Bảy Thói Nghiện

  Càng bước gần tới ngọn núi, mọi thứ xung quanh càng trở nên kì dị. Thi thoảng thấy những ngọn cỏ xanh tươi tắn, hoa lá đủ kiểu, ngay sau đấy là cây chết, ủ rũ cả một vùng.

  "Sao lại kì cục vậy nhỉ?"-Ink gãi đầu, nhìn quanh mình.

  "Ai mà biết, có cái gì là bình thường với mi đâu."-Error nhún vai, đuôi đẩy các cành cây với cỏ cao ra.

  "Hừ. Có khi nó là do thần Chết với thần Sự Sống đó."-Ink moi quyển sổ bự ra, giở vài trang mới thấy thứ cần tìm.

  "Theo truyền thuyết, thần Chết chạm vào vật sống thì vật đó sẽ từ rã trần đời luôn. Thần Sự Sống thì ngược lại, sẽ làm vật đó thêm tràn đầy nhựa sống."-cậu đọc thành lời, muốn cho cả Error nghe.

  Vừa đi vừa nhìn sách như vậy, Ink không để ý đường, lỡ đập vào đâu đó mềm như vải, vật cứng lòi ra làm cậu giật mình. Hoá ra đó là lưng hắn, cậu va phải khiến hắn giật nảy mình, quay sang quát:

  "Đi đứng kiểu gì vậy hả!"

  Ink xoa mũi, cãi trả:

  "Tự dưng anh dừng làm chi!"

  "Đang nghĩ đi đường nào."-hắn thở dài, không thèm quan tâm tới bạn đồng hành nữa mà tập trung chuyện trọng đại.

  Ngọn núi cao chót vót, nhìn lên trên thấy mây mù che đỉnh, thấy cả tổ chim và đống hoa hiếm. Đi đường vòng có khi còn khó, hãn là đằng trước cao thẳng đứng.

  Ink bước tới bằng hắn, choáng ngợp trước độ to lớn của ngọn núi không tên này. Điểm hẹn chắc chắn ở trên đỉnh, cả hai nghĩ.

  "Anh biết trèo núi chứ Error?"


  "Trèo vài lần thôi. Nhưng chưa trèo thể loại này bao giờ."-Error trả lời, gãy gáy. Ca này có vẻ khó.

  Ink hừm một tiếng, rồi căng mắt tìm chỗ nào đó có thể trèo lên được. Cậu sáng mắt khi thấy nơi hóp vào, không cách mặt đất quá mười mét.

  "Chúng ta thử lên kia kìa Error!"-cậu giật giật áo choàng của hắn, tay chỉ lên trên.

  "Đâu? Nhìn được cái mẹ gì?"-Error nheo mắt, thị giác đã kém thì chớ, Ink còn bắt hắn nhìn nơi xa tít thế kia.

  Cậu cười xuề, rồi tay đập vào lồng ngực, rất tự tin nói:
 
  "Để tôi dẫn đầu cho. Giờ tôi tạo cái móc câu nhé, còn đâu dùng dây mắt của anh."

  "Có hơi nguy hiểm không? Ngươi đã bao giờ trèo núi chưa?"

  Ink dừng vài phút mới trả lời:

  "Ngày trước tôi hay trèo cây cổ thụ, tính không?"

  "Không ạ!!"-Error nổi khùng, dùng tay búng mũi cậu cái đau điếng. Ink xoa mũi, giật lùi về đằng sau.

  Cuối cùng thì họ cũng phải làm vậy thật. Error thở dài, tay cầm cái móc câu, buộc cả tá sợi chỉ từ mắt mình vào. Ink tiến tới đổ keo từ đâu ra để gán chặt. Hắn vung vẩy móc câu, dùng hết sức kéo dây và nó ra.

  Sau khi kiểm tra kĩ độ bền, Error mới có chút yên tâm để thử. Hắn nheo mắt, cố nhìn xem chỗ cậu nói ở đâu.

  "Không phải sợ hay gì đâu nhưng ta thật lòng mù dở, chẳng nhìn thấy chỗ ngươi chỉ đâu. Hay là ngươi lên trước đi? Rồi thả dây xuống."-Error nhìn sang cộng sự, thấy cậu đang làm trò gì đó ở bụi cây.


  Hắn tức tối, tóm gáy Ink nhấc bổng lên khiến cậu bất ngờ kêu oái. Error không nghĩ là cậu lại nặng tới vậy, có lẽ do mang cả tấn đồ, nhưng đó không phải thứ hắn cần tập trung.

  "Nghe thấy gì chưa hả?"-Error thở phì, quay mặt Ink về phía mình rồi hạ xuống.

  "Rồi. Chỉ là tôi vừa thấy một con bướm siêu đẹp thôi."-cậu hơi thất vọng vì đã không kịp bắt nó để xem cho đã.

  Ink tiến tới, cầm đồ dùng lên.

  "Chờ đã anh bảo gì ấy nhờ?"-cậu ngẩn người, gãi đầu khó xử, cười cười với hắn.

  Error cốc đầu Ink một cái rồi nói lại. Ink gật gật đầu bị cốc cho nổi cục u.

  Cậu căn chuẩn, xoay tròn cái móc câu lấy lực rồi tung mạnh lên, trúng đích. Hắn khá bất ngờ, chưa nghĩ tới Ink có sức vật lí tốt như vậy. Nhìn qua cậu khá nhỏ nhắn, giờ Error lại nghĩ ẩn dưới lớp quần áo là cơ bắp lực lưỡng. Tự hãi não bản thân, hắn rùng người, lắc lắc đầu rồi tiếp tục xem Ink làm việc.

  Cậu giật dây, thấy chắc chắn mới dám trèo lên.

  "Đừng ngã nhé, ngã là chết đó. Mà chết cũng được đúng không?"-Error ngẩng đầu nói thật to cho Ink trên kia nghe thấy.

  "Còn khuya nhé, khuya thì anh có thể mơ đấy!"-cậu liếc xuống hắn đáp trả. Ink nhận biết đích đến đã gần, lại hít một hơi dài, nắm chắc dây xanh, trèo lên đích.

  Ink tới nơi, quan sát khe núi. Cậu nhận ra còn có cả một hang sâu bên trong. Thích thú, Ink thò đầu ra báo cho hắn:

  "Lên đi Error! Trên này có thứ gì thú vị lắm!!"


  "Chờ tí!"-Error nghe thấy, liền thắc mắc rốt cuộc lần này cậu lại tìm được "con bướm" nào nữa.

  Mất một lúc hắn mới trèo thành công. Thở mạnh, Error nhìn lên đã chẳng thấy bóng dáng Ink đâu. Hắn quan sát xung quanh, thấy hang động phía trước, nghĩ chắc hẳn tên này mất kiên nhẫn lại vào trước mất tiêu. Hắn ít lựa chọn, đành đi theo.

  "Ink! Mi đâu rồi hả tên đần?"-Error gọi, tiếng hắn vang vọng cả hang.

  "Ở đây nè! Mau ra đây đi Error, tôi không muốn bật mí sớm đâu!!"-lập tức có tiếng vọng lại trả lời.

  Hắn càu nhàu, càng dấn sâu càng tối mù. Mãi sau Error mới thấy Ink, cậu đang đứng trước một bức tường điêu khắc hình vẽ gì đó không rõ, dính rêu phủ.

  "Nhìn ngầu quá đất đúng không?"-Ink quay sang Error, tối om khiến hắn như nhập vào màn đêm.

  "Nhìn mấy cái chi tiết này, như kiểu… tôi đã thấy nó ở đâu rồi vậy."-cậu xoa cằm suy tư.

  Trong lúc ấy Error ngó xung quanh, tìm xem có chỗ nào có thể thắp sáng không. Hắn cho tay lần mò tường, đúng là tìm được một nơi cắm đuốc. Error quay sang Ink, người vẫn đang gặng nhớ ra hoạ tiết này từ đâu, hỏi:

  "Ngươi có thể tạo ra lửa không?"

  "… tất nhiên là không rồi. Tôi thuộc dạng chất lỏng cơ mà, với cả chưa đạt tới đỉnh cao ấy."-Ink đáp, nghĩ về lần tộc trưởng nhắc về sự liên kết giữa các yếu tố. Nhưng đó là lần đầu tiên cũng như cuối cùng bà cụ nói tới nó, chẳng khác gì gió thoảng trôi qua. Vậy mà lại dính chặt trí nhớ đậu phụ của cậu.

  "Vô dụng quá."-Error chê bai, Ink hừ một tiếng.

  Hắn bỗng thấy dưới chân có hai hòn đá cuội, chúng rất phù hợp cho việc nhóm lửa. Cảm giác kì quái khi gặp phải sự tình cờ giúp ích, Error đành mặc kệ, cầm hai viên đá lên. Ink đăm chiêu ngắm hắn, sẽ rất khó để đánh lửa vì không có mồi.

  Error đánh ra thấy tia loé, ngay lập tức thổi hơi ga vào, khiến lửa bùng lên. Hắn có phần giật mình, nhảy dựng về đằng sau.

  Một cây đuốc được thắp, cây đuốc đối diện cũng xuất hiện lửa, sau đó tất cả các đuốc toả sáng cả hang. Cả Ink lẫn Error đều khá choáng váng trước việc kì quái này, nhưng ngẫm lại về thế giới bao quanh thì họ không thấy vậy nữa.

  Lúc này đã có thể thấy những hình vẽ và hoạ tiết giống như bức tường kia trên ngách hang. Ink nhắm nhắm mắt, dụi mắt, tát vào má, cậu không khỏi càng thêm phấn khích, cậu đang rất cố gắng trong việc điều khiển cảm xúc như sắp tràn ra ngoài. Cậu quay lưng nhìn bức tường, liền nhận ra có một vết lõm vào trải dài ở giữa.


  "Hình như đây không chỉ đơn thuần là một bức tường siêu đẹp đâu Error."-Ink cầm áo choàng hắn, tay chỉ về phía trước.

  "… các hoạ tiết hai bên đểu khác nhau. Bên phải nhìn giống mùa xuân và bên trái trông giống mùa đông. Nó giống…"-Error sau khi quan sát đủ rồi, ngước theo ngón trỏ Ink.

  "Một cánh cổng! Cánh cổng dẫn tới ˝điểm hẹn˝! Bên mùa đông chắc hẳn là thần Chết và mùa xuân là thần Sự Sống."-Ink hồ hởi, trông rất hạnh phúc.

  "Nơi cỏ rêu vun đầy, đỉnh từ trên cao chỉ thấy mây mù che phủ. Đường tắt chăng?"-Error cũng khá vui, vì nghĩ tới cảnh leo núi đứt hơi hắn đã muốn tự tử.

  Ink tự hỏi phía bên kia cánh cổng là gì?

****

Sớm hơn deadline nhe hê dạo k vẽ j nên ngồi vít truỵn với nghỉ hè ói.

Theo như các bạn thấy thì đúm là thần Ss và Thần ded là Toriel và Snas trong Reapertale nha :-)

Error: anh có ý tưởng này
Ink: j z
Error: hay là anh cầm em kiểu nằm ngang rồi dùng đầu em tông vào cửa?
Ink: ?! Tại sao lại độk ák như z
Error: vì đầu em trống rỗng, chắc hẳn cứng lắm
Ink: à à………… ?!!??!

Mình thích nghe ý kiến mng nên đừng ngại cmt nhé xD

  23/8/2020

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận