Bá Chủ Thời Tiền Sử


Tiếng cười vang vọng mang theo sự xảo trá rộn lên.

Một đám thợ săn cao lớn, tóc búi, mình choàng da sói, nhe bộ răng vàng lởm chởm tiến tới

"Nanh Sói sao? Mùa đông này mang theo cả bộ lạc đi đổi thịt à? Chúng ta nhận hết, nhận cả giống cái của ngươi luôn, haha.."

Hai anh em sinh đôi định phản ứng lại thì Nanh Sói đặt tay lên vai bọn hắn vỗ nhẹ, ý để ta xử lý.

Bộ lạc Sói này bản tính hoang dại, số lượng thợ săn gần hai trăm người, đánh nhau với bọn chúng phải nắm lấy thời cơ một đòn hiểm mới tốt.

"Bộ lạc ta hai mùa đông rồi không đổi người lấy thịt, lần này cũng vậy.

Bọn ta muốn đổi thịt, cá, mật ong lấy da thú"

"Lũ vô dụng Hang Dơi săn được thú sao? Hay là đem thịt trẻ con đi phơi khô đấy" - một tên béo ị đi tới, trên cổ đeo mười mấy cái nanh lợn rừng vừa nói vừa lấy tay cậy thịt giắt răng châm biếm.


Tên này là thủ lĩnh bộ lạc Lợn Lòi, da dày thịt béo, chuyên môn dùng thịt mốc để ép giá với các bộ lạc khác.

Kỳ Phong thoáng bực mình, hắn đi xa tới muốn dựng trại rồi đi dạo một vòng, không ngờ có mấy tên mọi đến gây sự.

Hắn rút mũi lao đang cắm dưới đất lên, hai tay dùng sức bẻ rắc một cái gẫy đôi, nói " mọi người dựng lều đi, tên nào dám ném một mũi lao nữa ta bẻ cổ hắn luôn"

Bộ lạc Sói đầu óc ngu si, thấy mũi lao bị bẻ gãy kích động lấy tay đấm ngực, bọn chúng đâu có nghĩ chính mình là người đi khiêu khích.

Tên thủ lĩnh nghiến răng bước tới "chúng mày bẻ cổ tên kia cho ta"

Bộ lạc Hang Dơi tay cầm chắc khiên đứng cạnh nhau, không khí trở lên ngột ngạt.

Một cô gái xinh đẹp da trắng mắt to, má có núm đồng tiền chạy tới can ngăn "các ngươi đánh nhau ở đây hỏng hết lều của bộ lạc ta, có giỏi đánh bọn Xương Khô đi, đừng để người bị bắt ăn thịt nữa"

Nhắc tới Xương Khô là các bộ lạc trùng xuống, tên béo ị đảo mắt gian xảo lủi mất, hắn đến đây có một mình, bộ lạc của hắn còn đang gặm xương ở chân núi xa xa kia, nếu đánh nhau chết thật oan uổng

"Bộ lạc Sói và Hang Dơi, ta tặng các ngươi mỗi bộ lạc một túi khoai dại, các ngươi trở về nướng ăn đi, ngày mai hãy đánh nhau sau"

Hướng Dương - thủ lĩnh bộ lạc Hạt nhìn thấy Rìu và Hạt Dẻ trong đội ngũ Hang Dơi nên không muốn hai bên đánh nhau, cô và Hạt Dẻ biết nhau đã lâu, có giao tình không tệ.

Hai bộ lạc đều là hái lượm làm chủ yếu, bản tính cũng hiền lành không phải khát máu.

Tên thủ lĩnh Sói ngẩn ngơ nhìn cái mũi cao của Hướng Dương, ngây dại đi về, chỉ cần Hướng Dương vui, bảo hắn ăn phân hắn cũng nếm.

Hạt Dẻ đi tới ôm lấy người bạn đã lâu không gặp, cô nói Sóc Nâu đã quay về bộ lạc cũ, mọi người sống rất tốt có nhiều thức ăn ngon.

Kỳ Phong không muốn chém giết khi chưa chuẩn bị kỹ càng, chủ yếu cũng không thể cúi đầu để kẻ khác dẫm đạp khinh bỉ.


Hắn ngạc nhiên nhìn cô gái mới tới, xinh đẹp như một bông hoa mùa hạ, rực rỡ và thơm ngát "ta là Phong, thầy cúng của Hang Dơi, cảm ơn ngươi đã trợ giúp, tối nay ta muốn mời ngươi ăn cùng bộ lạc"

Mấy nồi cháo khoai dại thịt hun khói được nấu rất nhanh.

Hướng Dương hít hà "sao nồi đá của các ngươi mỏng vậy? Nồi của bộ lạc ta hai người mới nhấc nổi" nói rồi bèn gọi một bé gái tới thì thầm mấy câu.

Một lúc sau cô bé quay lại với chiếc bát gỗ thô kệch trên tay

"Ta cũng mời ngươi ăn thức ăn ngon nhất của bộ lạc"

Kỳ Phong đón lấy nhìn món cháo màu nâu đỏ trong bát nghi hoặc "không lẽ là nó?".

Hắn nếm thử một ngụm, hơi nhạt một chút, hạt dẻo, chỉ là dài gấp ba lần hạt gạo kiếp trước, lại có màu bắt mắt.

"Đồ ăn của bộ lạc ngươi rất ngon, hạt này có thể đổi bằng thịt khô hoặc muối được không?"

"Hạt này bọn ta không có nhiều, chỉ đổi một túi lấy hai túi thịt khô là được, đợi ta..m"

Qua thời gian nửa bữa cơm, Hướng Dương quay lại mang theo túi hạt cần trao đổi, Kỳ Phong nôn nóng bốc một nắm lên xem, quá tốt rồi, vẫn còn vỏ bên ngoài.


Đây đúng là hạt thóc, mới đến đã thu được quặng kim loại, nay còn là hạt chủ lực giải quyết triệt để lương thực cho toàn bộ lạc

"Hạt này các ngươi nhặt ở đâu, có thể lấy nhiều thêm được không?"

"Bọn ta gọi chúng là Ngọc Ma, vùng ấy sát bên bộ lạc ta, bị ngập nước.

Hạt Ngọc Ma này khó lấy lắm, không cẩn thận là chúng rụng vào trong nước"

Kỳ Phong mân mê đám hạt lúa trời trong tay, nếu đúng là giống này hắn thật phát tài lớn, lúa trời sức sống mãnh liệt, chịu đựng mọi hoàn cảnh thời tiết, lũ có về chúng vẫn ngỏng cao 3-4m mà vươn lên

"Bộ lạc ngươi có bao nhiêu cứ đổi với chúng ta, ta tặng thêm cho ngươi một túi cá khô.

Đây là cá lớn, rất ít xương, thịt dai ngon"

Hướng Dương nhìn chàng trai mới quen, cảm tình của cô khá tốt, vui vẻ hào sảng, còn cho thêm bộ lạc một túi cá lớn...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận