Sáu giờ sáng, bình minh gửi vài ánh ban mai vào khoang máy bay, mơn man lên đôi môi hồng của Cát Diệp.
Đế Thiết Thành khẽ đóng tấm rèm chắn lại để cô không bị đánh thức, rồi anh lưỡng lự một hồi, len lén đặt lên bờ môi cô một chiếc hôn nhẹ nhàng.
Vai kề vai, Cát Diệp sau một đêm thức trắng ngắm nhìn cảnh vật, giờ say giấc êm đềm cho tới tận khi hạ cánh.
Tiếng đáp đường băng vun vút gọi cô dậy.
Sau khi dụi mắt mơ màng, cô choàng tay ôm lấy bờ vai rộng, dụi mũi vào cổ anh:
"Kaliméra" một câu chào buổi sáng bằng tiếng Hy Lạp phát ra từ khuôn miệng nhỏ xinh xắn.
Bước những bước đầu tiên xuống mảnh đất này, nắng gió chan hòa lập tức hân hoan đón mừng cả hai.
Cát Diệp mặc bộ trang phục thoải mái với áo sơ mi rộng và váy yếm.
Đế Thiết Thành cũng trút bỏ tây trang, đổi mới hoàn toàn hình ảnh một CEO nghiêm chỉnh.
Trong chiếc áo phông trắng và quần thụng thanh lịch, anh ngời ngời một sức hút trẻ trung và phóng khoáng hơn cả.
Địa điểm đầu tiên mà bọn họ ghé thăm: thủ đô của những thần thoại cổ – Athens.
Với niên đại hơn ba nghìn năm tuổi, nơi đây là cái nôi của nền văn minh phương Tây.
Không gian cổ kính, tráng lệ đến từ những công trình mang đậm kiến trúc và văn hóa theo trường phái La Mã khiến Cát Diệp không khỏi choáng ngợp.
Cô vừa thích thú lại vừa ngơ ngác, lò dò ôm cánh tay Đế Thiết Thành vì sợ bị lạc đường.
Đi bộ dọc theo những con đường phủ đầy hoa giấy ở làng cổ Plaka, bọn họ ghé vào một quán ăn nhỏ dùng bữa sáng.
Trong không gian bình dân cổ kính, Meze đi kèm với một ít rượu Ouzo là món khai vị, bánh Gyros độc đáo quyện cùng những bản nhạc đậm chất bản địa, nhẹ nhàng nạp đầy chiếc bụng đói và chuẩn bị năng lượng sẵn sàng cho chuyến đi tuyệt vời trước mắt.
Cát Diệp muốn đưa thứ ẩm thực kì diệu này về chia sẻ với bạn thân Tùng Chi và bác quản gia, cả mấy chú vệ sĩ nữa, nhưng Đế Thiết Thành nói thức ăn không thể mang đi như hành lý được.
Anh nhấp một ngụm rượu, an ủi cô rằng bọn họ có thể sẽ tới đây sau.
Ăn xong, Đế Thiết Thành cùng cô dạo quanh những con phố ngập nắng.
Anh kể cô nghe về truyền thuyết thành cổ Athens mà hai người đang đứng, nơi được mệnh danh là vùng đất của thần linh:
"Theo truyền thuyết của người Hy Lạp, vùng đất này từng là chiến trường khốc liệt, khi xưa kia Nữ thần Tự do – Athena giao chiến và đánh bại thần Biển cả – Poisedon.
Thành cổ Acropolis được xây dựng vào thế kỷ thứ năm trước công nguyên, là nơi để người dân thế hiện lòng biết ơn và tôn thờ với nữ thần hộ mệnh Athena, vì thế mà Acropolis luôn được ví như di sản vĩ đại của nhân loại mà đế chế Hy Lạp cổ đại đã để lại."
Chất giọng ôn nhu và trầm ấm lôi cuốn Cát Diệp vào một cảm giác lâng lâng khó tả.
Cô chỉ ngỡ ngàng bừng tỉnh khi anh kết thúc câu chuyện, đưa tay chỉ về phía trước:
Cổng Propylaea, lối vào thành cổ.
Tòa nhà trung tâm được làm hoàn toàn từ đá cẩm thạch trắng và xám.
Cánh cổng vòm thiết kế vươn ra hai phía Nam Bắc rộng mở.
Những chi tiết chạm khắc tinh xảo với những cột đá cao sừng sững.
Đền Parthenon đồ sộ cùng các tấm phù điêu mô tả quá trình đấu tranh của người dân Athens cổ với thế lực thù địch.
Đền Athena Nike thần bí cùng bức tượng nữ thần chiến thắng, hay căn hầm bí mật của người Hy Lạp cổ đại, nơi cất giấu vô số các bức tượng kiệt tác,...
Cát Diệp hào hứng chiêm ngưỡng khu quần thể di sản văn hóa thế giới.
Lòng cô thấy vô cùng hồi hộp và kích thích trước nền văn minh cổ đáng kinh ngạc.
"Đế thiếu à, có phải trước kia anh từng là hướng dẫn viên du lịch không?" Cát Diệp nhìn anh.
Đế Thiết Thành mở nắp bình nước cho cô uống, lắc đầu:
"Sao em lại nghĩ vậy?"
"Vì anh biết rất nhiều kiến thức về địa lý và lịch sử Hy Lạp."
"Hì, em thích tôi như vậy chứ?" anh mỉm cười, chưa vội tiết lộ việc mình đã thức mấy đêm ròng chỉ để tìm hiểu về nơi Cát Diệp muốn tới.
"Thích! Đế thiếu siêu ngầu luôn ấy, ý em là bình thường anh vẫn rất ngầu, nhưng lúc này thì...ờm...!ngầu hơn cái mức ngầu." cô cố gắng diễn tả lời khen mà không thành.
Thấy anh vẫn chớp mắt chưa hiểu, Cát Diệp búng tay tóm gọn lại:
"Nói chung là em thích anh, bất luận thế nào cũng đều thích."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...