Black Angel - White Evil

Chap 6:
-Ê Kyo, thế quái nào hắn lại có bức hình đó, giải thích thử coi xem nào?- Kent vẫn chưa hết sock sau khi nhìn thấy tấm ảnh.
-Ông anh, tui huống hồ còn không biết thì biết giải thích cho anh thế nào, tí về nhà đưa cho ông xem thì biết, có lẽ vậy- Nó còn có nhiều thắc mắc hơn là Kent, nó chỉ hi vọng ông Hùng sẽ cho nó có một lý do thỏa đáng.
-E hèm, Kent, Kyo, thay vì ngồi đó tán tỉnh nhau thì lên giải mấy bài này cho tôi xem nào- Ông thầy toán khó tính lên tiếng cắt ngang cuộc nói chuyện của nó- Sao còn ngồi đó, lên giải đi chứ
Xoạt… Kent chả nói chả rằng đi thẳng lên bảng. 5 phút sau, chàng ta quay qua cười rất tươi với “La Sát bà bà” ( biệt danh của ông thầy, ổng bị gay đó mà ^^).
-Em làm xong hết rồi đó thầy, chuẩn 100%, thầy không tin cứ kiểm tra lại xem. À mà, nếu thầy muốn Kyo nó lên giải thì em nghĩ thầy nên cho bài khó hơn đấy.
“Uồi, hoàng tử mặt trời có khác, siêu ghê. Mà sao hoàng tử phải bênh vực cho con nhỏ Kyo xấu xí đó chứ”- mấy chị mang danh “hot girl” lại thi nhau bàn tán. Nó nghe thấy nhưng vẫn thây kệ, kiểu như ta đây cành vàng lá ngọc, không chấp mấy bọn rơm rác làm chi.
Bỗng dưng nó đứng phắt dậy- Thưa thầy có lẽ chúng em (Chỉ sang phía Kent) không cần buổi học này nữa, em xin phép thầy- nó kéo Kent đi ra ngoài mà không quan tâm đằng sau mình có đến vài chục cặp mắt ngạc nhiên với ông thầy vẫn đang chưa hiểu mô tê gì.
Nó kéo Kent đi ra phía sau trường, khuôn mặt rất là đăm chiêu
-Sao mặt khó đăm đăm như bà cụ non vậy- Kent hỏi nó

-Đau bụng- Nó nhăn nhó trả lời, ở trong lớp nó đã cố gắng không trưng ra cái bộ mặt khốn khổ khốn nạn này
-Ế, sao lại vậy,hôm nay mới mùng 10, còn lâu mới đến cuối tháng mà- Vừa dứt lời, Kent bị nó dùng chút sức tàn lực kiệt cuối cùng của mình tung cho Kent một cước dính chặt vào tường như con gián (ôi, anh suy nghĩ thật là phong phú)
-@#$%....- Một tràng rủa nó (em không dám ghi ra đâu)- Chụy đây đói nhớ, sáng giờ đã ăn cái gì đâu tên đầu đất này, đi mua đồ ăn ngay, cho ngươi 10’, NHANH LÊN
Chỉ vì cái mồm làm hại cái thân nên Kent bắt buộc phải làm osin không công, một hoàng tử khôi ngô tuấn tú bây giờ lại phải lóc cóc đi mua đồ ăn cho nó.
-Cái tên Kent chết bằm này, hắn nghĩ đi đâu vậy. @#$%...- Nó lẩm bà lẩm bẩm bonus thêm vài câu chửi rủa nữa
-Kenny em đâu rồi!? KENNYYYYYYYY
“Thằng cha nào điên ngủ mơ thấy bạn gái à?”- Nó đang ngồi tiếp tục rủa tên Kent vì sao lâu thế thì giật mình nghe thấy tiếng người ( chả nhẽ tiếng ma chắc bà nội ==;)- Ý, Kevin, sao hắn lại ở đây, chắc lại cúp học đây, học sinh gì mà lại thế ( chị nên nhớ chị cũng đang thế đấy), mà Kenny là con quái quỷ nào nhỉ????
Lúc bấy giờ hoàng tử Kent mới lon ton chạy về- Kyo, mua cho cô rồi đây nè- Kent đưa ra trước mặt nó một túi to chứa toàn đồ ngọt
-Suỵt, nhìn kìa, Kevin đó- Nó chỉ ra hướng hắn đang ngồi- Đang ngồi tự nhiên hắn hết lên “em đâu rồi Kenny, KENNY” hết cả hồn
-Kenny à? Có thể đây sẽ là điều tốt cho chúng ta đấy Kyo. Một thông tin quan trọng- Bỗng dưng, chỉ thoáng qua thôi nhưng nó có cảm giác Kent nghiêm túc lạ thường
-Thôi, hắn bỏ đi rồi, ăn đã, đó cũng là một thông tin quan trọng, trong lúc ngủ mà hắn nhắc đến ai thì chắc hẳn người đó rất quan trọng đúng không nhỉ Kent?- Nó nhí nha nhí nhảnh khi thấy đồ ăn
-Ừm đúng vậy, tôi chắc chắn dữ liệu này có thể liên quan đến tấm ảnh đó- Nó thấy Kent chuyên nghiệp lạ thường
---------------------------------------------------------
TẠI BIÊT THỰ CỦA NHÀ NÓ
Vừa về đến nhà xong là nó với Kent phóng thẳng lên phòng của ông Hùng
-Ông ơi, nhìn này- Vừa thấy ông Hùng, nó đưa cái ảnh mà nó đã lưu lại
-UI TRỜI ƠI!!!! Bức ảnh này ở đâu vậy?- Ông Hùng cũng ngạc nhiên không kém khi nhìn thấy bức ảnh

-Ông chủ không biết ư?!- Kent thất vọng khi nhìn thấy sự ngạc nhiên trên mặt ông Hùng
-Hà hà, ông không ngờ có ngày cháu gái mình lại có thể, hừm… điệu đà mặc những chiếc váy như vậy-Ông Hùng vui vẻ cười sảng khoái
Trái ngược sự vui vẻ của ông Hùng, nó với Kent đều đồng thanh- ĐÓ KHÔNG PHẢI CHÁU/KYO!!!!!!!!!
Đúng vậy, trong bức ảnh là một cô gái xinh đẹp mặc một bộ váy màu xanh pastel đang vui đùa trên cánh đồng hoa oải hương. Mái tóc nâu dài xoăn nhẹ bay bay trong gió. Nụ cười ngây thơ của cô trông còn rực rỡ hơn cả ánh hoàng hôn. Điều đặc biệt hơn nữa, cô gái này trông GIỐNG HÊT nó, từ vóc dáng cho đến khuôn mặt.
-Không thể nào- Ông Hùng hoàn toàn bất ngờ khi nghe nó nói vậy- Mà cũng có thể, khoa học đã chứng minh có thể mình sẽ có một “bản sao”. Cháu thử đưa cho Lisa để con bé phân tích thử xem có phải photoshop không, nếu không thì chúng ta sẽ phải điều tra ra đó là ai
-À ông ơi, ông thử điều tra xem cái tên Kenny có quan hệ gì với Kevin không nhé, hôm nay cháu tình cờ nghe thấy hắn nói mơ về một người con gái tên là Kenny, nghe có vẻ rất quan trọng với hắn đấy- nó thông báo sự việc cho ông Hùng
-Cảm ơn cháu, ông sẽ tìm hiểu xem, cháu về nghỉ sớm đi. Còn Kent, ở lại đây một chút, ta có chuyện muốn nói- Ông Hùng biểu nó
Làm cháu đâu dám cãi ông, nó đành lủi thủi đi lên phòng mặc dù trong lòng đang rất hoang mang. Nó không hiểu tại sao ông lại có chuyện mà không muốn cho nó biết, bình thường thì chỉ nói chuyện với nó rồi mới cho Kent biết hoặc nói trước mặt cả hai đứa thôi mà.
-------------------------------------------
LÚC ĐÓ, TẠI CHỖ ÔNG HÙNG VÀ KENT…
-Kent, bảo vệ cho Kyo nhé
-Sao vậy ông chủ, Kyo con bé nó vẫn bình thường mà, việc gì mà phải bảo vệ, ông cứ lo xa- Kent ngạc nhiên khi nghe ông Hùng nói vậy
-Kent à, dù sao thì con bé cũng là con gái, nó có thể trông lạnh lùng nhưng tâm hồn nó rất mong manh. Ta nghĩ cháu nên trở lại chính mình đi, trở lại làm con người mạnh mẽ như trước để có thể bảo vệ nó, đừng giả ngây giả ngô trước mặt nó nữa- Ông Hùng nghiêm túc nói

-Ông…ông chủ, ông nói gì lạ vậy- Kent trợ tròn mắt
Ông Hùng không nói gì, chỉ mỉm cười hiền hòa, ánh mắt của ông như muốn nói “ Đừng nói dối ta”
-Hãy làm theo con tim mình mách bảo, nhưng cố gắng nhé, nhiệm vụ lần này có thể rất nguy hiểm đó, về nghỉ sớm đi- ông Hùng vẫn nói, mặc kệ cái bản mặt ngố tàu của Kent
-D…dạ, cháu xin lui
“Kent à, cháu làm sao có thể qua mắt được lão già này, nhưng nếu muốn Kyo quay trở về trước đây thì cháu sẽ phải cố nhiều đó” ông Hùng thầm nghĩ khi thấy cái bóng Kent đã đi khuất
--------------------------------------
“Ưm, cái gì vừa ngồi lên giường mình à? Lại còn vuốt tóc mình nữa, người đó còn nói cái gì nữa vậy. Oa một nụ hôn lên trán ư? Ta sẽ băm kẻ đó ra nhưng tại sao lại dễ chịu vậy nhỉ? Chắc là tưởng tượng thôi, ngủ típ vậy” Nó lờ mờ có cảm giác như có ai bên cạnh mình, cảm giác ấm áp lạ thường. Trong vô thức, nó nhoẻn miệng cười, một nụ cười rất hồn nhiên.
-Ta ước gì mình có thể nhìn thấy nụ cười hồn nhiên này của em kể cả khi em thức giấc nhỉ, có vẻ ta đã quá tham lam rồi, như thế này đã là quá đủ
Kent nhẹ nhàng đóng cửa phòng nó lại


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận