ở nhà em thực tập tiêm chọc bọn lợn gà ở nhà suốt, nên chán ko đi học. CĐ thì được 21,5đ công một nông thôn là 22,5 đ, thì chính sách lại lấy 23đ, sau được xét xuống 22 tưởng là đỗ, nào ngờ có con chắc nhà nó có tiền chạy, nên nó chỉ được có 22 điểm, xếp sau em ở cùng phòng, mà được đỗ còn em thì lại ko, có bà cô làm ngân hàng hà nội, bên đằng nội rất thương em, lại là vợ thiếu tướng, nhà ở Phan Đình Phùng, chắc các thím biết đấy đều là đất tá, đát tướng, định làm đơn kiện, nhưng em kêu thôi ko muốn dùm beng, các thín thử nghĩ xem giờ mình xoắn, lúc xuống đấy học nó lại trả cắt luôn ý chứ, bà cô lại định xin cho em đi học cơ khí đóng tàu biển, nhưng em ko thích, thế rồi có giấy báo học một trường CĐ nghề, thôi đành đi cho khỏi ở nhà bà bô ép lấy vợ. Ko phải mê tín nhưng sau này xem bói, bà thầy bói bài tây ở hồ gương nói em chỉ hợp với ngành kĩ thuật, còn giáo viên bác sĩ thì ko hợp kể cả có đỗ cũng ko được học, đúng là ý trời đã định, điều này có 2 thằng bạn thân của em sau này học cao đẳng làm chứng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...