Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Nhìn thấy cuộc đánh cược được xác định trước mắt mình, Khương chưởng môn cảm thấy rất hoang đường.

 
“Hai vị, các ngươi có phải là nên suy nghĩ lại một lần nữa hay không?”
 
“Thật ra cá cược này ngay từ lúc bắt đầu đã không có ý nghĩa gì hết! ”
 
Căn bản anh đây không hề có Thiên tâm.

 
Vì vậy, Thiên Cung ngay từ đầu đã thua rồi.

 
Tuy nhiên hắn còn chưa nói xong thì đã bị Ngọc Tấn Đạo Tôn cắt lời.

 
“Khương Thành, ngươi yên tâm đi, chuyện này đã có toàn bộ Thiên Cung đứng phía sau làm hậu thuẫn cho ngươi.


 
Hắn vỗ vỗ bả vai của Khương đội trưởng, miệng nở nụ cười động viên nói: “Ngươi không cần phải cảm thấy áp lực, không cần chịu sự mê hoặc của đỉnh Tà Tiên, cứ tiếp tục làm việc của ngươi là được.


 
“Với tư cách là Thượng Đình thiên tài của Gia Vương đạo trường, ta tin vào lòng trung thành của ngươi!”
 
Vừa rồi hắn và Thiên Cung có điều tra tư liệu của Thượng Đình thiên tài, Thiên tâm của Khương Thành là tiên phẩm.

 
Loại người như vậy làm sao có thể chỉ trong một trăm ngàn năm hạ đến trung phẩm?
 
Chắc chắn lần này Thiên Cung sẽ bảo đảm được chiến thắng!
 
Thành Ca không biết nên khóc hay nên cười.

 
Lão đầu ơi, anh có thể bước vào Gia Vương đạo trường đều là nhờ vào gian lận đó!
 
Tín nhiệm này của các ngươi thật sự đã đặt sai nơi rồi.

 
Thật ra anh căn bản cũng không thể xem là người của phe Thiên Cung.

 
Một bên khác, Yên Mục cũng đang truyền âm cho con gái của mình, tận tâm chỉ bảo.

 
“Yên Dĩ, bây giờ ngươi đã gánh vác toàn bộ số phận của Tà Tiên giới.


 

“Bắt đầu từ ngày mà ngươi ra đời thì ta đã biết tương lai của ngươi sớm muộn gì cũng sẽ vượt qua ta!”
 
“Vì vậy ta tin vào ý chí của ngươi, biết rằng ngươi tuyệt đối sẽ không bị Thiên Cung độ hóa.


 
Yên Dĩ nghiêm nghị gật đầu, trong mắt tràn đầy kiên định.

 
Nàng quyết chí muốn làm thủ lĩnh cao nhất của Tà Tiên giới, tương lai muốn lật đổ Nữ Yêu của Thiên Cung.

 
Tà Tiên giới không có ai thuần khiết hơn nàng.

 
“Phụ thân, ngươi yên tâm, ý chí của ta rất kiên định, vĩnh viễn vẫn là Tà Tiên!”
 
“Tốt!”
 
Yên Mục rất vui vẻ yên tâm, vội vã tiếp tục nói: “Sau này nhiệm vụ chính của ngươi là làm Khương Thành sụp đổ, hiểu chưa?”
 
“Hiễu rõ!”
 
Yên Dĩ hiểu rất rõ ý nghĩa của việc làm Khương Thành sụp đổ.

 
Một khi giảm Thiên tâm của hắn đến trung phẩm, vậy sẽ đem đến năm trăm năm điên cuồng cho toàn bộ Tà Tiên giới.

 
Tam Nhãn Hổ bên cạnh có chút không muốn tiếp tục xem nữa.

 
Hắn lại truyền âm cho Thành Ca.

 
“Ca, cái này không đúng đâu!”
 
“Thế nào?”
 
“Người con gái này muốn biến đổi ngươi, vậy chắc chắn phải gần gũi với ngươi, đây chẳng phải là tiết tấu của lâu ngày phát sinh tình cảm sao? Trong truyện đều nói như vậy đó, Ca à ngươi như vậy là không tử tế đâu!”
 
Thành Ca suýt chút nữa bị ý nghĩ kỳ lạ này chọc cho tức cười.

 
“Ngươi đang nghĩ cái gì vậy, cuộc đánh cược này còn không phải do ta đề xuất, vừa nãy ta còn phản đối kìa!”
 
“Huống chi, bọn hắn cược là chuyện của bọn hắn, ta cũng không có ý định tốn sức lực đi biến đổi lang nữ kia.


 
Yên Dĩ thật sự rất xinh đẹp, thân hình rất nóng bỏng, nhưng Khương chưởng môn còn đặc biệt hơn như vậy, nếu không thì vừa rồi cũng sẽ không phối hợp diễn kịch với Tam Nhãn Hổ giúp hắn làm màu.


 
Tam Nhãn Hổ nghĩ thấy cũng đúng.

 
Với sự hiểu biết của hắn về Khương Thành, cuộc cá cược của người khác, Ca đây căn bản sẽ không xem trọng.

 
Có điều hắn không xem trọng nhưng Yên Dĩ sẽ xem trọng!
 
Nếu tiếp tục như vậy, biết đâu Yên Dĩ sẽ “Di tình biệt luyến”.

 
Còn chuyện thật ra Yên Dĩ rất bất mãn hắn cũng đã bị hắn chọn cách quên đi.

 
“Khụ!”
 
“Chuyện này, ta cũng muốn cùng Yên Dĩ đến Thiên Cung!”
 
Hai vị Đạo Tôn vừa thương lượng ổn thỏa liền sửng sốt.

 
Ngọc Tấn Đạo Tôn lập tức cau mày, sắc mặt không hài lòng.

 
“Hổ yêu nhà ngươi, có chuyện gì còn không mau nhanh chóng trở về?”
 
“Nếu như không phải bởi vì ngươi đến từ Đạo Tuyệt Chi Địa, không phải vì lợi ích của Tà Tiên, ta đây đã giết chết ngươi từ lâu rồi!”
 
Hắn biết nguồn gốc của Tam Nhãn Hổ.

 
Bản thân tên Hổ yêu này xảo quyệt nổi danh khắp Đạo Tuyệt Chi Địa.

 
Nhưng mà Bạch Hổ Đạo Tôn đứng sau lưng hắn kia có sức chiến đấu cực kì mạnh mẽ, là sự tồn tại mà Thiên Cung cũng phải kiêng nể.

 
Tam Nhãn Hổ căn bản không sợ hắn.

 
Đùa vui à, có nước suối hồi sinh Thành Ca ở đây, hắn cũng dám tùy tiện lỗ mãng.

 
“Yên Dĩ cô nương một mình đến nơi đâu đâu cũng là trại địch của kẻ địch như Thiên Cung kia, nguy hiểm biết bao, cô đơn biết bao? Ta há có thể ngồi nhìn không quan tâm hay sao?”
 
Hắn vung tay hô lớn: “Ta muốn đi cùng nàng, bảo vệ nàng!”
 
Nghe thấy lời nói kia của hắn, Yên Dĩ âm thầm trở nên bối rối.


 
Tên Hổ yêu này lại nói như thế, lẽ nào trước đây nàng đã nhìn lầm hắn sao?
 
Sâu trong lòng, nàng thật sự xem Tam Nhãn Hổ là người mà bản thân có thể tin tưởng trong khoảng thời gian tiếp theo.

 
Được rồi, cũng chỉ là tạm thời thôi.

 
Trước đó, Yên Mục Đạo Tôn đứng ở một bên âm thầm quan sát tình cảnh Tam Nhãm Hổ vì Yên Dĩ mà “Cầu tình”.

 
Hắn cũng cảm thấy Tam Nhãn Hổ xứng đáng để tin cậy.

 
“Ngọc Tấn Đạo Tôn, vậy hãy thêm một điều nữa, để cho Hổ yêu này cùng tiến vào Thiên Cung.

Hắn không phải Tà Tiên, thuộc bên thứ ba, vừa hay có thể làm chứng, phòng ngừa Khương Thành kia ức hiếp Yên Dĩ!”
 
“Cái này! ”
 
Ngọc Tấn Đạo Tôn nghiến nghiến răng, chỉ có thể lại lấy ra tiên khí truyền âm xin chỉ thị của cấp trên.

 
Lần này chỉ mất mười lăm phút là cấp trên đã có câu trả lời.

 
“Hắn có thể đi cùng.


 
“Nhưng sau khi Yên Dĩ và Tam Nhãn Hổ tiến vào Thiên Cung, nhất định phải giữ nghiêm pháp lệnh của Thiên Cung.

 
“Nếu như Tam Nhãn Hổ vô cớ giết chết một tên Tiên quan nào, Thiên Cung nhất định sẽ không bỏ qua!”
 
“Thành giao!”
 
Bọn hắn chấp nhận thỏa thuận còn Thành Ca thì không muốn chấp nhận thỏa thuận.

 
“Tình hình gì vậy, các ngươi muốn cược nhưng ta thì không muốn cược.


 
Xem Ca là cá cược còn không thèm hỏi qua ý kiến của Ca một chút xíu?
 
Ngọc Tấn Đạo Tôn cau mày: “Khương Thành, ngươi nói như vậy là sao, đây là chuyện lớn của Thiên Cung! ”
 
Thành Ca không thèm quan tâm đến điều đó.

 
“Ta cũng muốn góp sức nhưng không có chút lợi ích, ta sẽ không có động lực!”
 
Hắn xoa xoa ngón tay.

 
Ngọc Tấn Đạo Tôn thật sự không còn gì để nói.


 
Cả đời này còn chưa thấy qua cực phẩm như vậy.

 
Đổi thành một Tiên nhân khác, nếu như gánh vác sứ mạng của toàn bộ Thiên Cung, vậy không phải sẽ vinh hạnh đến ngất đi sao?
 
Tên này trái lại thì hay rồi, lại còn nói đến điều kiện như vậy.

 
Nhưng cuộc đánh cược này nếu muốn giành chiến thắng, mấu chốt là nhìn phải nhìn hắn.

 
“Ha ha ha ha!”
 
Yên Mục Đạo Tôn ở phía đối diện nhìn thấy cảnh này lập tức có chút hả hê.

 
“Đúng vậy, Ngọc Tấn à các ngươi muốn người khác góp sức thì làm sao có thể một chút lợi ích cũng không cho? Ta đã cho Yên Dĩ thứ tốt nhất rồi, Thiên Cung của các ngươi sao lại nhỏ mọn như vậy! ”
 
Ngọc Tấn Đạo Tôn không biết làm sao, chỉ có thể nghiến nghiến răng: “Ngươi muốn cái gì?”
 
“Đan dược và Nguyên Tiên Tinh dù sao cũng phải có chút ít, ta không kén chọn! ”
 
“Ha ha ha ha, của ngươi hết!”
 
Ngọc Tấn Đạo Tôn hổn hển lấy ra nhẫn trữ vật, trực tiếp nhét vào tay hắn.

 
“Tốt nhất ngươi nên gắng sức cho ta, cuộc đánh cược này nếu như không thắng nổi vậy sau này ta sẽ bắt ngươi phải chịu trách nhiệm, những thứ này đều phải nôn ra cả gốc lẫn lãi!”
 
Thành Ca hớn hở nhận lấy nhẫn trữ vật, dùng thần niệm quét sơ qua, khi nhìn thấy đống bình bình lọ lọ chất đầy như núi trong đó thì lập tức cực kì vui mừng.

 
Đồ đã đến tay hắn sẽ không thể phun ra được nữa.

 
“Được thôi được thôi, ta nhất định sẽ không khiến các ngươi thất vọng đâu.


 
Sau đó hắn lại nhìn Yên Mục Tôn Giả.

 
Lại soa soa ngón tay lần nữa.

 
“Khụ khụ, con gái của ngươi sau này đều phải đi theo ta, ăn của ta mặc của ta, những thứ như ăn uống ngủ nghỉ cũng phải cần tiền, ngươi xem phí sinh hoạt kia có phải nên được ứng trước một chút hay không?”
 
Phụt!
 
Lần này đến cả Tam Nhãn Hổ cũng không nhịn được phun ra một ngụm nước.

 
Ca, ngươi giỏi lắm!
 
Đối diện với hai Tôn to lớn như Thiên Cung và Tà Tiên giới lại dám lừa đảo cả hai bên.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui