Bị Điên Phê Bệnh Kiều Chiếm Hữu


"Ưm hừ! " Lồng ngực truyền đến một trận đau đớn, Hạ Nghiên không khỏi ậm ừ ra tiếng, cô có thể cảm nhận được lòng bàn tay chai sạn của người đàn ông đang bóp lấy ngực của cô, nhào nặn ngực cô như một cái bánh bao giống nhau, đem vú cô xoa nắn đến đủ loại hình dạng, khiến toàn thân cô run rẩy vì khoái cảm, một dòng điện từ ngực truyền đến khắp cơ thể, khiến cô cảm thấy xấu hổ khi cảm nhận được.


Người đàn ông dùng sức mạnh to lớn ôm lấy eo cô, hạ thể hai người gần như dán chặt vào nhau, theo sự ma sát của dòng nước, Hạ Nghiên có thể cảm nhận hạ thể của người đàn ông đang cương cứng, dương vật của người đàn ông dày đặc và cứng rắn đang áp sát vào cô.

.


"Ưm!! " Cảm giác được nguy hiểm, Hạ Nghiên nháy mắt bị doạ đến tỉnh lại, cánh tay mảnh khảnh đánh vào eo hắn, lại nghe được nam nhân rên rỉ đau đớn.


Một lúc sau, người đàn ông thoải mãn buông cô ra, tựa đầu vào vai cô, hơi thở khàn khàn gợi cảm, cố ý chơi xấu liếm cắn vào tai cô: "Nếu không phải sai thời điểm, thật là muốn đụ chết em con điếm nhỏ! "

Hắn biết con điểm nhỏ đang quyến rũ hắn, rõ ràng có khuôn mặt ngây thơ như vậy nhưng thân hình đầy đặn khiến hắn yêu thích mãi không buông.


Hắn thực sự đã nhặt được bảo bối!


"Là ai câu dẫn em! Rõ ràng là em dâm đãng như vậy!" Lời nói tục tĩu của người đàn ông khiến Hạ Nghiên xấu hổ, cô vừa tức giận vừa bất lực.


"Ồ, bảo bối nói đúng, tôi có thể chết dưới tay của em cũng không hối hận! " Thịnh Yến cong môi, hôn Hạ Nghiên lần nữa trước khi buông tha cho cô, sau đó hắn ôm cô bơi vào bờ.


Sau khi lên bờ, Hạ Nghiên lấy lại tự do và ngay lập tức đẩy người đàn ông ra xa, chỉ nghe thấy người đàn ông rên rỉ đau đớn.


Hạ Nghiên nhạy bén nhìn thấy vết máu mờ nhạt trên eo và bụng của hắn: "Anh bị thương?"

Nhìn kỹ, cô thấy sắc mặt hắn hơi tái nhợt, môi dường như nhợt đi vì mất máu quá nhiều, không hề có huyết sắc.


"Không sao.

Hơn nữa, tôi có thể chết vì bảo bối của mình cũng không hối hận.


"

Hạ Nghiên không ngờ hắn lúc này còn có thể nói ra trò đùa tệ hại như vậy, lạnh lùng nói: "Ha, vậy anh hiện tại tốt nhất nên chết đi.

"

Nói xong, cô xoay người muốn rời đi, nhưng lại bị người đàn ông từ phía sau ôm lấy, hơi thở ẩm áp của anh phả vào tai cô, vô cùng mơ hồ: "Bảo bối, em lúc tức giận trông thật quyến rũ, ngoan, giúp ta để còn lát nữa lên giường!.

"

Hạ Nghiên: "!.

.

"

"Đừng nghĩ đến việc trốn thoát, nếu không muốn chết thì hãy đi theo tôi.

Nếu không có tôi, em sẽ không thể thoát khỏi khu rừng rậm này".




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận