Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


"Há, ngươi đang nói tới ta?"
 
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên.

 
Ngay sau đó, một Thần Hoàng tuyệt mỹ từ đằng xa bay đến, toàn thân Thần Hoàng bùng cháy Hoàng Hỏa đỏ thẫm vô cùng tinh khiết, lúc hỏa quang tràn ngập, nhuộm đỏ hơn phân nửa bầu trời, khiến người ta vì thế mà choáng váng.

 
Đồng tử của mấy phượng tử hoàng nữ ở bên cạnh thiếu chủ Kim Long không khỏi hơi co rụt lại, cảm nhận được huyết mạch của bản thân có loại cảm giác bị áp chế.

 
Đây chính là uy thế của Thần Hoàng thuần huyết sao?
 
Quả nhiên, rất đáng sợ!
 
Mà trong mắt thiếu chủ Kim Long cũng lộ ra oán hận, không cam lòng.

 
Nếu như lúc trước không có Sở Cuồng Nhân tới quấy rối, hắn nhất định có thể sử dụng Thần Hoàng thuần huyết này tu luyện được Long Hoàng Tiên Thể mạnh hơn.

 
Cực kỳ phiền não!
 
Thần Hoàng đi đến trên chiến thuyền, hóa thành một thiếu nữ áo đỏ, chính là Sở Hồng, nàng nhìn thoáng qua thiếu chủ Kim Long, lạnh nhạt nói ra: "Nghe nói ngươi cưới Hoàng Diễm, quan hệ thông gia của Long Hoàng, vẫn thành đó thôi.

"
 
"Hừ, quan hệ thông gia của Long Hoàng chính là chiều hướng phát triển, bây giờ, đảo Thần Long và Ngô Đồng sơn chính là đồng minh, ta nhất định có thể trở thành thiên mệnh giới tử, Hoàng Hồng, ngươi nhất định sẽ hối hận vì hành động năm xưa của mình.

"
 
Thiếu chủ Kim Long hừ lạnh một tiếng nói.

 
Sau khi Sở Hồng rời đi, đảo Thần Long, Ngô Đồng sơn vì chống lại Chí Tôn Yêu Đình nhìn chằm chằm, bỏ qua khúc mắc, tiếp tục quan hệ thông gia.

 
Chỉ là đối tượng kết nối quan hệ thông gia từ Sở Hồng, biến thành Hoàng Diễm mà thôi.

 
"Sao Hoàng Diễm lại không tới?"
 
Sở Hồng không để ý đến đối phương, hỏi sang chuyện khác.

 
Trong mắt thiếu chủ Kim Long lóe lên sự khác thường, lạnh nhạt nói: "Thân thể Diễm Nhi không thoải mái, không tiện đến đây, hơn nữa, cơ duyên ở di tích Tiên Cổ lần này, có ta đủ để, các ngươi chỉ cần đến nhìn mà thôi.

"

 
Lời này của hắn, cực kỳ tự tin.

 
Dường như nhất định sẽ có được cơ duyên trong di tích.

 
"Há, ngươi quá tự tin rồi, cũng không biết, thực lực của ngươi có đủ chống nổi phần tự tin này của ngươi hay không.

"
 
Chân trời, bỗng nhiên có một luồng khí tức bá đạo trút xuống, trong lúc này, hư không bốn phía dường như bị ngưng tụ lại.

 
Mọi người nhìn lại, trên một chiếc chiến thuyền vàng rực, một nam tử thanh niên mặc hoa bào màu đen, đầu đội ngọc quan nhìn chằm chằm thiếu chủ Kim Long, trong mắt có chiến ý xoay quanh, không chút kiêng kỵ mà phóng khí tức bá đạo ra.

 
"Thiên mệnh chi tử của Hình Thiên Thánh Môn, Nguyên Hư!"
 
"Chậc chậc, khí tức thật mạnh, nghe nói chiến lực của người này đã có thể sánh vai với tiên nhân thế hệ trước, xem ra không phải giả.

"
 
Mọi người nghị luận ầm ĩ.

 
Đều bị khí tức của Nguyên Hư trấn áp.

 
Thiên mệnh chi tử liên tục xuất hiện, nhất thời khiến cho không khí ở hiện trường tăng vọt, khi mọi người nhìn lại, những thiên mệnh chi tử này còn muốn ra tay đánh nhau, xem ra lần này phải về tay không rồi.

 
"Nguyên Hư, hừ, bây giờ ta không ngại để ngươi cút khỏi trận thiên mệnh chi tranh này đâu.

" Thiếu chủ Kim Long hừ lạnh một tiếng, nói ra.

 
"Thử xem?"
 
Nguyên Hư lại không hề sợ hãi.

 
Hắn Hình Thiên Thánh Điển đã đi đến tầng rất cao, hắn tự hỏi cho dù có đối mặt với Địa Tiên, thì hắn cũng có thể chống lại.

 
Ầm!
 
Khi các thiên mệnh chi tử giương cung bạt kiếm, toàn bộ di tích Tiên Cổ bỗng nhiên chấn động, một cột sáng xông thẳng tới chân trời.


 
Mà ở trong cột ánh sáng, có từng món từng món bảo vật xuất hiện.

 
"Là cơ duyên, đây là cơ duyên hiện thế.

"
 
Mọi người lên tiếng kinh hô.

 
Chỉ thấy bên trong cột sáng kia, có từng món từng món bảo vật xuất hiện, trong đó có một đống lớn chất lỏng màu vàng, từng trận quang văn đang chuyển động.

 
"Đó là, Dưỡng Linh Ngọc Dịch! !"
 
"Trong truyền thuyết, một giọt Dưỡng Linh Ngọc Dịch có thể tăng cường sức mạnh linh hồn cho tiên nhân, ở đây lại có một đống lớn, cho dù là Thiên Tiên dùng thì cũng có tác dụng lớn.

"
 
"Lần này quả nhiên đến đúng nơi rồi.

"
 
Mọi người thấy Dưỡng Linh Ngọc Dịch kia, trong mắt mang theo vẻ khao khát.

 
Tuy bọn họ không phải tu hành linh hồn chi đạo, nhưng nếu như linh hồn mạnh mẽ, cũng có trợ giúp lớn với bọn họ.

 
Không nói những chuyện khác, ở phương diện ngộ đạo sẽ dễ dang hơn.

 
"Dưỡng Linh Ngọc Dịch này là của ta, người nào cũng đừng hòng tranh giành với ta!"
 
Trong mắt thiếu chủ Kim Long bắn ra một tia tinh quang.

 
Chỉ thấy hắn đưa tay bắt lấy chất lỏng ngọc bích, phần lượng tiên nguyên phun trào, hóa thành một long trảo kim sắc, chộp tới.

 
"Hừ, muốn vật này, còn phải hỏi qua ta trước đã.

"

 
Một tiếng hừ nhẹ.

 
Chỉ thấy Nguyên Hư cũng xuất thủ, hắn đưa tay thúc giục tiên nguyên, một luồng khí tức bá đạo hiện ra, đập ra một quyền.

 
Quyền và long trảo va chạm nhau, một tiếng đùng vang lên trong hư không.

 
Sóng không khí cuộn trào, một số thiên kiêu bị hất bay ra ngoài.

 
Mà khi Nguyên Hư ngăn cản thiếu chủ Kim Long, Lâm Viêm ở một bên cũng xuất thủ, nhiều loại thần hỏa chuyển động, ngưng tụ thành một đại thủ hỏa diễm che lấp bầu trời, chộp về phía Dưỡng Linh Ngọc Dịch.

 
"Muốn ngư ông đắc lợi, không có cửa đâu!"
 
Trong mắt Ân Hồng Hoa xẹt qua một tia sáng lạnh, sau đó, trường thương trong tay được phóng ra, một mũi thương hóa thành hồng quang đánh về phía đại thủ hỏa diễm.

 
Lâm Viêm bị một kích này đánh lùi lại mấy bước, hừ lạnh một tiếng: "Ân Hồng Hoa, ngươi thật đúng là kẻ vướng chân, ta không ngại giải quyết ngươi trước!"
 
"Vậy thì thử một lần!"
 
Ân Hồng Hoa cười ha ha một tiếng, cầm thương lao ra, không nói hai lời lập tức chiến đấu với Lâm Viêm, vung vẩy trường thương, tư thế hiên ngang.

 
Lam Vũ nhìn qua trận chiến một lượt, cũng không có xuất thủ.

 
Đây là thiên mệnh chi tranh.

 
Là cuộc chiến của Ân Hồng Hoa.

 
Đương nhiên, nếu đối phương gặp nguy hiểm, nàng cũng sẽ không ngồi nhìn.

 
Cách đó không xa, trận chiến của Nguyên Hư và thiếu chủ Kim Long cũng hừng hực khí thế, dao động tiên nguyên mạnh mẽ không ngừng tuôn ra.

 
"Cơ hội tốt.

"
 
Thấy chúng thiên kiêu đều đánh nhau, Sở Hồng thầm cười một tiếng, bóng người hóa thành một đạo hồng quang phóng về phía Dưỡng Linh Ngọc Dịch kia.

 
Nhưng lúc này, có mấy bóng người bỗng nhiên cản ở trước mặt nàng.

 
Là long tử đảo Thần Long và phượng tử hoàng nữ của Ngô Đồng sơn.

 

"Hoàng Hồng, ngươi phản bội Ngô Đồng sơn, tội ác tày trời, hôm nay ta sẽ thanh lý môn hộ vì Ngô Đồng sơn!"
 
Một hoàng nữ hừ lạnh một tiếng, đưa tay thúc giục Hoàng Hỏa, phóng ra.

 
Mà Sở Hồng cũng thi triển Hoàng Hỏa, không chỉ có như thế, uy lực Hoàng Hỏa của nàng cực kỳ cường đại, trực tiếp đánh cho hoàng nữ kia bay ra ngoài, vũ y hoa lệ trên người cũng bị đốt cháy, tạo thành mấy lỗ thủng.

 
"Ngươi.

.

.

" Sắc mặt của hoàng nữ kia đầy kinh hãi.

 
Cùng là hoàng nữ, sao lại có chênh lệch lớn như vậy? !
 
Chẳng lẽ, đây chính là chênh lệch của Thần Hoàng thuần huyết và bọn họ sao?
 
Nghĩ đến đây, vị hoàng nữ này không khỏi có chút không cam lòng.

 
"Nể mặt tình cảm ngày xưa, các ngươi tránh ra, ta sẽ không làm gì các ngươi.

" Sở Hồng từ tốn nói, Hoàng Hỏa màu vàng đỏ quanh người nàng bùng cháy, uy áp thuần huyết nghiền ép bọn họ.

 
Mấy vị long tử, phượng tử, hoàng nữ đều cảm nhận được áp lực.

 
"Hừ, muốn muốn chúng ta tránh ra, ngươi nằm mơ!"
 
"Đúng vậy, cùng tiến lên!"
 
Long tử, hoàng nữ cùng ra tay, đánh nhau với Sở Hồng, Thần Thú chi uy tiết ra, oanh động tứ phương.

 
Chúng thiên kiêu có quan hệ mật thiết, chiến ý dâng cao, mà trong hư không, cường giả của các đại đạo thống cũng đang kiềm chế lẫn nhau.

 
Đại tiên sinh của thư viện, trưởng lão Ngọc Thanh Tiên Môn, tộc lão Tiên Cổ Lâm gia, đảo Thần Long, trưởng lão Thiên Thánh môn, mỗi một người đều là cường giả nổi tiếng.

 
Lúc này, bọn họ ở trong hư không chú ý tới trận chiến của các thiên kiêu ở dưới, cũng không người nào tùy tiện ra tay.

 
Một khi bọn họ xuất thủ, những người còn lại tất nhiên cũng sẽ không ngồi nhìn mặc kệ, đến lúc đó chính là trận chiến giữa các đạo thống.

 
Cho nên, đối với trận chiến giữa thiên mệnh chi tử và nhóm thiên kiêu trẻ tuổi, không phải lúc vạn bất đắc dĩ, tất cả mọi người ngầm hiểu sẽ không nhúng tay vào.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận