Bộ Thi Sư


- Còn có trường hợp được sự giúp đỡ của người hoặc yêu khác cũng sẽ thành yêu.

Có khi yêu sinh con ra, đứa con bẩm sinh là yêu luôn.

Ngoài ra, người cũng có thể thành yêu, là do bị yêu nhập hay môi trường có yêu khí quá nhiều.Nhật Thiên nói không ngừng:- Yêu gọi là yêu linh, cộng với thi là yêu thi.


Lại có thêm vụ yêu thi dù tu luyện rất nhiều năm nhưng nó vẫn chưa chết, gọi là quái.

Từ quái có nghĩa là rất lạ thường, dần được sử dụng theo thói quen đối với chúng.Nói đã xong, đồng thời Trần Đại Long cũng quay về, vẻ mặt thoải mái.

Đúng như Nhật Thiên nói, không có gì bất thường.- Tao đặt cho mày là...Lê Hoàng Trung vừa nhìn thấy hắn liền nói:- Long hoang dã!Cả đám cười ầm lên, tiếp tục đi về.- Tiếc ghê, ông Thiên truyền đạt kiến thức mà không có Long!Nguyễn Thanh Xuân nói vu vơ.- Kiến thức? Kiến thức gì?Đại Long hiếu kỳ, hắn muốn làm cánh tay phải cho Nhật Thiên, việc tiếp thu kiến thức rất quan trọng.

Cũng không thể cứ gây hoạ mãi được.- Để tao giúp mày có thể đi giải quyết một mình đường đường chính chính!Hoàng Trung kể lại:- Người = quỷ, vật + quỷ = yêu khác người = quỷ, yêu + thi = yêu thi, yêu thi điều kiện sống = quái.- Ặc...!Mày nói con em gái gì thế?Cả đám lại cười không dứt, đi về nhà.Đến nơi, Nhật Thiên tìm một cây kéo, lấy tờ giấy cắt thành mấy hình nhân nhỏ hơn bằng tay, hai tay hai chân ngắn ngủn có chút "chipi".- Mày chơi trò gì đó?Hoàng Trung vừa rửa mặt xong, đi vào.- Người giấy!Nhật Thiên nói gọn, dán người giấy dưới gầm giường.

Hoàng Trung lại thấy hắn làm điều kỳ dị, nhớ đến hôm qua.- Đêm nay Quỷ Sứ có đến không?- Nếu không đến...Nhật Thiên lấy xấp Âm đức ra xếp lại ngay ngắn.- Tao sẽ xuống Địa Phủ đòi!- Thôi tao không nói nữa, tao cần một giấc mơ đẹp!Hoàng Trung nằm xuống đắp chăn ngủ.Lúc này đến phiên Đại Long lên giường.- Thằng này, tối không ngủ sao?- Tao có thói quen đếm tiền xong mới ngủ!Ặc...***Bình minh rực rỡ chiếu mây hồng.Trần Đại Long vừa tỉnh dậy, bắt gặp một hình ảnh rất đổi kinh hoàng.Lý Nhật Thiên ngồi xếp bằng, đọc một quyển kinh.Không dám tin, Đại Long tự nhéo vào mặt mình, kết quả đau đến nhăn mặt mới khẳng định là mình còn sống.


Hắn tưởng Nhật Thiên đang hoá kiếp cho mình.- Ăn sáng thôi cả nhà!Chị em họ Lê nấu hủ tiếu vừa xong, mọi người nghe mùi thơm thì kéo ra, mùi thơm của hành phi với nước ngọt từ xương, rất hấp dẫn.- Ngay mày rồi đó Long!Lê Hoàng Trung chỉ Đại Long nói.

Hắn biết Đại Long và Nhật Thiên khoái khẩu món hủ tiếu, mà Đại Long lúc nào cũng ăn thêm.Ăn được một lát...- Tao thấy có cảm giác rất lạ!Đại Long xoa xoa bụng.- Đang ăn nha, ông đừng nói muốn...Nguyễn Thanh Xuân chưa nói xong, Đại Long đã chạy ra sau nhà, truyền từng đợt âm thanh ra.Ựa...!Xà xà...- Em gái nó ói ha gì?Hoàng Trung chạy ra sau...Lúc đi lên, Đại Long đã rửa mặt, uống miếng nước.- Ôm nghén hả?Ngô Mỹ Lệ che miệng cười.- Tôi không biết nữa! Bình thường gặp mấy món này ăn ghê lắm, chắc bị cảm rồi!Đại Long nghe trong bụng còn quằn quại, đi đứng cũng không đẹp cho lắm.- Long...Nhật Thiên chĩa đũa nói:- Mày có âm khí quá nặng!Tất cả bị đứng hình mấy giây, bữa ăn cũng mất ngon.- Tao thề, tối hôm qua tao chỉ đi ngủ thôi, không có đi lung tung! Tụi mày biết tao ngủ như chết mà!Đại Long ủy khuất nói, dù gì chuyện ma quỷ xảy ra với hắn rất ám ảnh.

Nếu thực sự, đây là lần thứ ba rồi, quá tam ba bận.- Tao chỉ cảm nhận thôi, vẫn chưa biết chính xác! Mày ngồi xuống đi!Nhật Thiên nghiêm trọng nói.Đối với Đại Long, nhìn thấy sắc mặt của hắn là muốn phọt ra luôn, đành nhăn mặt ngồi xuống.Đặt một cái thùng nhựa dưới đất...- Tao sẽ dùng Thánh thủy chú giúp mày trục độc!Lý Nhật Thiên mượn một cái bát sạch, đổ nước suối vào.

Vẽ một lá Ngọc phù đọc Đạo khẩu quyết, đặt dưới bàn, đem bát nước đặt lên trên.


Hắn lại bắt ấn niệm chú một hồi, xuất mồ hôi.Tiếp tục, rút Ngọc phù ra dùng Hoả chú, bỏ vào bát nước.

Tro giấy hoà tan với nước nhưng không để lại cặn.Hắn đưa cho Trần Đại Long uống hết.- Mày cảm thấy sao?- Nước rất ngon nha, nhưng hơi nóng!Đại Long tỏ vẻ thoả mãn, đột nhiên biến sắc, đưa mặt xuống nôn vào cái thùng.Mọi người quan sát, Đại Long nôn ra những mảng dung dịch màu đỏ sẫm.- Ói ra máu, cứu tao Thiên ơi!Đại Long đã bị doạ thật sự, năn nỉ Nhật Thiên.- Tao đã trục độc cho mày rồi đó!Nhật Thiên không nhìn hắn, tiếp tục quan sát trong thùng.- Đem cái xô đốt đi! Đây là Ma Lai!Cả đám nghe mà run rẩy, đang yên đang lành trong nhà, sao lại có Ma Lai.- Ma vào nhà sao?Hoàng Trung là kinh hãi nhất.- Tao nghĩ chỉ có hôm qua, lúc thằng Long giải quyết xong, Ma Lai đã ăn phân của nó!Nhật Thiên an nhàn nói.- Ghê quá, ma ở dơ!Lê Bảo Châu cảm thán..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận