Black Angel - White Evil

Chap 5:
-Tiểu thư đây nói đúng rồi đó, cái loại cặn bã như ngươi thì không thể, à không, phải là KHÔNG BAO GIỜ được động vào tiểu thư cao quý đây
Nó đang hí hửng trong lòng tửơng được vờn bọn này như mèo vờn chuột thì giọng nói lạ đó lại tiếp tục vang lên khiến nó quay lại chiêm ngưỡng cái nhan sắc của cái tên dám chặn sự sung sướng của nó. Và đập vào mắt nó là một chàng trai có body tuyệt vời mặc bộ comple đen sì sì, tai trái đeo khuyên đôi cánh của quỷ màu trắng ( tia gì ghê vậy má)
-Thằng chó kia, mày nói cái g….-Tên đại ca của Red Rose đang nói dở thì một tên trong Moon Cat chặn hắn ngay lại-“Im đi, mày muốn chết à thằng kia, đó là “tử thần” đó, mày có muốn không còn cơ hội mà nhìn mặt trời không hả?”
-Hôm nay mày may đấy, rút về- tuy run như cầy sấy nhưng thằng cha đó( vẫn theo Kyo đó nghe) vẫn mạnh miệng
-Nàng có sao không tiểu thư xinh đẹp?- Chàng trai lạ mặt nhẹ nhàng đỡ nó dậy
-Hả, à, tôi không sao, cảm ơn anh nhé- Nó tặng cho anh chàng một nụ cười ngọt ngào, nhưng trong lòng thì đang nguyền rủa không thương tiếc
-Tạm biệt nàng, nếu có duyên, chúng ta sẽ gặp lại, baibai-chàng ta nhanh như sóc lao ra ngoài cửa quán bar
Mặt nó bây giờ như cầu vồng, từ hồng sang đỏ, sang tím lại sang đen sì như than. Vừa nhìn thấy mặt nó xong, Alex với Jonh nhanh tống hết toàn bộ khách ra khỏi bar với tốc độ “tia chớp”

-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA. ĐIÊN CHẾT MẤT, THẰNG ĐÓ LÀ THẰNG QUỶ NÀO MÀ DÁM CHẶN ĐỨNG CÁI NIỀM SUNG SƯỚNG CỦA CHỊ ĐÂY LẠI CHỨ. BAO NĂM PHẢI NHỊN NHỤC ĐỂ LÀM VUI LÒNG ÔNG, GIỜI CƠ HộI ĐẾN TAY RỒI MÀ NÓ DÁM HẪNG TAY TRÊN CỦA TA- mặt nó hiện giờ chỉ có hai chữ “hận” và”sát”, đằng đằng sát khí như muốn giết người tới nơi
Vào ngay lúc đó, bốn yêu tinh mới lò dò dẫn xác đến
-Chúng ta nuôi sư tử Hà Đông từ lúc nào đấy Alex- Jimmy hớn hở nhìn mặt nó chọc ghẹo (ổng mới nhìn mặt với nghe thấy tiếng vang lúc nó hét thôi chứ ông ý chả biết gì đâu)
-Sao muội muội đây chả nhẽ lâu lắm không động tay động chân nên thoái hóa sớm rồi à. Úi zời, bao nhiêu là nếp nhăn này- Tom cũng “nhanh nhẹn” kích đểu nó (xác định đê anh giai, dám động vào nhan sắc của chị em phụ nữ thì anh chết chắc)
-Sao hai huynh lại nói như thế, Kyo nó vẫn già thế mà, còn muội nó chỉ đến mức cọp cái thôi, chưa đến mức sư tử Hà Đông đâu- nói về khoản đá xoáy thì chắc không thể nào quên được bà Jenny
Trên đầu nó đã bắt đầu bốc khói nghi ngút và RÀO…RÀO…RÀO… ba xô nước, ba cái đầu
-Ê Kyo, ổn chứ!?-Kent nhẹ nhàng hỏi nó- Tôi mang bánh đến rồi nè, gạt lại chuyện bức mình đi, cùng ăn bánh với mọi người thôi
-Không- nó vẫn cứng đầu cứng cổ không chịu nghe lời- cục tức nuốt không trôi, ăn vào tiếp để nghẹn à!?
-Cô biết cô không ăn thì mọi người cũng sẽ không chịu ăn mà- Kent vẫn từ tốn khuyên bảo nó (em ngưỡng mộ anh)
-Tôi bảo không ăn mà
-Ăn đi
-Không ăn
-Đi mà
……….
Sau một hồi ăn mới không ăn, nó cũng đã phải chịu thua cái tính dai như đỉa của Kent

-Sư tỷ làm món gì cho bọn đệ vậy?- Mọi người thấy nó hết lên cơn điên mới dám lên tiếng
-Hì, MACARON, mọi người ăn đi, tỷ làm nhiều lắm ^^. Còn ba sư huynh, sư tỷ, NHỊN- nó phũ phàng nói với ba cái người vừa lúc nãy chọc ngoáy nó
-Ba người cứ ăn đi, con bé này cứ mạnh miệng thế thôi chứ dễ xiêu lòng lắm, không nói thể nào tí nữa chả cho huynh với tỷ ăn, ăn bây giờ luôn cho nhanh- Kent có vẻ như đã hiểu tính nó quá rõ nên chả sợ gì
Sau khi đấu khẩu cộng giảng hòa đâu vào đấy, nó cùng mọi huynh đệ tỷ muội lại cười nói vui vẻ. Kent thấy nó đã bớt bực nên hỏi Jonh chuyện gì vừa xảy ra trong bar. Khi nghe Jonh thuật lại sự việc vừa xảy ra ( có thêm thắt chi tiết), mọi người ( thật ra có mỗi Tom, Jimmy, Jenny, Kent) đã hiểu rõ hơn vì sao nó bực như vậy.
-Mà nè “tử thần” là ai vậy?- Cái câu hỏi nó thắc mắc từ nẫy đến giờ đã được công bố
-TỬ THẦN!!!???- mọi người đều sửng sốt khi nghe nó hỏi
-Có vẻ lâu rồi tỷ không để ý đến thế giới ngầm này nữa nên mới hỏi vậy- Lisa, một hacker đáng tin cậy trong bang của nó lên tiếng- “Tử thần” là một người bí ẩn, chưa ai biết rõ thân phận thật của hắn. Tuy chỉ mới xuất hiện trong một khoảng thời gian ngắn nhưng hắn đã dẹp hết những bang phái có ý gây rối, không cần biết bang đó như thế nào, mạnh hay yếu, với hắn, chỉ cần trong một đêm là tất cả đều sóng yên, biển lặng
Nó nghe Lisa nói mà chưa hết bàng hoàng, một người như vậy tại sao nó lại không có bất cứ thông tin gì, kể cả sự tồn tại của cái tên “tử thần” cũng không. Bỏ qua viêc đó một bên, nó lại cùng mọi người quậy vui vẻ hết đêm (chị ý bị cuồng tay cuồng chân do lâu không vận động)
---------------------------------------------------------------
SÁNG HÔM SAU, TẠI TRƯỜNG MOON STAR
-Nè con bé kia, cô làm cái gì mà bắt tôi dậy sớm vậy, hôm qua quậy cả đêm xong hôm nay dậy sớm, cô định giết tôi chắc- Kent ngái ngủ càu nhàu

-Thế ngươi có biết điểu tra để làm gì không? Đồ nghiệp dư- nó bực mình nhìn Kent
-Trong những ngày trước, hắn chỉ có ngủ thì điều tra bằng niềm à?
-Vậy nên hôm nay chúng ta phải đến sớm kiểm tra chỗ ngồi của hắn chứ- nó vừa lật lật, giở giở mấy cuốn sách trong ngăn bàn của hắn vừa nhíu mày đăm chiêu
Đang chăm chú lục lọi thì Kent để ý có một tờ giấy vừa rơi ra từ cái chồng sách giáo khoa của hắn
-Ê Kyo, có cái gì vừa rơi ra nè- Kent nhặt tờ giấy đó lên- Thì ra là một tấm ảnh! CÁI GÌ ĐÂY!!!!???? Kyo, nhìn này- Kent hốt hoảng đưa tấm ảnh cho nó
-Im lặng dùm đi cái, cái gì mà la ỏm tỏi lên thế- vừa nhìn thấy tấm ảnh mặt nó biến sắc luôn, mắt trố như ốc nhồi- TẠI SAO LẠI VẬY???!!!!!- giọng nó bây giờ còn to gấp mấy lần Kent
……………………………………………………
Có chuyện gì lại khiến nó và Kent hốt hoảng vậy. Tấm hình đó ẩn chứa điều bí ẩn gì vậy??


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận