Biên Nhược Thủy
8.5/10
64.622

Tác giả:

Thể loại: Đam Mỹ

Nguồn: thientran7250.wordpress.com

Trạng thái: FULL

Số chương: 105

Tần suất cập nhật: 1 phút/chương

Ngày đăng: 5 năm trước

Cập nhật: 5 năm trước

Hắn tên là Biên Nhược Thủy, tôi còn nhớ rõ lần đầu tiên hắn chuyển tới lớp chúng tôi, tôi cùng một lũ bạn trốn sau phòng bảo vệ, huýt gió, gọi hắn là Dương Thông Đầu. Hắn ngẩng đầu, để lộ ra gương mặt như con gái, nhìn tôi thản cười. Tôi quẳng sách xuống, lăn ra cười, tiểu tử này có thể trêu chọc được đây! Nhà Biên Nhược Thủy là dòng dõi thư hương, dáng vẻ đặc mùi thư sinh, hay cầm theo mấy tờ giấy mà vẽ nguệch ngoạc hoặc đề thơ lên đó, tôi còn nhớ rõ lần tự học duy nhất mà hắn học hành không nghiêm chỉnh là bởi lấy tên tôi ra làm một bài thơ ngắn. Biên Nhược Thủy ở cùng với tôi trong ký túc xá, chẳng bao giờ chải đầu, rửa mặt mũi sạch sẽ mới đến lớp học, tôi thích đem mấy đôi tất thối của mình ném lên giường hắn, có lúc ném cả lên mặt hắn, hắn cũng nhặt lại giúp tôi giặt sạch. Hắn cũng không trốn học, không lười biếng, cũng không giống chúng tôi hay tranh nhau xem sách A (1), tới WC lén hút thuốc. Hắn chỉ thích ngồi một mình, đôi khi cầm đôi ba cuốn sách về triết học, nhân sinh gì đó. Biên Nhược Thủy lúc ngủ bị chúng tôi lén cắt tóc cũng không hay, sáng hôm sau thì đông thiếu cái này, tây mất cái kia chạy đi học. Biên Nhược Thủy trên đường tới trường thấy rác thì nhặt, rồi lặng lẽ bỏ vào thùng rác. Biên Nhược Thủy khi cùng cả lớp xem ―Cảm động Trung Quốc‖(2) thì đứng dậy vỗ tay nhiệt tình. Biên Nhược Thủy mỗi lần có cuộc thi sáng tác văn chương là lại mang ra câu nói nghe ra rất thiển cận nào đó ra mà phân tích thật sâu, ý tứ của hắn như muốn đào sâu tới tận chuyện nhân sinh ở đời. Biên Nhược Thủy thích lớp trưởng lớp chúng tôi, là một cô gái lớn hơn gần gấp đôi hắn, mở miệng ra chỉ biết hò hét dọa người… Làm sao tôi lại có thể đi thích loại người như thế được? Tôi cũng không biết. Chẳng biết từ khi nào, lâu ngày không gặp Biên Nhược Thủy, hắn đã đổi sang một kiểu tóc đang rất thịnh hành; từ khi nào, Biên Nhược Thủy cư nhiên trốn học hàng ngày, chạy đến quán bar ngồi như thiếu gia; từ khi nào, tôi nhìn nụ cười của hắn không còn vẻ trong sáng như lúc đầu, mà là nụ cười như đang đóng kịch.. Bắt đầu từ khi nào, tôi đã phát hiện ra mình đã từng thích Biên Nhược Thủy, từng thích Dương Thông Đầu, từng thích đứa bạn học như bị phủ bụi của mình. Tôi trước cả lớp lớn tiếng chửi hắn, đơn giản là vì hắn ở bên cạnh đánh thức tôi; tôi ở cổng trường cho hắn mấy đá, đơn giản vì hắn đã kể cho tôi nghe về mấy nữ sinh; tôi đem nhật kí của hắn đi rêu rao, đơn giản vì hắn trên lớp hay nhìn lén lớp trưởng.. Tôi chưa bao giờ để những chuyện kia trong lòng mà bận tâm, lần tôi muốn động thủ với hắn nhất chính là lần hắn gọi tôi là ―bạn‖(3). Hắn đứng ở cửa quán bar, mặc một bộ quần áo may rất khéo, dùng ngữ khí bình thường tới bất thường nói một câu: ―Chào bạn..‖(3) Lần ấy tôi những tưởng đã cho hắn một cái bạt tai, chỉ tiếc là tay tôi hoàn toàn không thể giơ lên. Nhiều khi, trong mơ, tôi thường thấy một ánh mắt trong suốt như bé trai nhìn thẳng vào tôi mà thản nhiên cười, tôi đẩy hắn ra, nhưng hắn vẫn nhìn tôi cười. Hắn bảo tên hắn không phải Dương Thông Đầu, hắn tên là Biên Nhược Thủy, bởi vì mẹ hắn muốn hắn lớn lên cũng trong lành như nước…

8.5/10
64.622
Biên Nhược Thủy

Tác giả :

Thể loại: Đam Mỹ

Nguồn: thientran7250.wordpress.com

Trạng thái: FULL

Số chương: 105

Tần suất cập nhật: 1 phút/chương

Ngày đăng: 5 năm trước

Cập nhật: 5 năm trước

Hắn tên là Biên Nhược Thủy, tôi còn nhớ rõ lần đầu tiên hắn chuyển tới lớp chúng tôi, tôi cùng một lũ bạn trốn sau phòng bảo vệ, huýt gió, gọi hắn là Dương Thông Đầu. Hắn ngẩng đầu, để lộ ra gương mặt như con gái, nhìn tôi thản... nhiên cười. Tôi quẳng sách xuống, lăn ra cười, tiểu tử này có thể trêu chọc được đây! Nhà Biên Nhược Thủy là dòng dõi thư hương, dáng vẻ đặc mùi thư sinh, hay cầm theo mấy tờ giấy mà vẽ nguệch ngoạc hoặc đề thơ lên đó, tôi còn nhớ rõ lần tự học duy nhất mà hắn học hành không nghiêm chỉnh là bởi lấy tên tôi ra làm một bài thơ ngắn. Biên Nhược Thủy ở cùng với tôi trong ký túc xá, chẳng bao giờ chải đầu, rửa mặt mũi sạch sẽ mới đến lớp học, tôi thích đem mấy đôi tất thối của mình ném lên giường hắn, có lúc ném cả lên mặt hắn, hắn cũng nhặt lại giúp tôi giặt sạch. Hắn cũng không trốn học, không lười biếng, cũng không giống chúng tôi hay tranh nhau xem sách A (1), tới WC lén hút thuốc. Hắn chỉ thích ngồi một mình, đôi khi cầm đôi ba cuốn sách về triết học, nhân sinh gì đó. Biên Nhược Thủy lúc ngủ bị chúng tôi lén cắt tóc cũng không hay, sáng hôm sau thì đông thiếu cái này, tây mất cái kia chạy đi học. Biên Nhược Thủy trên đường tới trường thấy rác thì nhặt, rồi lặng lẽ bỏ vào thùng rác. Biên Nhược Thủy khi cùng cả lớp xem ―Cảm động Trung Quốc‖(2) thì đứng dậy vỗ tay nhiệt tình. Biên Nhược Thủy mỗi lần có cuộc thi sáng tác văn chương là lại mang ra câu nói nghe ra rất thiển cận nào đó ra mà phân tích thật sâu, ý tứ của hắn như muốn đào sâu tới tận chuyện nhân sinh ở đời. Biên Nhược Thủy thích lớp trưởng lớp chúng tôi, là một cô gái lớn hơn gần gấp đôi hắn, mở miệng ra chỉ biết hò hét dọa người… Làm sao tôi lại có thể đi thích loại người như thế được? Tôi cũng không biết. Chẳng biết từ khi nào, lâu ngày không gặp Biên Nhược Thủy, hắn đã đổi sang một kiểu tóc đang rất thịnh hành; từ khi nào, Biên Nhược Thủy cư nhiên trốn học hàng ngày, chạy đến quán bar ngồi như thiếu gia; từ khi nào, tôi nhìn nụ cười của hắn không còn vẻ trong sáng như lúc đầu, mà là nụ cười như đang đóng kịch.. Bắt đầu từ khi nào, tôi đã phát hiện ra mình đã từng thích Biên Nhược Thủy, từng thích Dương Thông Đầu, từng thích đứa bạn học như bị phủ bụi của mình. Tôi trước cả lớp lớn tiếng chửi hắn, đơn giản là vì hắn ở bên cạnh đánh thức tôi; tôi ở cổng trường cho hắn mấy đá, đơn giản vì hắn đã kể cho tôi nghe về mấy nữ sinh; tôi đem nhật kí của hắn đi rêu rao, đơn giản vì hắn trên lớp hay nhìn lén lớp trưởng.. Tôi chưa bao giờ để những chuyện kia trong lòng mà bận tâm, lần tôi muốn động thủ với hắn nhất chính là lần hắn gọi tôi là ―bạn‖(3). Hắn đứng ở cửa quán bar, mặc một bộ quần áo may rất khéo, dùng ngữ khí bình thường tới bất thường nói một câu: ―Chào bạn..‖(3) Lần ấy tôi những tưởng đã cho hắn một cái bạt tai, chỉ tiếc là tay tôi hoàn toàn không thể giơ lên. Nhiều khi, trong mơ, tôi thường thấy một ánh mắt trong suốt như bé trai nhìn thẳng vào tôi mà thản nhiên cười, tôi đẩy hắn ra, nhưng hắn vẫn nhìn tôi cười. Hắn bảo tên hắn không phải Dương Thông Đầu, hắn tên là Biên Nhược Thủy, bởi vì mẹ hắn muốn hắn lớn lên cũng trong lành như nước…

Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...

Gợi ý truyện

Phong Cốt

Phong Cốt

9.8/10
8062

Tác giả:

Thể loại: Cổ Đại, Đam Mỹ

Trạng thái: Full

Thập Nhất Lâu

Thập Nhất Lâu

7.5/10
2034

Tác giả:

Thể loại: Đam Mỹ

Trạng thái: Full

Hắc Động Rơi Xuống

Hắc Động Rơi Xuống

7.6/10
1898

Tác giả:

Thể loại: Dị Năng, Linh Dị, Đam Mỹ, Huyền huyễn

Trạng thái: Đang ra

Dưỡng Thành

Dưỡng Thành

7.4/10
27948

Tác giả:

Thể loại: Truyện Ngược, Đam Mỹ

Trạng thái: Full

Ngon Ngọt

Ngon Ngọt

8.1/10
1791

Tác giả:

Thể loại: Đô Thị, Đam Mỹ, Truyện Sủng

Trạng thái: Đang ra

Mở Bình luận truyện