Cả Đời Cũng Chỉ Muốn Em

Ánh nắng rọi qua ô cửa chiếu vào căn phòng rộng lớn, trên giường hai cơ thể trần truồng đang cuốn lấy nhau, dấu vết đêm qua dường như vẫn còn y nguyên, những vết dâu tây gần như rải đầy khắp cơ thể của người con gái, còn đằng sau lưng người đàn ông không biết từ lúc nào đã xuất hiện nhiều vết cào đỏ rát. Cũng phải hơn 9 giờ, cả hai mới lần lượt tỉnh giấc. Mà khi Giang Miểu mở mắt đã cảm thấy thân thể khô ráo thoải mái, không còn chút nhớp nháp nào của hôm qua, tuy nhiên quần áo vẫn chưa hề được mặc vào cả người vẫn còn trần truồng nằm trên giường, chỗ kế bên đã lạnh từ lâu.

Giang Miểu bật người dậy, làm vài động tác khởi động thân thể rồi xuống giường tìm quần áo mặc vào. Những lúc như thế này dường như đã trở thành một thói quen đối với cô, Giang Đằng vẫn luôn là một người đàn ông rất chu đáo, mỗi khi làm tình với cô xong, hắn đều rửa ráy cho cô rất sạch sẽ, bôi thuốc mỡ vào những vết bầm tím và thậm chí xoa bóp toàn thân cho cô, chỉ có điều hắn luôn luôn không bao giờ chịu mặc đồ cho cô tử tế, sở thích ngắm cô ngủ trần truồng vẫn không bao giờ thay đổi. Tuy rằng Giang Miểu cô hoàn toàn không thể nào quen được với thói quen này nhưng vẫn luôn để cho hắn tuỳ ý.

Xỏ vào chân một chiếc quần ngắn cũn cỡn, mặc một chiếc áo thun hai dây vào cô biến nhác rời khỏi phòng, không thể trách cô mặc đồ quá sexy bởi vì ngoại trừ những bộ đồ để mặc ra ngoài còn lại những đồ có thể mặc trong nhà không phải là váy ngủ ren đủ thể loại thì cũng là những bộ đồ ngắn cũn cỡn đến mức chết người, mà rõ ràng chủ ý này đương nhiên chỉ có thể là của một người nào đó mà thôi.

Tuy rằng Giang Đằng vừa ký được một hợp đồng lớn nhưng cũng không biểu thị rằng hắn quên đi trách nhiệm của một tổng tài, hằng ngày hắn vẫn đến công ty rất đều đặn, mà mỗi lúc như vầy bữa trưa thường cô luôn dấu giếm hắn giải quyết rất qua loa. Đương nhiên có những lúc rảnh rỗi hắn vẫn luôn gọi điện về kiểm tra thì cô không thể nào mà không bày ra một bàn tiệc để qua mắt hắn.

Cuộc sống của Giang Miểu gói gọn trong hai từ đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Sáng thức dậy, ăn sáng, dọn dẹp nhà cửa sau đó vào phòng làm vài ba tác phẩm nghệ thuật rồi lại dành thời gian nghĩ ra những trò tình thú đợi đến tối thực hiện với hắn. Cuộc sống của cô vốn dĩ lặp đi lặp lại đến phát chán nhưng dường như chỉ cần có sự xuất hiện của Giang Đằng thì dường như mọi chán nản đều hoá thành hư không.


*
Cạch, tiếng mở cửa vang lên. Giang Miểu dường như đã quá quen thuộc với âm thanh này cho nên cô cũng không hề có động tác gì lớn, chỉ chăm chú vào công việc thái rau của mình như không hề có chuyện gì xảy ra. Chỉ có trời mới biết ánh mắt của hắn nóng bỏng đến mức nào khi nhìn cô trong tình trạng như thế này.

Hai bờ mông căng tràn được bọc trong chiếc quần tam giác nhỏ hẹp, mà chất vải trắng gần như trong suốt khiến cô mặc mà cũng như không mặc. Còn phía trên cô chỉ mặc độc duy nhất một chiếc tạp dề hình thỏ trắng, đến cả áo lót cũng không thèm khoác vào, đôi gò bồng đảo tự do làm căng chiếc tạp dề thành hình túp lều nhỏ. Làn da trắng mịn màng hơn da em bé cứ tự nhiên như không lộ hết ra ngoài không một chút che dấu. Khuôn mặt xinh đẹp diễm kiều kia lại như không hề có chuyện gì bất thường vẫn luôn chăm chú vào công việc.

Giang Đằng cảm thấy chỉ có trời mới biết được lúc này ngọn lửa trong lòng hắn đã thiêu rụi cả lục phủ ngũ tạng, năm bước thành ba, ngay cả cà vạt cũng chưa kịp tháo hắn phóng nhanh tới luồn tay vào tạp dề bắt lấy hai trái đào tiên ra sức nhào nặn, cúi đầu hung hăng gặm cắn lấy đôi môi nhỏ nũng nịu như đòi được yêu thương. Luồn lách vào trong khoang miệng của cô, đón nhận hết những tinh tuý trong đó, quấn quýt dây dưa không rời.

Giang Miểu cuồng nhiệt đáp lại, tay bận rộn cởi từng nút áo, tháo dây lưng, mò vào trong quần của hắn. Hai bàn tay nhỏ xinh chuẩn xác bắt được cự long đang phình trướng, không chút do dự áp sát hạ thân của mình vào cự long, uyển chuyển gọi mời, Giang Đằng quyến luyến tiếc nuối dời một tay xuống vòng ra sau bắt lấy cặp mông của cô, không do dự đâm thẳng vào trong, đồng thời nuốt lấy tiếng rên rỉ của cô.

Khoái cảm đột ngột dâng cao, Giang Miểu bật người, đu lên người hắn, hai chân quắp lấy thắt lưng của người đối diện không ngừng đòi hỏi nhiều hơn nữa. Giang Đằng dứt khoát thay ngón tay bằng cự long vĩ đại, thoả mãn cho ham mê điên cuồng của cô. Không ngừng ra vào nơi tiểu huyệt khiến cho Giang Miểu lên đỉnh ngay chốc lát, nhưng cự long chỉ bằng lòng cho cô một chút thời gian để nghỉ ngơi, sau một khắc ấy lại lập tức ra sức đâm vào tiểu huyệt ướt át.

Lúc này Giang Đằng đột nhiên vòng tay ôm lấy cô, giữ nguyên tư thế tiến về phía hộc tủ cao nhất của phòng bếp, mỗi bước đi của hắn lại đâm sâu vào hoa tâm của cô, Giang Miểu nhịn không được liền nhăn nhó rên khóc:

" A.. Đằng... dừng lại...a..không chịu nổi.. "


Giang Đằng cười thâm hiểm hôn lên đỉnh đầu đã nhớp mồ hôi của cô, giọng khàn nhiễm đầy sắc dục:

" Bảo bối, đừng vội, thả lỏng một chút, anh sẽ cho em bất ngờ."

Hai bầu ngực của cô nương theo bước chân của hắn nảy lên từng cái một. Tạp dề che chắn không biết đã bị vứt đi từ lúc nào, quần lót trắng đã ướt sũng treo lủng lẳng trên bắp chân, tóc tai rũ rượi thấm ướt mồ hôi dính trên mặt khiến cô cảm thấy vướng víu. Cảm giác nhầy nhụa khắp người lại vô tình tăng thêm một bầu không khí ái muội, Giang Đằng cúi đầu cắn lên núm vú một cái, hài lòng nhìn nó nảy mạnh.

Hắn đặt cô lên bàn cẩm thạch của bếp, tăng tốc ra vào khuấy đảo bên trong, làm cho cô điên cuồng thần trí, rồi đột nhiên hắn ngừng lại, cánh tay mở của tủ lấy cái gì trong đó ra, Giang Miểu hoàn toàn không thấy được cho đến khi thứ đó được hắn từ từ nhét vào lỗ nhỏ phía trên của cô, Giang Miểu hoàn toàn chết lặng, cô run rẩy trút ra một dòng dâm thuỷ bao bọc lấy cự long của hắn.

Vật được đưa vào bên trong có đánh chết Giang Miểu cũng không ngờ rằng lại có thứ như vậy xuất hiện trong nhà mình, nó hoàn toàn là một cái đồ chơi tình dục mà hắn mua lúc nào cô cũng không hay biết, thứ này dạng cây dài, có rất nhiều quả cầu nhỏ, giống như một xiên hồ lô rất thích hợp để đút vào bên trong hoa cúc của cô. Cho đến khi quả cầu cuối cùng được nhét chặt vào bên trong, Giang Miểu rốt cuộc không chịu được nức nở cầu xin:


" A... Đằng..mau...mau rút ra...xin anh...rút.."

Giang Đằng hài lòng với biểu tình của cô vợ nhỏ, tà ác vuốt ve đỉnh đầu của cô, cúi đầu ngậm chặt lấy nụ hoa dựng đứng trên đỉnh núi tuyết, không nói không rằng nhưng bắt đầu ra vào nhanh hơn, tốc độ ngày một tăng chứ không giảm. Tay kia vòng qua mông cô cầm lấy phần gậy nhỏ thoải mái đùa nghịch, xoay vòng bên trong hoa cúc của cô.

Giang Miểu bây giờ mới hiểu rõ được câu gậy ông đập lưng ông là như thế nào, hai lỗ dưới của cô bị hắn liên thủ tấn công, phía trên nhũ hoa cũng không hề được nghỉ ngơi. Bốn phía bao vây dồn dập, rốt cuộc dưới dâm uy của Giang Đằng cô cũng lên đến đỉnh, mà đồng thời cũng giúp hắn phóng sức mạnh hồng hoang của mình vào bên trong cô. Gió ngừng, cây lặng, Giang Miểu xụi lơ nằm trong lòng hắn, hai mắt khép chặt đến mức cạy cũng không ra được, phía dưới lỗ đồng thời chảy ra vô vàn dịch nóng bỏng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận