Bộ Thi Sư


- Chị nhớ rồi!Lê Bảo Châu thảng thốt:- Mấy tháng trước đây có xảy ra vụ án mạng không tìm thấy xác, có khi nào...Hoàng Trung đồng tình:- Phải, chúng ta báo công an đi! Còn thằng Long trù ẻo quá!Hắn gọi điện cho ba mẹ của hắn trước, sau đó báo công an.Ba mẹ của hắn cũng bất ngờ, vội về nhà ngay.

Công an có hơn mười người góp mặt.Họ kiểm tra bộ hài cốt, lấy khẩu cung tại chỗ, sau đó đem bộ hài cốt về tiếp tục điều tra.


Một công an nói:- Nếu có việc gì chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp! Cảm ơn mọi người đã hợp tác!Đến lúc người ngoài đã đi hết, mọi người vào trong nhà, Hoàng Trung mới kể lại cho ba mẹ hắn nghe.- Tụi con ra sau vườn nhãn chơi, tự nhiên cây bị cháy, tụi con sợ quá chạy vào trong, lúc đi ra thì cây đã bị cháy rụi, con không biết tại sao? Tụi con lại gần, thấy có xương người lồi ra, mới lấy xẻng đào, chuyện là như vậy!Hắn có thêm thắt chi tiết, dù không ly kỳ như thực tế nhưng vẫn mang lại cảm giác thần bí tâm linh.Cứ đổ tại cái cây tự cháy, đúng là khó tin nhưng thực sự đã tìm được hài cốt.Đến lúc trong nhà chỉ còn sáu người, tập hợp ngồi cùng một bàn.- Bộ xương đó có phải quỷ không mày?Lê Hoàng Trung bất an nói.- Bao nhiêu chất dinh dưỡng ngon ngọt bị Ma Cây hấp thụ hết rồi!Lý Nhật Thiên trầm ổn nói:- Nếu không thì có thể nó đội mồ sống dậy, oán khí quá nặng! Bị một cây nhãn nẫng tay trên.

Vườn nhà mày tao thấy đừng trồng nhãn nữa, làm nghĩa địa đi! Em gái nó đất tốt dữ thần!Cả đám xúm nhau cười, ngoại trừ gia chủ.- Tào lao, năm nào cũng được mùa đó mày!Lê Bảo Châu dùng âm hưởng nhẹ nhàng nói với Nhật Thiên:- Em hay thật! Làm sao nhìn vào biết có quỷ?Trần Đại Long tiếp lời:- Phải đó mày! Có thấy khí hay ngửi được mùi quỷ không?Nhật Thiên khoan thai nói:- Đúng là có khí, nhưng tao không nhìn hay nghe thấy, mà chỉ là sự cảm nhận, trực giác nhiều hơn! Giống như có những người chúng ta mới gặp họ, chỉ một nụ cười mà chúng ta thấy họ rất hoà đồng thân thiện, là khí.

Hay có những người làm cho ta có ý khó làm quen, nghĩ rằng tính cách không tốt, cũng là khí.Hắn nói tiếp:- Cũng là phải cảm nhận! Quỷ cũng cho tao cảm giác đó, độ mạnh yếu cũng đều dựa vào cảm giác.


Nhưng tao luôn đúng, giống như nhà tâm lý học, bắt bài rất chuẩn!Trần Đại Long cảm khái:- Mai mốt tao mắc tè...!Không lẽ phải đứng gần mày sao?- Mày đứng gần tao mà tè hả? Tao đá mày nín luôn thì có!Nhật Thiên lãnh đạm trả lời hắn.Ngô Mỹ Lệ chống cằm nhìn Nhật Thiên nói:- Lỡ như bị cắn, chúng ta có thành quỷ luôn không?- Khó nói, tùy theo độc tính! Mà độc tính thì yêu thi nhiều hơn quỷ thi! Rồi độc tính mạnh hay nhẹ, phát tán nhanh hay chậm!***Đến tối, ba mẹ của Hoàng Trung cho hay, bên công an nói lại là hài cốt của nạn nhân bị sát hại, theo điều tra đã bắt được hung thủ trong xóm, liền trở thành công dân gương mẫu.Bạn bè lại quay sang tán dương Lý Nhật Thiên, tiếc là hắn không có hứng thú làm công dân gương mẫu.Cả bọn đi ra ngoài đến một quán ăn đồng quê, trên thành thị cũng có mấy thứ này, nhưng mùi vị khác hẳn.Ăn xong cả đám đi về, tầm 10 giờ hơn.- Ở đây người ta ngủ sớm quá ha!Nguyễn Thanh Xuân vừa đi tung tăng vừa đánh giá.Thực sự là vậy, người người nhà nhà đóng cửa tắt đèn tối om, đèn không bật nhiều lắm, nhà cửa vô cùng thưa thớt.Để đến con đường trong xóm Lê Hoàng Trung, phải qua một con đường nhỏ, đường bằng đất, hai bên là những cây cối đủ loại um tùm, làm cho phong cảnh thêm u ám.Bọn họ biết vậy nên đã chuẩn bị đèn pin.- Thiên à, hồi chiều nghe em nhắc đến yêu thi, đó là gì vậy?Lê Bảo Châu thắc mắc.- Khoan đã, tao đột nhiên đau bụng quá!Trần Đại Long ôm bụng nói.- Cái thằng này, lần trước mày đi tiểu gặp Ma Cây, lần này mày đi...Lê Hoàng Trung phẫn nộ nói.- Tao cũng không cố ý!Đại Long kéo Lý Nhật Thiên ra xa, đi được một chỗ vắng.- Hệ tiêu hoá của tao rất tốt, cho nên...Hắn móc ra một bịch khăn giấy.- Mày xem ở đây có âm khí không?- Có!Nhật Thiên khẳng định.- Mày...!Đừng giỡn chứ!- Ở đâu mà không có âm khí hả mày? Giống như có nam thì phải có nữ!Đại Long hiểu ý, chỉnh lại lời nói:- Ý tao là có quỷ thi của mày không? Lỡ như tao đang ngồi, nó...!Thọt ngón tay lên...- Ặc...!Vậy thì không có, mày hành xử đi!Nhật Thiên dứt lời liền đi.- Đợi tao nha!Đại Long cũng an tâm tháo nút quần.Nhật Thiên hoà nhập vào đám bạn.- Thằng Long này, đến cả muốn đi giải quyết cũng phải nhờ người ta dắt đi! Thôi chúng ta đợi một lát! Sẵn em nói cho chị Châu nghe luôn...Thấy không có gì làm, hắn trả lời câu hỏi:- Yêu hình thành qua hai cách, chủ động và bị động.

Yêu là ám chỉ các loài thực vật, động vật thành quỷ.

Yêu mang chấp niệm không nhiều như quỷ, số ít có oán khí.


Hoặc chúng chỉ muốn tu luyện thôi, đôi khi chúng cũng rất tốt!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận