Bảo Xem Bói Chứ Không Kêu Bắt Quỷ
“Nếu hai người không muốn chết thì mau lấy đồ trong túi hắn ra đi.
Hơn nữa, mấy món khác cũng mau lên núi trả lại đi.” Tạ Chi Dao nhìn quỷ tiên vẫn còn đang đứng trước cửa.
Bây giờ chị gái kia không tiến vào được là do cô đã bố trí trận pháp trong phòng.
Nhưng nếu như chị gái kia thật sự muốn xông vào thì cô cũng không thể làm gì được.
Ajax và tên trợ lý còn lại nghe vậy bèn nhanh chóng giữ Lý Vĩ lại.
Sau đó bọn họ thật sự đã mò thấy chiếc vòng bạc bản rộng trong túi anh ta!
[Đỉnh vãi! Không phải đó là thứ mới được đào lên trong buổi livestream hôm nay à? Lúc đó có người còn hỏi streamer có lấy đồ luôn không, ba người bọn họ còn thề sẽ không lấy cơ đấy!]
[Tui cũng thấy nè.
Nhưng mà có liên quan gì tới Ajax đâu trời? Không phải Lý Vĩ trộm à? Cả Ajax và Vương Cường đều không biết chuyện này kìa.]
[Chỉ có mỗi tui thấy streamer của kênh này đỉnh của chóp luôn à? Cái vòng nhét trong túi mà cũng thấy nữa!]
[Chắc chắn là có kịch bản hết rồi! Có thể streamer này là bé đường của ông trùm nào đó chẳng hạn.
Sau đó nhờ mấy người Ajax PR nè.
Chứ làm sao trên đời này lại có quỷ được cơ chứ!]
“Rốt cuộc anh đã trộm từ lúc nào! Tôi đã nói không biết bao nhiêu lần rồi, chúng ta chỉ đến đó để thám hiểm, chứ không phải đến đó để trộm đồ!” Ajax tức muốn phát điên.
Anh ta không ngờ hôm nay trợ lý của mình lại làm như vậy!
“Nhiều người đã thấy chúng ta đào nó trên livestream như vậy, cho dù tôi không lấy thì sau này cũng có người đến lấy thôi.
Mắc mớ gì không để cho tôi kiếm tiền? Anh là người có tiền, vốn không lo ăn lo uống, nhưng chúng tôi chỉ là người bình thường, không có tiền sẽ chết!” Lý Vĩ nằm rạp trên đất vừa gào vừa khóc.
Tạ Chi Dao cầm lấy chiếc vòng tay, cô vừa cầm thì đã biết đây là đồ tốt.
Bảo sao lại có thể khiến vị quỷ tiên này xuống núi.
Nếu không phải chính chủ đang ở đây thì cô cũng muốn chiếm là của riêng nữa là!
“Sau khi bọn họ trả đồ của tôi về chỗ cũ thì tôi sẽ tặng cô một miếng Lôi Kích Mộc nghìn năm để làm quà cảm ơn.” Nữ quỷ áo đỏ nhìn người đang nhìn chằm chằm vòng tay của cô với đôi mắt lấp lánh.
Trong lòng cảm thấy lo lắng, không biết người ta có tính cướp đồ của mình không nữa.
“Lôi Kích Mộc nghìn năm? Sao tôi dám nhận ý tốt thế này được đây? Cô cứ yên tâm! Bây giờ tôi sẽ trả đồ lại cùng với bọn họ!” Tạ Chi Dao nghe thấy được tặng một miếng Lôi Kích Mộc nghìn năm thì sợ đến ngu người luôn rồi! Phải biết rằng cả đạo quan của cô cũng chỉ có hai miếng Lôi Kích Mộc nghìn năm thôi đấy! Một miếng được sư phụ giữ, miếng còn lại thì của đại sư huynh!
Còn những đệ tử khác đều dùng Lôi Kích Mộc nhân tạo cả, dùng một lần là hỏng, vả lại uy lực cũng nhỏ.
Còn đây lại là Lôi Kích Mộc nghìn năm đấy! Cô từng đọc qua trong sách mà tổ sư gia đã ghi lại, nhưng lại không ngờ vị đại lão này lại đưa hẳn một miếng cho cô luôn!
Không thể không nói, vị quỷ tiên này ngầu quá đi mất!
“Đứng dậy đi, tôi đi với các người.
Lấy của các người một ngàn cũng không đắt chứ?” Tạ Chi Dao nhìn người đang nằm rạp trên đất rồi nói.
Cũng may là hồi chiều cô đã ngủ rồi, chứ không thì cô không chịu nổi cái cảnh ban đêm còn phải leo núi đâu!
Ajax nghe xong lập tức lấy điện thoại di động ra muốn chuyển tiền cho Tạ Chi Dao.
Mắc cười ghê! Ai biết bây giờ lên núi có gặp được cái gì hay không? Nếu có Tạ Chi Dao đi theo thì anh ta cũng thấy yên tâm.
Nhìn chiếc điện thoại di động trước mặt, Tạ Chi Dao cảm thấy hình như mình báo giá hơi thấp thì phải? Cô sờ túi quần thì chợt nhận ra mình không mang điện thoại, ngước đầu lên nhìn mới thấy điện thoại đang ở trên bàn, lại còn hết pin!
Không còn cách nào, Tạ Chi Dao chỉ có thể cầm theo cục sạc dự phòng rồi đi cùng với họ.
Địa điểm mà bọn họ khám phá hôm nay là núi Phạm Minh cách đây không xa.
Thành phố S được bao quanh bởi những ngọn núi.
Mỗi ngọn núi đều có một truyền thuyết khác nhau, và núi Phạm minh chính là nơi được xem là nơi ở của các vị thần.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...