Bạch Nguyệt Quang Muốn Đình Công
Trong lòng Dương Đại sợ hãi.
Mặc dù nói hắn ta cùng các em đã làm thay đổi vận mệnh của gia đình, trở thành nhân vật có uy tín ở đây, nhưng so với Quý Khâm thì có là gì.
Nhưng hắn có thể sống sót cho tới hôm nay, không chỉ nhờ sức chiến đấu mạnh mẽ mà còn nhờ trí thông minh, hắn lập tức gọi điện thoại, gọi mấy người tới, sau đó cũng đích thân cùng bọn họ dọn dẹp nhà họ Bạch.
Thi Phong Lan pha một bình trà.
Trình Xuyên cùng vợ chồng bà ngồi trên sô pha nói chuyện.
Đến khi Dương Đại dọn dẹp sạch sẽ nhà họ Bạch, hoàn hảo như lúc ban đầu, hắn ta lại đứng ở một bên chờ đợi, Trình Xuyên vừa ngẩng đầu lên giống như mới nhìn thấy hắn ta: “Ông chủ Dương còn có việc gì sao?”
Lâu lắm rồi Dương Đại không bị đối xử lạnh lùng như vậy, trong lòng thầm chửi, nhưng trên mặt lại nở nụ cười: “À, không có việc gì, không có việc gì.
”
Trình Xuyên lại uống trà, nói chuyện về rượu với Bạch Thụ Thanh.
Dương Đại ngại ngùng: “Em Bạch, em dâu, trợ lý Trình, tôi đi trước đây.
”
Đột nhiên Trình Xuyên gọi hắn ta lại: “Đúng rồi, về phần số nợ kia, em trai anh nói không sai, thiếu nợ thì phải trả là chuyện đương nhiên, nhưng cậu ta đã tìm nhầm người, chờ cậu ta ra thì bảo tới tìm tôi, tôi sẽ cho cậu ta một câu trả lời thỏa đáng.
”
Mí mắt Dương Đại nhảy dựng lên, đang định nói thì đối phương đã lạnh lùng quay đầu đi.
Thi Phong Lan thấy hắn đi rồi, vui vẻ nói: “Thật mừng quá, trợ lý Trình hôm nay cậu đến thật đúng lúc, cậu không biết là…”
Bạch Thụ Thanh ngắt lời bà: “Nước trà hết rồi.
”
Thi Phong Lan đành phải đi pha trà.
Trình Xuyên đứng lên, xua tay: “Không cần đâu dì, tôi phải đi rồi, đúng rồi, lần này tới tôi mang cho hai người chút quà mọn.
”
Anh ta vỗ vỗ tay, có mấy người đeo găng tay trắng mặc âu phục nam từ ngoài cửa đi vào, trên tay mỗi người đều cầm những hộp quà lớn nhỏ.
Bạch Thụ Thanh vội nói: “Trợ lý Trình đừng khách sáo như vậy.
”
Trình Xuyên cười: “Chỉ là món quà nhỏ để bày tỏ lòng biết ơn, nếu mọi người không nhận, Quý tổng sẽ trách tôi.
”
Hai bên cứ khách sáo qua lại, Trình Xuyên vừa lễ phép và lại kiên định, nhà họ Bạch đành phải nhận quà rồi đưa anh ta ra ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...