Bị Điên Phê Bệnh Kiều Chiếm Hữu


Thịnh Yến cảm thấy đặc biệt hạnh phúc khi nhìn thấy vẻ tức giận trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nên anh không ngừng trêu chọc cô và kéo cô đi về phía trong khu rừng rậm.


Nhìn xung quanh, quanh bờ sông đều là rừng rậm, cô không quen thuộc với vùng đất này, người đàn ông này nói đúng, cho dù bây giờ cô có trốn thoát trong khi người đàn ông bị thương thì có cũng không thể thoát ra khỏi đây.


Hiện tại, cô chỉ có thể đi theo người đàn ông đó và lên kế hoạch trốn thoát khi tìm được cơ hội.


"Người giết anh là ai? Tại sao họ lại muốn giết anh?".

Trên đường đi, Hạ Nghiên bày tỏ thắc mắc trong lòng, thực ra cô không mong đợi anh sẽ trả lời.


Nhưng người đàn ông trả lời: "Kẻ phản bội"

"Kẻ phản bội?" Hạ Nghiên muốn hỏi lại, lại bị người đàn ông cắt ngang, "Có một số việc biết càng ít càng tốt.


Bảo bối, em có nghĩ vậy không?"

Hạ Nghiên biết anh đang cảnh cáo có đừng hỏi nữa, nên có liếc nhìn anh rồi im lặng đi theo.


Đi bộ một ngày một đêm, ngay khi Hạ Nghiên tưởng rằng mình sắp chết đói ở nơi hoang dã thì Thịnh Yến đã dẫn cô đến một ngôi làng.


Đây không hẳn là một ngôi làng mà là một căn cứ vũ trang bí mật.

Trong rừng cây rải rác mấy ngôi nhà tre, binh lính cường tráng cầm súng canh gác trước từng ngôi nhà, cách nhà tre không xa có một trạm canh gác.


"Đây là đâu?" Hạ Nghiên nhìn những chiến sĩ cường tráng này, trong lòng không khỏi hoảng sợ.



"Suỵt, đừng nói chuyện, đi theo tôi"

Mọi người ở đây dường như đều biết Thịnh Yến, Thịnh Yến dẫn cô đi suốt chặng đường một cách suôn sẻ, thậm chí có người còn đến hướng dẫn cho Thịnh Yến, thái độ vô cùng tôn trọng.


Từ cuộc trò chuyện của người đàn ông, Hạ Nghiên đã biết được nơi này không chỉ là căn cứ vũ trang mà còn là nơi buôn bán ma túy bí mật và lớn nhất ở biên giới nước Z.


Hạ Nghiên bị những người khác dẫn đến một căn nhà tre, một người đàn ông trung niên mặc quân phục màu xanh lá cây đi tới, mỉm cưới nắm tay Thịnh Yến: "Anh Thịnh, đã lâu không gặp".


Vừa nói, hắn vừa nhìn Hạ Nghiên bên cạnh, ánh mắt lộ vẻ tục tĩu, trong mắt hiện lên sự hứng thú mãnh liệt: "Cô gái này nhìn thật kích thích! "

"James, không được động vào cô ấy, cô ấy là của tôi.

" Thịnh Yến nhìn thấy dục vọng đối với Hạ Nghiên trong mặt người đàn ông, sắc mặt trở nên lạnh lùng.


______





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận