Ăn Vạ Bị Lật Xe

Chương Linh chưa bao giờ nói kiểu kiểu gay gắt như thế, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt sững sờ của Tưởng Uân, cô lại cảm thấy dễ chịu.
 
Thật đấy, chịu đựng cậu ta quá lâu rồi!
 
Tưởng Uân thực sự bị sốc, cậu nghĩ, vậy mà Chương Linh cũng biết trả đũa? Mấy lời cậu nói từ hôm khai giảng vậy mà cô còn nhớ đến giờ.
 
Chương Linh nói xong, cô đang định rời đi, vừa quay lại, Tưởng Uân đã túm lấy chiếc khóa trên cặp khiến cô lảo đảo, thiếu chút nữa nhảy lên cả giận nói: "Cậu làm cái gì vậy?"
 
Tưởng Uân hỏi: "Cậu sợ cậu ta à?"
 
“Ai?” Chương Linh không hiểu cậu đang nói cái gì, “Tôi sợ ai?”
 
"Hứa Thanh Di."
 
Chương Linh khó hiểu: "Hả?"
 
Cô nhìn xung quanh, thấy một nhóm lớn sau giờ học đã rời đi, chỉ có học sinh rải rác đang đi về phía cầu thang, vì vậy cô không nén được giọng hỏi: "Tại sao tôi lại sợ cậu ta?"
 
Tưởng Uân: "Nếu cậu không sợ cậu ta, tại sao lại không tham gia tranh cử? Cậu sợ số phiếu của cậu ít hơn cậu ta sao?"
 
Chương Linh tức xì khói: "Đây là chuyện của tôi, tôi sẽ tự mình quyết định, không khiến cậu nhọc lòng!"
 
Tưởng Uân ngực phập phồng, cậu biết Chương Linh còn đang giận mình, nhưng bây giờ không phải lúc cãi nhau, vì vậy cố gắng kiên nhẫn nói: "Chương Linh, dẫn chương trình là thế mạnh của cậu, tôi biết cậu rất có năng khiếu trong mảng này!"
 
Chương Linh hỏi: "Làm sao cậu biết tôi có năng khiếu này?"
 
"Tôi. . . " Tưởng Uân nói không nên lời, trong lòng liều mạng nghĩ ra một cái lý do, "Đặng Phương nói đi."
 
Chương Linh rất vui vẻ giải thích: " Tưởng Uân, chuyện này tôi đã quyết định rồi, cậu không cần lo lắng đâu. Tôi cũng không để trong lòng."
 
Tưởng Uân lo lắng: "Cậu có thể nuốt trôi cục tức này à?"
 
“Vốn dĩ tôi đâu có tức giận đâu!” Chương Linh cảm thấy chuyện này đối với cô chẳng có ý nghĩa gì, không hiểu sao Tưởng Uân còn sốt ruột hơn cả mình.
 
Tưởng Uân lắc đầu, ngữ khí kiên định: "Tôi không tin."
 
"Tại sao cậu lại không tin?" Chương Linh sững sờ, "Tôi không quan tâm đến việc trở thành người dẫn chương trình, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc gia nhập đài phát thanh trường. Cô Đặng bảo tôi tham gia, nhưng Hứa Thanh Di cũng muốn tham gia nên tôi để cậu ta tham gia, tôi không tham gia nữa, chuyện này có vấn đề gì sao?"
 

Tưởng Uân hét lên: "Trước giờ cậu vẫn luôn là người dẫn chương trình! Từ tiểu học đến cấp hai cậu đều làm MC cho trường, tại sao lần này không tranh cử, chưa gì đã bỏ cuộc?"
 
Chương Linh cũng nói to: "Tranh cử? nếu là thứ tôi muốn, nhất định tôi sẽ cố gắng để giành về, còn là thứ tôi đã không cần, thì việc gì tôi phải phấn đấu, cậu hiểu chưa? "
 
Tưởng Uân như đi vào ngõ cụt, một mực thuyết phục cô: "Tôi vẫn không hiểu! Tôi chỉ biết dẫn chương trình rất tốt! Cậu không tham gia, đám người kia sẽ cho rằng cậu sợ Hứa Thanh Di. Cái con người kia cả ngày nói chuyện giọng chói tai như gà gáy, còn muốn đại diện cho lớp tham gia tranh cử, thật nực cười." 
 
Chương Linh: "Những điều này có liên quan gì đến cậu? Cậu không cho tôi xen vào việc của cậu, giờ còn muốn quản chuyện của tôi! Cậu thật kỳ lạ, sao cậu không dành thời gian mà suy nghĩ về điểm thi của cậu đi, đi quan tâm mấy chuyện vô bổ này làm gì. Cậu biết thành tích của cậu xếp hạng mấy không? Cậu không sợ chị chuyển sang lớp chuyên cần à?" Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tưởng Uân không hiểu ra sao: "Lớp chuyên cần gì?"
 
Chương Linh: "..."
 
Nhập học một tháng, không ai không biết lớp chuyên cần là gì, mặc dù hiểu được ý tốt của nhà trường, hiểu rằng nền tảng không tốt quả thực sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ việc học tập ở cấp ba, nhưng tuổi trẻ có tính kiêu ngạo, không ai muốn mình bị chuyển sang lớp chuyên cần, mang tiếng là học sinh xếp hạng chốt cực kỳ mất mặt!
 
Vì vậy, mọi người đều chăm chỉ học tập, cố gắng ở lại lớp ban đầu, rồi lại nỗ lực chạy nước rút đến lớp thực nghiệm của năm thứ hai trung học.
 
Vậy mà trước mặt Chương Linh, có một tên ngốc thậm chí còn không biết lớp chăm chỉ là gì.
 
"Cậu…! Aiz, thôi, để tôi nói cho cậu biết, lớp chăm chỉ là..." Chương Linh giới thiệu ngắn gọn cho Tưởng Uân, cậu nghe xong sững sờ.
 
Chương Linh bất đắc dĩ nhìn cậu: "Giờ thì biết chưa? Cậu đi được nửa chặng đường rồi đấy, còn có thời gian quan tâm chuyện của tôi sao? Có thời gian thì lo cho chính mình đi."
 
Nói xong, cô lại muốn rời đi, không ngờ Tưởng Uân lại nắm lấy quai cặp của cô.
 
"Cậu làm cái quái gì vậy?" Chương Linh gần như sắp nhảy dựng lên, trong đời cô chưa bao giờ tức giận như vậy, vội vàng đi gặp Kiều Gia Đồng, cả hai hẹn gặp nhau ở tầng dưới Tòa nhà A
 
Tưởng Uân đã nói một câu khiến Chương Linh tức nôn ra máu: " Chương Linh, nếu tôi hứa cuối kỳ này tôi thi tốt hơn, không bị chuyển sang lớp chuyên cần thì cậu sẽ tham gia tranh cử MC chứ?"
 
Đầu Chương Linh bốc khói thật rồi: "Cậu có bị chuyển sang lớp chuyên cần hay không không phải việc của tôi, tôi nói rồi, tôi sẽ không tham gia tranh cử MC!"
 
Tưởng Uân cau mày: "Cậu bị ngốc à? Cậu mạnh hơn Hứa Thanh Di mà!"
 
"Có giởi hơn cả Châu Đào (1) và Chu Tấn (2) thì tôi cũng không đi! Tôi không muốn! Tôi không quan tâm!" lần đầu tiên trong đời Chương Linh cãi nhau to như này, "Cậu mới ngu ngốc ! Thi điểm thấp như vậy còn muốn lo chuyện người khác, tôi mà là cậu thì tôi lo chết rồi, cậu còn mặt mũi nói mỗi tối chỉ ngủ 4,5 tiếng à. Hằng đêm cậu thức làm gì hả!
 
Tưởng Uân tức giận: "Hằng đêm tôi làm gì không phải việc của cậu!"
 
Kiều Gia Đồng vừa đi đến góc cầu thang tầng 2 thì nge thấy một câu chửi thề…giọng nói này còn có chút quen quen..

 
Anh từ trong góc lặng lẽ thò đầu ra, nhìn thấy một nam một nữ đang cãi nhau, cô gái quay lưng về phía anh, nhìn rất giống Chương Linh, còn cậu bé kia…! Dù kiểu tóc đã thay đổi nhưng anh vẫn nhận ra người quen. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Kiều Gia Đồng không xuất hiện, lẳng lặng đứng ở một góc chờ đợi, khi nghe thấy giọng nói của Chương Linh: "Cậu lại chửi bậy! Tôi nhịn cậu hơi bị lâu rồi đấy nhé, không văng tục thì cậu ngứa răng à? Không có ai dạy cậu phải nói chuyện như thế nào à?"
Tưởng Uân: "Đúng! Không ai dạy tôi đấy! Tôi vậy đấy, thì sao. Tôi cứ văng tục đấy, cậu không muốn nghe thì đừng nghe!"
 
Chương Linh: "Cậu tưởng tôi muốn nghe lắm chắc? Ai là người lôi kéo không cho tôi đi hả? Còn nữa, cậu tưởng tôi muốn ngồi cùng bàn với cậu à? Là ai tự tiện đổi chỗ ngồi hả? Tôi biết cậu ôm hận chuyện hồi nghỉ hè, nhưng chuyện ấy tôi sai cái gì hả, rõ ràng là cậu không đúng. Sau đó cậu đánh không lại Kiều Gia Đồng, cũng là lỗi tại tôi hay sao. Cậu đang báo thù tôi chứ gì, đúng không ?”
 
Kiều Gia Đồng: "..."
 
Cậu đang ăn dưa (3), còn là ăn dưa của chính mình.
 
Tưởng Uân hai mắt đỏ lên: "Ai nói tôi đánh không lại anh ta? !"
 
Chương Linh không hề sợ hãi: "Tôi đã tận mắt chứng kiến! Còn nữa, cho dù cậu có đánh bại anh ấy thì về thành tích học tập cậu cũng kém xa nguwiowif ta, cậu lấy gì để tự hào và so sánh với anh ấy!"
 
Tưởng Uân sững sờ vài giây, chỉ vào Chương Linh cười lạnh: "Tôi biết rồi, cậu xem thường tôi chứ gì."
 
Chương Linh nghiêm túc nói: "Tôi không có coi thường cậu."
 
"Thật ra cũng cũng giống bọn họ, đều xem tôi như rác rưởi, muốn tránh xa tôi chứ gì?" Tưởng Uân tự giễu lắc đầu, "Giả bộ quan tâm tôi, giúp đỡ tôi, thật ra trong lòng cậu chỉ muốn tôi cút càng xa càng tốt chứ gì?"
 
Chương Linh: "Cậu đừng có nói nhảm nữa, tôi thật long muốn giúp cậu, điểm thi của cậu thấp cũng là sự thật, điều đó chứng tỏ cậu chưa đủ cố gắng."
 
Tưởng Uân rống to: "Làm sao cậu biết tôi không cố gắng? !"
 
Chương Linh: "Cậu cố gắng lúc nào? Tôi muốn giảng bài cho cậu, cậu cũng không chịu!"
 
Tưởng Uân: "Tôi cần cậu giảng bài à, cậu giả vờ tốt bụng cái gì, cậu cũng không phải là cô giáo!"
 
Chương Linh: "Được, đây là cậu nói đấy, sau kỳ nghỉ này tôi sẽ xin đổi chỗ ngồi. Tôi không muốn làm bạn cùng bàn với cậu nữa!"
 
Tưởng Uân: "..."
 
Cậu dùng ánh mắt phức tạp nhìn Chương Linh, hỏi: "Cậu ghét tôi chứ gì?"

 
Chương Linh cả giận, lập tức thừa nhận: "Đúng!"
 
Tưởng Uân như bị dội một gáo nước lạnh, thanh âm run run: "Tôi biết rồi, tất cả chỉ là giả dối hết, cậu cũng như bọn họ, cậu chính là, chính là…bạch liên hoa."
 
Chương Linh há hốc mồm: "Cậu nói cái gì?"
 
"Bạch Liên Hoa, ra vẻ thanh khiết, chính là cậu!" Tưởng Uân vận dụng rất linh hoạt mà không hề để ý hốc mắt Chương Linh đã đỏ.
 
Kiều Gia Đồng không nhịn được nữa, từ trong góc đi ra, nói: "Chương Linh."
 
Chương Linh quay đầu nhìn lại, thấy Kiều Gia Đồng mặc đồng phục học sinh, một bên vai đeo cặp sách, ung dung đứng ở đó, vai rộng chân dài, trên khuôn mặt tuấn tú mang theo nụ cười. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Ánh mắt của anh ôn nhu như vậy, Chương Linh nhất thời cảm thấy vô cùng oan ức, nước mắt nhịn đã lâu lúc này lăn dài xuống má, môi khẽ run, gọi một tiếng: "Học Trưởng. . ."
 
"Anh ở dưới lầu chờ em lâu quá mà không thấy em tới, cũng không trả lời tin nhắn, nên anh đi lên xem một chút." Kiều Gia Đồng đi tới trước mặt bọn họ, liếc nhìn Tưởng Uân sững sờ, trầm giọng hỏi Chương Linh: "Chúng mình đi được chưa?"
 
"Vâng." Chương Linh thậm chí không biết tại sao mình phải ở đây để cãi nhau với Tưởng Uân, để nghe cậu ta đánh giá mình là bạch liên hoa và giả tạo. Cô tháo kính ra lau mắt, Kiều Gia Đồng lấy ra một gói khăn giấy, lấy ra một cái đưa cho cô: “Đừng khóc, đi thôi, đi uống trà sữa nào.”
 
Sau khi Kiều Gia Đồng xuất hiện, Tưởng Uân đứng im bất động không nói được câu nào.
 
Cậu nhìn Chương Linh và Kiều Gia Đồng đi về phía cầu thang, rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt cậu.
 
Tưởng Uân đứng đó ngây ra một lúc lâu, cho đến khi các học sinh trực trong lớp lần lượt đi ra sau khi dọn dẹp xong, cậu mới nhấc dây đeo cặp sách, cúi đầu đi xuống cầu thang.
 
——
 
Kiều Gia Đồng đưa Chương Linh đến một quán trà sữa gần trường trung học số 5. ​​Có rất nhiều người xếp hàng, hai người đợi rất lâu mới mua được hai cốc trà sữa.
 
Sau khi tìm một chỗ ngồi trong cửa hàng và ngồi xuống, Chương Linh đã ngừng khóc, nhưng đôi mắt vẫn đỏ hoe. Cô đặt ly xuống bàn, hai tay bưng cốc trà sữa, hỏi Kiều Gia Đồng đang ở đối diện: "Học trưởng, vừa rồi anh nghe được bao nhiêu?"
 
Kiều Gia Đồng suy nghĩ một chút: "Hình như bắt đầu từ 'Không phải việc của cậu'."
 
Chương Linh: "..."
 
Cô nghĩ xem câu nói “Không phải việc của cậu” của cô hay là câu Tưởng Uân nói?
 
Ôi, Chúa ơi, cái quái gì vậy.
 
Kiều Gia Đồng tò mò hỏi: "Em và tên kia học cùng lớp, còn cùng bàn sao?"
 
Chương Linh gật đầu.
 

"Sao không nói cho anh biết? Cậu ta bắt nạt em à?"
 
"Không có, bình thường cậu ta rất bình thường, em định khi nào gặp anh mới kể." Chương Linh thấp giọng nói, "Hôm nay họp lớp xảy ra một chút ngoài ý muốn, cậu ta đột nhiên phát điên."
 
Kiều Gia Đồng hỏi: "phát sinh chuyện gì?"
 
Chương Linh kể cho anh ấy nghe về cuộc bầu chọn người dẫn chương trình, Kiều Gia Đồng sau khi nghe xong nói: "Anh cũng là thành viên ban giám khảo, nếu em tham gia thì anh sẽ cho em phiếu điểm cao nhất." Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Chương Linh ngẩng đầu lên ngây người nhìn anh.
 
Kiều Gia Đồng cười hỏi: "Em hối hận rồi à?"
 
Chương Linh lắc đầu: "Không, em không muốn tham gia. Em đã làm người dẫn chương trình nhiều năm ở trường tiểu học và trung học cơ sở, bình luận viên cho các giải đấu thể thao, phát thanh viên cho đài phát thanh trường học, biểu diễn văn nghệ, khiêu vũ trong lễ tốt nghiệp, cái gì cũng trải nghiệm qua rồi, không có gì phải hối tiếc cả. Bạn học của em muốn đi thì để cô ấy đi, có gì mà tranh giành? Bạn học nữ kia, em đoán có lẽ sau này cô ấy sẽ theo khối năng khiếu."
 
Kiều Gia Đồng thấy cô không vui, liền an ủi: "Được rồi, đừng tức giận, chuyện nhỏ như vậy không đáng."
 
Chương Linh bĩu môi, vẫn là không thể tin được: "Học trưởng, nhưng cậu ta nói em giả tạo, là bạch liên hoa!"
 
Kiều Gia Đồng nhìn vẻ mặt tức giận của cô gái thì vui vẻ: “Anh biết em không phải mà.”
 
"Anh nghĩ em có nên đổi chỗ không?" Chương Linh ngượng ngùng, "Nếu đổi chỗ, cả lớp sẽ biết em và cậu ta cãi nhau, tình hình của cậu ta ở lớp sẽ càng tồi tệ, nhưng khôi đổi thì tức lắm."
 
Kiều Gia Đồng nói: "Muốn đổi thì đổi, đừng để bản thân chịu ấm ức, em đối xử tốt với cậu ta, cậu ta lại không quý trọng. Những người vô tâm vô phế như thế, sau này tốt nghiệp rồi cũng sẽ không liên lạc nữa. Đúng rồi, lần thi khảo sát vừa rồi có phải em xếp thứ 16 toàn trường không? Nếu đúng vậy thì sang năm 11 em sẽ được sang lớp thực nghiệm."
 
Chương Linh không trả lời, Kiều Gia Đồng nhìn cô đột nhiên nói: "Chương Linh, em không đeo kính nhìn xinh hơn rất nhiều."
 
Chương Linh ngại ngùng, hai vệt ửng hồng xuất hiện trên má.
 
Kiều Gia Đồng nói xong, cúi đầu hút trân châu trong cốc, mái tóc đen nhánh xõa xuống trước trán, tôn lên khuôn mặt tuấn tú trắng nõn, thỉnh thoảng ngước mắt lên nhìn Chương Linh, ánh mắt lấp lánh . Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cận thị ba bốn độ khiến tầm nhìn của Chương Linh có chút mờ đi, nhưng vẫn không ngăn được ánh mắt sáng ngời của Kiều Gia Đồng.
 
Cô chống cằm nhìn anh, cảm thấy vị học trưởng này thật sự rất dịu dàng, nghĩ lại vừa rồi cô lại khóc trước mặt anh, đây là lần thứ hai, cô liền bực bội.
 
Cuối cùng cũng gặp được học trưởng sau một thời gian dài chờ đợi, nhưng lại để anh chứng kiến một màn xấu hổ như vậy.
 
Cô thậm chí còn quên mất chủ đề nói chuyện đã chuẩn bị sẵn, liệu học trưởng có cho rằng cô là một cô gái vô lễ không? Anh ấy còn nhìn thấy cô cãi nhau với nam sinh khác trên hành lang nữa. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tất cả đều tại Tưởng Uân.
 
Người này sinh ra chắc để khắc với mệnh của cô.
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận