Bạch Nguyệt Quang Muốn Đình Công


Bạch Tiểu Vân cũng đi theo ra ngoài, cô cảm giác như có người đang nhìn mình.


Cô ngước mắt nhìn lên thấy một chiếc ô tô màu đen gầm cao, giống như quái vật khổng lồ đỗ ở trước sân, cửa sổ xe đều được dán phim, tối đen như mực, tối đến mức không thể nhìn rõ bên trong.


Nhưng xe là do trợ lý Trình lái, bên trong chắc là không có ai.


Có lẽ cô đã suy nghĩ nhiều rồi.


Bạch Tiểu Vân không nhìn nữa.


Cô không biết khi cô nhìn vào đó, cách cửa sổ xe tối đen đang có một người nhìn cô không chớp mắt.


Một cái nhìn giống như cả nghìn năm.


Cách cả đời, cách cả kiếp trước và kiếp này, giống như cách vô số núi non biển cả, mưa gió, đất trời rộng lớn, mới có được cái nhìn này.



Người đàn ông ngồi ở ghế sau có một khuôn mặt đẹp trai, trong nháy mắt hơi thở của anh như ngừng lại, lồng ngực từ từ có cảm giác nhói đau.


Vừa đau đớn lại vừa vui vẻ.


Anh giống như kẻ trộm tham lam nhìn chằm chằm cô.


Trong sân nhỏ có tường bao quanh, có một cây lê, cành cây lê đã vượt ra khỏi tường, lá cây chuyển sang màu vàng, một trận gió thổi qua liền rụng xuống, có một cô gái đứng dưới tán cây, duyên dáng và yêu kiều, ánh mắt long lanh tươi cười.


Những ký ức đẹp đẽ nhưng rời rạc của người đàn ông thoáng chốc đã sống lại.


Anh nhớ tới cung điện nhỏ lạnh lẽo mà đơn sơ trong hoàng thành, bầu trời trên bốn góc của bức tường cao, cuộc đời anh từ khi sinh ra đã chìm trong màn đêm đen tối, mỗi ngày đều sống không bằng chết, mãi cho đến một ngày người con gái đó xuất hiện.


Ngày đó, trời trong xanh như được nhuộm, mây trắng như tuyết.



Người con gái mỉm cười giống như tia nắng xuyên qua màn sương mù, chiếu sáng cung điện, cũng như chiếu vào nội tâm đen tối của anh.

……….

.


Không thể nhớ lại.


Mỗi khi nhớ lại cả người anh như bị cảm xung đang dâng trào nhấn chìm.


Anh không thể kiềm chế được mà giữ lấy tay nắm trong xe, cố gắng kìm nén ý muốn bước xuống, bởi vì ngón tay dùng quá nhiều sức mà trở nên trắng bệch.


Rất lâu sau, anh mới buông tay nắm ra.


Không vội.


Đừng cư xử thô lỗ.


Đừng làm cô ấy sợ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận