Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ

Chap 16 ngoài sức tưởng tượng
Kể từ đấy thì cũng ko điều tiếng gì, nhưng lại có sự cố xảy ra, lão anh thứ của em lại bị vay nợ lần chồng chất, mà lãi là 5->7k/1T, lão kêu khổ với em về việc đóng lãi, mà ở quê em người ta cho vay có 2,0% tức là phải 3,0% mới bằng 1 nghìn/ 1T ở ngoài này, vậy tức là chưa đến một nghìn một triệu, đây lão ý lại đi vay 5->7k/1T, thấy thế em hơi sốt ruột, nên về quê bảo bà bô vay hộ cho lão 100T, của con mụ chuyên cho vay lãi kiếm lời, với lý do em cần tiền mở cửa hàng ngoài này.

Mợ nó đúng là chưa bao giờ bà bô nói dối ai, giờ lại phải đi nói dối. Về phần em do có uy trong dòng họ, mà bọn mấy thằng anh trong đằng nội, bây giờ cũng toàn những thằng thầu giàu, nên em đên hỏi vay bọn đấy được 300T, các thằng con kêu ko lấy lãi, nhưng tính em sòng phẳng có vay có trả, ko bao giờ xoắn, nên vẫn trả lãi chúng nó bình thường như người ngoài, cầm 400T ra đưa cho lão đem đi trả nợ. Mà quên ko hỏi ông anh út, vì giờ lão lão đã vỡ nợ, mà ông anh út em vừa phải trả nợ cho hơn một tỷ rồi, đây là tiền tích cóp sau mấy năm làm ăn của ông anh út. Cứ ngỡ như vậy là ổn, bây giờ làm ăn ngon lành, nói đến làm bảng với các trang bóng, thì chỉ việc ngồi làm ăn phế ko thôi, chỉ cần nửa tháng là có thể trả hết tiền lãi, còn đâu cũng để ra kha khá để trả dần tiền gốc.
thì lão lại bị vỡ lần nữa mà ko hiểu do làm gì, đến mức phải kêu bán nhà, hai vợ chồng lục đục, lão lại nhờ em về quê vay hộ tiền, một phần vì thương bà chị dâu, mới xin được vào viên phụ sản hà nội làm, giờ bọn chủ nợ đòi đến làm xấu mặt bà chị ở viện, một phần vì thương con cháu, nếu bố mẹ bỏ nhau, thì nó sẽ ra sao. Thế là một lần nữa ,em lại có một quyết định, mà sau này nghĩ lại em cảm thấy mình quá dại, khi tin lời lão, em lặng lẽ về quê, lừa khi bà bô đi vắng, sang nhà thằng hàng xóm tên R, thằng này giờ ở quê cũng khá nổi, như dân anh chị ở ngoài đây, đứng nên cầm đầu bọn trẻ trâu có tới 2 trục đứa, mở hiệu cầm đồ, cho vay cắt cổ, bảo kê các kiểu, coi khinh người khác.

Nhưng khi gặp em thì thằng con lại ko dám xoắn, tại nó thừa biết bản lĩnh của em ra sao, chẳng qua em rửa tay gác kiếm, thì giờ nó mới có cơ nổi nên, em sang nhà thằng con hỏi vay 500T, em kêu muốn cắt cổ tao thế nào thì cắt đi mày, nó cười bảo ai mà dám cắt cổ ông anh, nhưng nói thực em ko phải sợ anh bùng hay chạy làng, nhưng cũng ko dám cho anh vay nặng lãi, vì em gán bà bô anh lắn, hè hè về khoản bà bô mà biết, bà trả đào mả nhà nó nên mà chửi ý chứ..!!!, hay là nhà anh đất rộng bán bớt cho em ít, em trả hơn người ngoài 1T một mét vuông các thím đừng tưởng nó có ý tốt với em, chẳng qua thằng con, đang hóng lúc này đất chỗ em, có quy hoạch khu công nghiệp, nên đang tăng mỗi tuần một giá, nghĩ kĩ thì nhà đất rộng thật, tai sau này có mua thêm cái ao đằng mặt tiền 350m2 mang tên em, cộng với 500m2 thổ cư của bà bô, mà nhà em lại có mình em ở sao hết, hơn nữa tính em là ơn đền oán trả, họ đã giúp em lúc khốn khó, khi mới đầu bỡ ngỡ nên hà nội học, nên giờ họ gặp khó khăn sao em có thể khoanh tay đứng nhìn, thế là oke làm giấy tờ bán bớt cho nó 100m2 với giá 8T/1m2, vì đây là đất mang tên em nên mới nên xã công chứng được, bà bô về biết chuyện chửi um xùm, nhưng em đã lý giải với bà bô rằng đây là giúp lão anh lúc này khó khăn, trước họ giúp mình, giờ mình giúp lại coi như trả ơn, hơn nữa thằng con cũng bảo nếu thích mua lại, thì sau này có tiền nó lại để lại cho em. Mặc dù tức giận, nhưng bà bô hiểu tính của em, đã quyết thì ko bao giờ đổi, đã làm là làm đến cùng, nên về sau ko xoắn nữa.
cầm 800T ra đưa cho lão đi trả nợ, tưởng thế là yên ổn, thì lại nòi ra nợ thêm một tỷ nữa. Giờ thì em mới biết, là trong khoản nợ này có dính đến con n/y cũ của lão, trong việc chạy án lừa đảo, lão đã đi vay chạy án, đền trả bớt cho chủ nợ của nó khỏi chúng nó khử, các thím nên biết giờ chỉ cần 100T là đã ăn đạn hoa cải, được ngồi sau lải chuối ngắn gà khỏa thân rồi, mặc dù vô cùng thất vọng, nhưng do ko muốn bà chị dâu em biết mà đau lòng, nên em âm thầm nhẫn lại, giờ lão muốn nói chó, nói mèo, làm voi làm chuột gì thì kệ. Em cùng ông anh út mũ li che tai, ko nghe ko nói ko cần quan tâm. Lúc này lão lại xoắn kể ngày xưa nhà ko có, lão phải lăn nộn vất vả, giờ bị sa đà thì anh em trong nhà coi khinh, các thím thấy em với ông anh út sống thế, hỏi thế giới này liệu có mấy người được như vậy, mà lão lại nói thế. Bà chị dâu ko biết thì lại xoắn, kêu hai đứa chúng mày là em mà đối xử với anh như thế, tội cho anh các chú, hừ bà ý đâu có biết đầu đuôi câu chuyện, mà chỉ nghe một phía, ông anh út thì chán nên ra đống cửa hàng cầm đồ ở suốt, em thì do phải làm bảo mẫu, trông con cháu cho bà chị dâu đi làm tối mới về, nên phải ở nhà ban ngày, tối đến chán em lại lang thang vạ vật bia rượu suốt, chuyên ngủ nhà bạn, rồi hôm sáng hôm sau lại về cho cháu đi mẫu giáo, về nhà cơm cháo, tối lại lang thang như kẻ ko nhà. Nhiều lúc nghĩ uất định đập cho lão một trận nhưng lại thôi. Đang tâm trạng chán nảm thì n/y em về nước, điện kêu chồng vô nam, ra phi trường đón vợ nhé, đang buồn thì vợ lại về nước thế là em lại làm chuyến bay vào nam.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận