Bị Nhóm Bạn Của Anh Trai Cưỡng Chế Yêu


Mà áo ngủ trên người hắn đã sớm rơi lả tả, gậy thịt giữa háng bởi vì cương cứng đầy đủ mà có vẻ có dữ tợn, phần đỉnh hơi cong cong hếch lên tiết ra một chút chất lỏng trong suốt, Văn Cảnh Thần đưa tay đỡ lấy gậy thịt của mình, hơi cúi người đâm vào huyệt hoa giữa hai chân Đường Miên.


Vừa mới vừa tiếp xúc, Đường Miên đang ngủ say dường như đã cảm nhận được mối uy hiếp, vô thức muốn khép hai chân lại.


Nhưng Văn Cảnh Thần quỳ ở giữa hai chân cô, mặc cho cô khóc nức nở, cũng chỉ có thể chịu đựng bằng cách dang rộng hai chân.


“Ngoan~ đừng sợ.

” Văn Cảnh Thần cúi đầu, hôn lên miệng cô một cái, phần thân dưới cọ xát vào huyệt hoa của cô từng chút một, quy đầu hình dạng xòe ô cọ xát miệng huyệt hoa của cô từ dưới lên trên, cọ qua huyệt hoa của cô, rất nhanh, toàn bộ thân gậy đã bị dính dịch mật phun ra từ miệng huyệt của cô.


Ma sát như vậy càng lúc càng thuận lợi, hô hấp của Văn Cảnh Thần cũng theo đó càng lúc càng nặng, tốc độ di chuyển của dưới thân cũng càng lúc càng nhanh, hắn dần dần không thể thỏa mãn với liểu lề mề này nữa, đơn giản anh lại lật người cô lại lần nữa, cứ nằm úp sấp trên giường như vậy, mông chổng lên thật cao, vòng eo nhún nhún.



Văn Cảnh Thần khép hai chân cô lại, bóp eo của cô, cắm gậy thịt vào gốc đùi cô, ấn vào âm hộ trơn trượt của cô rồi nhấp nhả giữa hai chân hết lần này đến lần khác.


“Hư ư… Đừng mà… Không muốn…” Đường Miên nhắm mắt lại, âm vật và miệng hoa huyệt miệng bị ma sát dâng lên từng trận khoái cảm khiến cô không chịu nổi, đuôi mắt đỏ lên, cánh môi hơi mở ra, trong miệng phát ra tiếng nức nở vô thức.


Văn Cảnh Thần cúi người, tay còn lại đi xuống nắm lấy bầu vú trước ngực cô xoa bóp, hơi thở nóng bỏng phả ra sau gáy cô, “Miên Miên…”

Khi Đường Miên tỉnh dậy đã hơn chín giờ sáng, rèm trên ban công đã được kéo xuống, không có ánh sáng lọt vào, nhưng cô vừa mới mở mắt ra lại bắt đầu nhắm lại, trong đầu mơ mơ hồ hồ quanh quẩn lên một vài tiếng nói, tiếng thở dốc của người đàn ông gần như vang lên ngay bên tai cô, gọi cô hết tiếng này đến tiếng khác.


Thậm chí, vào giây phút cuối cùng, cô dường như có thể cảm nhận được tinh dịch ấm áp đang phun vào giữa hai chân mình, nóng đến mức cô run rẩy lên.


Ý nghĩ này vừa mới hiện lên trong đầu, cơ thể Đường Miên cứng đờ, cô có thể cảm nhận rõ ràng cảm giác khó chịu giữa hai chân mình, điều này khiến cô đỏ bừng xấu hổ, sống mười tám năm, không phải là cô chưa từng mơ thấy dục tình, nhưng đây là lần đầy tiên được trải nghiệm rõ ràng như vậy, như thể đêm qua cô thực sự đã làm tình với một người đàn ông.



“Miên Miên? Em đã dậy chưa?” Đường Miên bị giọng nói ngoài cửa làm cho giật mình, cô có chút chột dạ ngồi dậy, vội vàng lên tiếng: “Dậy rồi, em sẽ lập tức ra ngay.



“Không vội.

” Người đàn ông đứng ngoài cửa đưa tay chỉnh lại cặp kính không gọng trên mặt, trong đôi mắt hoa đào có ánh sáng mờ ảo, “Anh hai chờ em dưới lầu một, sáng nay em muốn ăn gì?”

“Hả?” Đường Miên sửng sốt, đầu óc vẫn trống rỗng: “Gì cũng được.



Văn Cảnh Hành bên ngoài đáp một tiếng ừ, sau đó không có tiếng nào nữa.


Đường Miên cầm quần áo để thay rồi đi vào phòng tắm, tắm rửa đơn giản rồi mặc quần áo vào đi ra ngoài, chờ khi cô xuống lầu, Văn Cảnh Hành đã ngồi ở bàn ăn đọc báo chí, ngoài ra còn có một tách cà phê trên tay.


So với Văn Cảnh Thần, hắn có vẻ ôn hòa hơn rất nhiều, không có sự hăng hái hùng hổ dọa người của anh cả, nhưng Đường Miên luôn cảm thấy người anh hai này còn đáng sợ hơn anh cả.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận