Cả Đời Cũng Chỉ Muốn Em

Hơn 11 giờ đêm, Giang Đằng mới về đến nhà. Cách một tuần không về ngay cả không khí trong phòng cũng đã trở nên xa cách. Tách, đèn phòng rạng sáng, màu vàng của đèn phủ lên hơi ấm trong nhà. Giang Đằng đưa tay nới cà vạt, cởi áo măng tô trên người khoác lên móc áo. Chân bước lên thảm lông, tiến về phòng ngủ. Vặn tay nắm, cửa bật mở, bên trong là một mảnh đen kịt, nương theo ánh trăng một thân ảnh nhỏ bé dần hiện ra.

Trên giường, một tiểu mỹ nhân đang ngủ say, thân thể nhỏ nhắn được che đậy bởi lớp áo ngủ mỏng manh, như vô tình lại cố ý làn váy ren vén lên tận đùi để lộ một mảng trắng nõn. Đôi gò bồng đảo tự do trong lớp vải đen lại càng nổi bật lên làn da trắng ngần, biểu hiện của việc được chăm sóc vô cùng kỹ càng. Mà lúc này, hơi thở âm trầm trên người Giang Đằng cũng được gột rửa sạch sẽ, đôi mắt toát lên vẻ mê luyến trầm ngâm.

Vút một cái, hắn phóng người lên giường, không nhịn được ôm lấy người trên giường vào lòng, tay bắt đầu lần mò từ dưới lớp váy lên trên, cảm giác mịn màn nóng hổi in sâu vào trong tâm trí của hắn, Giang Đằng càng lúc càng bạo gan, cúi đầu hôn lên đôi môi nhỏ nhắn mọng nước của Giang Miểu.

Lưỡi đinh hương của cô bị cuốn lấy, hắn càng lúc càng với sâu vào trong, cuốn qua từng ngõ ngách trong miệng cô, một kẽ hở cũng không hề bỏ qua. Cơ thể nhỏ nhắn dưới thân hắn giống như bị hút hết sinh lực, kháng cự mãnh liệt, đôi mắt nai mơ màng tỉnh giấc, chưa kịp nhận rõ người bên trên là ai đã theo phản ứng cắn thật mạnh vào thứ đang cuốn lấy lưỡi của cô.


Hắn bị cắn đến đau đớn cả người, tay theo đà niết mạnh vật trong tay, cả đôi gò lập tức hằn lên vệt tím, Giang Miểu bị đau đến mức bật rên một tiếng, cũng nhờ cái cảm giác đau đớn này mà cô tỉnh hẳn cả người. Nhận rõ người trước mặt là ai, Giang Miểu bật dậy, vẻ mặt kinh ngạc cất giọng thanh thanh hỏi:

" Đằng, anh về lúc nào vậy?!"

Giang Đằng vì đau đớn co rút người lại, cô hỏi gì hắn cũng chẳng trả lời được. Giang Miểu phát hiện ra sai lầm của mình nhanh chân chạy ra phòng khách tìm hộp thuốc. Cho đến lúc cô trở lại Giang Đằng đã mệt mỏi quá mà thiếp đi. Giang Miểu đứng trước giường, híp mắt nhìn chằm chằm cái người đã khơi lửa mà không chịu dập, mặc dù cô biết rõ hắn vừa dồn hết sức ký một hợp đồng lớn bên Italia, nhưng cũng không thể làm giảm đi cái tội đáng chết này được. Một ý nghĩ chợt loé lên trong đầu Giang Miểu, cô nhếch môi cười nham hiểm.

*
Trong bóng đêm, cảm giác khô nóng tràn ngập cơ thể của hắn, phía dưới thân vừa cương cứng vừa trướng, lại thêm chút đau đớn ẩm ướt, trên người giống như bị một vật gì đó đè lên, trong lúc mơ màng Giang Đằng dường như thấy bóng dáng của một miêu nữ đang trong tư thế giao khẩu với hắn. Đuôi mèo vằn ngoe ngoẩy trước mặt càng làm cho hắn thêm mơ hồ, bờ mông căng tràn trong chiếc quần lót cùng màu với đuôi càng lúc càng hiện rõ trước mặt hắn. Cảm giác phía dưới hạ thân ngày một chân thật, cho đến lúc cự long của hắn bị cắn một phát trên đỉnh, Giang Đằng lúc này mới nhận thức rõ hiện thực.

Hắn hơi nâng người dậy, cố gắng dụi mắt cho bớt nhoè mới thấy rõ được đúng thật là có một con miêu nữ đang giao khẩu với anh, hơn nữa miêu nữ này lại còn là mỹ nhân cùng anh triền miên hằng đêm. Lửa giống như đang thiêu đốt khắp cơ thể của Giang Đằng, trên ngực hắn, áo sơ mi đã bị nước từ lỗ nhỏ của cô làm cho ướt một mảng, mà độ dày của lớp vải quần lót chắc chắn không dễ dàng thấm qua được, đủ để thấy tình trạng hiện tại kích tình đến mức nào.


Phát hiện cơ thể bị mình đè phía dưới đã hơi nâng lên, Giang Miểu càng lúc đánh càng hăng, tay cô không ngừng vuốt ve đùa nghịch cự long, hàm răng trắng noãn như có như không gặm lên thân cự long làm tăng cảm giác khoái cảm cho hắn. Cự long càng lúc lại càng phình trướng, gân thịt đều nổi lên trông vô cùng hung hãn, lại như chưa thoả mãn mà ra sức đâm vào lòng bàn tay của cô, phía trên đỉnh đã bắt đầu rỉ ra dịch trắng.

Giang Miểu vừa định cắn thêm một phát nữa thì giọng đàn ông trầm ấm đã vang lên từ sau lưng:

" Bảo bối, nếu em đã nhiệt tình như vậy thì anh sẽ rất vui lòng thoả mãn em! "

Giang Miểu giống như con mèo nhỏ càng được khích lệ lại càng hăng hái, cô lập tức ngậm cự long vào miệng, chưa đến nửa phần thân nhưng đã lấp gần đầy miệng của Giang Miểu, Giang Đằng bất ngờ bị một cú phản đòn của cô, nhịn không được gầm lên một tiếng, lý trí đã bị thiêu đốt hết sạch, một tay bắt lấy đuôi vẫn còn đang ngoe nguẩy, tay kia lách vào trong áo ngực hung hăng càn quấy.


Hai ngón tay của hắn ra sức niết lấy cái vú đã cứng từ lâu của cô, cảm giác nóng bỏng lập tức truyền lên bàn tay chai sần của hắn. Giang Miểu theo bản năng run rẩy một cái, phía dưới thân lại thêm một trận ướt nhẹp ngứa ngáy như bị ngàn con trùng bò qua. Vô cùng hiểu ý cô, Giang Đằng luồn bàn tay còn lại vào trong quần lót của cô, động một cái liền đâm thẳng hai ngón tay vào trong tiểu huyệt ẩm ướt, bên trong nóng ẩm, ướt át, lỗ huyệt hút chặt lấy hai ngón tay của hắn một khắc cũng không buông.

Miệng nhỏ của Giang Miểu hừ hai tiếng dường như chưa quá hài lòng với sự chậm chạp của Giang Đằng, hắn mới đầu còn e dè sợ nàng đau, nhận được tín hiệu của cô lập tức đẩy nhanh tốc độ, khiến cô không kịp trở tay, khoái cảm dần tăng theo tốc độ, hắn ra sức vào ra bên trong cô, cơn lũ dường như chuẩn bị ập tới một lần nữa.

Đang lúc lên đỉnh cao, Giang Miểu vừa chuẩn bị đạt đến đỉnh tối đa, hắn lại chơi khăm rút tay ra, không đợi sự kháng nghị của cô, Giang Đằng động một cái đem cô xoay lại đối mặt với hắn, chuẩn xác một phát liền đem cự long đâm thẳng vào tiểu huyệt của cô, ngăn không cho lũ bùng phát, hắn chạy nước rút đem cô dày vò đến mức dục tiên dục tử, tốc độ của hắn phải nói không một người nào có thể đọ lại được, gậy nóng không ngừng ra vào trong lỗ huyệt của cô, phải đến lúc eo của cô gần như sắp đứt lìa hắn mới gầm một tiếng trút hết tinh dịch nóng bỏng vào trong tiểu huyệt của cô, đồng thời để cho cơn lũ của cô bùng phát.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận