Bên trong vũ trụ rộng lớn, bóng người Bắc Minh giống như một đạo lưu quang, lướt qua không mục đích, bỗng nhiên, dường như hắn nghĩ tới điều gì đó, ngừng lại, nhìn về phía nơi xa, sờ lên cằm nói ra: "Thiên Đạo tông, ta vẫn phải đến đó một chuyến, cho bọn họ một cái cảnh cáo.
"
Thế lực của Thiên Đạo tông không nhỏ, với thực lực bây giờ của Sở Cuồng Nhân cũng không dễ ứng phó, là tu sĩ của Thần Ma nhất mạch, Bắc Minh cảm thấy mình có trách nhiệm đến Thiên Đạo tông, cho những gia hỏa không có mắt này một chút cảnh cáo.
.
.
Tinh vực Thương Khung.
Qua ba năm phát triển, bây giờ tinh vực Thương Khung đã cực kỳ cường đại, là thế lực cường đại nhất bên trong tinh hệ Thương Khung.
Nhìn thấy tinh vực Thương Khung vui vẻ, phồn vinh, Sở Cuồng Nhân cảm thấy rất vui mừng.
"Việc phát triển của tinh vực Thương Khung đã đi vào quỹ đạo, ta cũng nên trở về Thanh Lan Tiên giới.
" Sở Cuồng Nhân nỉ non nói.
Bọn người Lam Vũ, tiểu hồ ly còn ở Thanh Lan Tiên giới, hơn nữa nơi đó đang tiến hành thiên mệnh chi tranh, khí thế hừng hực.
Ở trong đó, còn có một số bí ẩn chờ hắn đi giải.
Hắn không có khả năng bỏ lỡ.
Hắn lại ở tinh vực Thương Khung hờ đợi thêm hai năm, dốc lòng chỉ điểm đám người Hỗn Độn Đạo Chủ, Vạn Pháp Đạo Chủ tu hành.
Được hỗ trợ bằng một đám tài nguyên và sự chỉ dạy của hắn, đám người Hỗn Độn Đạo Chủ tiến bộ nhanh chóng, rất nhanh đã bước một bước vào con đường thành tiên.
Một ngày này.
Phía trên tinh vực Thương Khung bỗng nhiên có một luồng tiên nguyên mênh mông bạo phát.
Sở Cuồng Nhân nhìn về phía ngọn nguồn dao động tiên nguyên ở phía xa, trong mắt lộ ra một tia ngoài ý muốn: "Há, Cổ Vô Tình thành tiên.
"
Cổ Vô Tình vốn là tiên chủng Vương giả, cộng thêm sự chỉ điểm của hắn, có thể thành tiên trong vòng mấy năm, ngược lại cũng lầ chuyện hợp tình hợp lý.
"Cũng không biết bọn người Lam Vũ có thành tiên không?"
Sở Cuồng Nhân nỉ non nói.
Vài ngày sau, hắn từng bước giao chuyện ở đế quốc gcho bọn người trưởng lão Như Yên, và Cố Linh Lung thật tốt, sau khi vuốt ve an ủi một phen, để lại một đạo Bắc Minh Thần Ma chi khí, sau đó lập tức lên đường trở về Thanh Lan Tiên giới.
Sau đó không lâu.
Thanh Lan Tiên giới, đường thăng tiên.
Sở Cuồng Nhân lại đặt chân đến nơi này lần nữa.
Trong chốc lát, toàn bộ đường thăng tiên chấn động, 9999 con Long Phượng bay múa, xoay quanh trong hư không, như cung nghênh Tiên Vương!
Tình cảnh này, rung chuyển tinh không ở trong gầm trời.
Cổ Vô Tình đi theo không khỏi trợn mắt hốc mồm.
Trước đó, hắn cũng đi qua con đường thăng tiên này, với tư chất của hắn, chỉ được nghênh đón bằng bách long bách phượng, đây đã là chuyện cực kỳ kinh người.
Nhưng bây giờ, Sở Cuồng Nhân bước vào một bước thì được tất cả Long Phượng cung nghênh.
Loại cảnh tượng này, quả thực như lúc Tiên Vương trở về vào thời tiên cổ, cho dù là cường giả chí tôn bên trong tiên nhân cũng không nhất định có đãi ngộ này.
"Trong tương lai, Tiên sinh sẽ đạt được thành tựu ở cấp bậc nào?"
Cổ Vô Tình nỉ non nói.
Hắn không dám tưởng tượng, nhưng hắn tin chắc, chỉ cần Sở Cuồng Nhân không chết giữa đường, thành tựu trong tương lai ít nhất không thể kém hơn so với cường giả chí tôn bên trong tiên nhân.
Trong lòng Cổ Vô Tình càng kiên định hơn với quyết đinh đi theo hắn của mình.
"Đã mấy năm không có về Thanh Lan Tiên giới, cũng không biết, những thiên mệnh chi tử kia trưởng thành đến mức nào, thật khiến người ta mong chờ.
"
Sở Cuồng Nhân nỉ non nói.
Nói xong, hắn bước một bước vào Thanh Lan Tiên giới.
Mà giờ khắc này.
Khí thế thiên mệnh chi tranh bên trong Thanh Lan Tiên giới đang hừng hực, các đại thiên mệnh chi tử đều trở thành tiên, đồng thời đã bắt đầu tranh đoạt với nhau.
Bảy vị thiên mệnh chi tử, cũng muốn cướp đoạt ý chí Tiên giới trên người đối phương, dung hợp nó, trở thành thiên mệnh giới tử chí cao vô thượng kia.
Không chỉ có như thế, bởi vì sau lưng nhóm thiên mệnh chi tử đều có đạo thống Tiên Cổ tương ứng làm chỗ dựa, đây cũng không phải là tranh đấu đơn thuần giữa các thiên mệnh chi tử, mà là cuộc đọ sức giữa các đại đạo thống Tiên Cổ.
Bên trong một di tích Tiên Cổ.
Các đại đạo thống cấp tiên, thậm chí thế lực Tiên Cổ đều tập trung ở đây.
Những người này, đều đến tranh đoạt cơ duyên bên trong di tích Tiên Cổ, mà ở trong đó, hút mắt nhất chính là các vị thiên mệnh chi tử.
Đùng!
Một đạo hỏa quang màu sắc rực rỡ bay đến, uy thế dồi dào, gần như nung chảy toàn bộ hư không nơi này, khiến cho người ta thấy choáng váng.
Trong ngọn lửa, một thanh niên mặc áo bào đỏ xuất hiện, khí tức trên người nóng rực như mặt trời, khắp nơi đều bị nướng đến nứt ra.
"Là thiên mệnh chi tử của Lâm gia, Lâm Viêm!"
Có thiên kiêu nhận ra người tới.
Lâm Viêm, một trong bảy vị thiên mệnh chi tử, vốn là thiên mệnh chi tử của Thần Hỏa Minh Giáo, nhưng về sau, Thần Hỏa Minh Giáo bị Sở Cuồng Nhân hủy diệt, Lâm Viêm may mắn trốn thoát một kiếp, gia nhập Tiên Cổ Lâm gia.
Trên người người này có đại kỳ ngộ, khi Thần Hỏa Minh Giáo bị diệt, hắn chẳng những không gượng dậy nổi, ngược lại còn dựa vào một loại bảo vật nào đó, thừa cơ nổi dậy, còn nắm giữu một phương pháp luyện đan cực kỳ cao thâm.
Bây giờ, đan đạo của người này ở toàn bộ Thanh Lan Tiên giới gần không người nào có thể sánh bằng, chỉ dựa vào chuyện này, liền ít có người dám đắc tội hắn.
Chớ nói chi là, hắn còn có Lâm gia chống lưng.
Cách đó không xa.
Có một chiếc chiến thuyền bay đến từ trong không trung, trên chiến thuyền có không ít tu sĩ đang đứng, trong đó có ba thanh niên tu sĩ cực kỳ làm người khác chú ý.
Ba người này, theo thứ tự là Lam Vũ, Ân Hồng Hoa, Cố Lưu Phương.
Hôm nay, bọn họ đã là tiên nhân.
"Là Bách Gia thư viện, còn có Ngọc Thanh Tiên Môn người, Lam Vũ, Ân Hồng Hoa, còn có Cố Lưu Phương, đều là tiên nhân đời mới.
"
"Ngoại trừ thiên mệnh chi tử Ân Hồng Hoa, cũng không thể khinh thường Lam Vũ, Cố Lưu Phương, nhất là Lam Vũ kia, nghe nói người này tuy không phải thiên mệnh chi tử, nhưng thực lực lại không hề yếu hơn bất cứ thiên mệnh chi tử nào.
"
"Sở Cuồng Nhân đâu? Tại sao hắn không đến?"
"Ngươi còn không biết sao? Sở Cuồng Nhân đã sớm mất tích, có người nói nhìn thấy hắn đi đến bức tường bão, sau đó liền không xuất hiện nữa.
"
"Bức tường bão? Hắn đi đến nơi kia làm gì, những năm này, bức tường bão càng ngày càng nguy hiểm, ngay cả Địa Tiên cũng không dám đến.
"
"Ai biết, từ đó về sau, cũng không có người nào gặp lại hắn, nghe nói hắn đã chết bên trong bức tường bão.
"
Mọi người nghị luận ầm ĩ, lời đồn liên quan tới Sở Cuồng Nhân, đại đa số mọi người cũng chỉ nói dăm ba câu, không có nói thêm.
Nhưng dù ngày xưa Sở Cuồng Nhân kinh tài tuyệt diễm đến cỡ nào, thì hiện nay ở Tiên giới, thiên mệnh chi tranh mới là màn kịch quan trọng.
Mọi người càng chú ý xem người nào có thể trở thành thiên mệnh giới tử.
"Sở Cuồng Nhân không tới, sẽ không phải đúng như lời đồn chứ, hắn đã chết trong bức tường bão.
"
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Chỉ thấy nơi xa có Long Phượng bay trên không trung mà đến, tiếng rồng gầm to rõ và tiếng phượng hót thanh thúy vang lên, khiến mọi người rung động.
Sau khi Long Phượng đi vào, hóa thành mấy nam nữ thanh niên, mà trong đó, khiến người khác chú ý nhất chính là một thanh niên mặc kim bào, người này trong lúc giơ tay nhấc chân đều mang theo một loại quý khí, chính là thiếu chủ Kim Long, thiên mệnh chi tử của Thần Long đảo.
Khi nói đến Sở Cuồng Nhân, trong mắt hắn lộ ra một tia hận ý, quét một vòng mọi người ở thư viện, lại không phát hiện người này.
"Công tử ở đây, ngươi còn dám nói chuyện như vậy sao?"
Lam Vũ lườm đối phương một chút, giọng điệu lạnh nhạt.
Kim Long thiếu chủ nghe vậy, nhớ tới chuyện ngày xưa mình suýt bị đối phương dùng một ánh mắt giết chết, chợt cảm thấy vô cùng tức giận.
Lần đó, nếu không phải mạng hắn lớn, sợ là đã phải chết.
Sau đó, hắn hít sâu một hơi, đè xuống lửa giận, lạnh lùng nói ra: "Xưa đâu bằng nay, ta đã không còn sợ Sở Cuồng Nhân kia!"
Không sai, hiện tại hắn của tu vi mạnh hơn rất nhiều so với năm đó, không chỉ có như thế, Long Hoàng Tiên Thể cũng đã được tu luyện thành công!
Hiện tại, hắn không sợ bất kì kẻ nào ở thế hệ trẻ tuổi!
"Ha, cũng chỉ có khi công tử không ở đây, ngươi mới có cơ hội mồm mép.
" Lam Vũ lắc đầu xùy cười một tiếng.
"Sao Hoàng Hồng lại không tới?"
Thiếu chủ Kim Long không tiếp tục chủ đề về Sở Cuồng Nhân, mà là hỏi thăm về một đối tượng khác lúc trước đã mang cho hắn sỉ nhục.
"Há, ngươi đang nói ta?"
Một giọng nói trong trẻo vang lên, sau đó, nơi xa có một Thần Hoàng tuyệt mỹ bay trên không trung mà đến, Hoàng Hỏa bùng cháy, nhuộm đỏ hơn phân nửa bầu trời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...