Vào ngày thứ hai, Châu Cẩm thức dậy đúng giờ để đến trường.
Suốt buổi sáng tâm trạng cô thấp thỏm, bồn chồn, lo lắng Châu Gia Hạo sẽ tìm đến.
Không ngờ rằng sợ điều gì là điều đó sẽ đến, hết tiết học thứ ba, cô vừa ngẩng đầu lên đã thấy cậu đứng chặn ở trước cửa phòng học.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Những bạn học ngủ gật trên lớp sau khi nghe được tiếng chuông hết giờ thì thay phiên nhau nằm bò lên bàn ngủ một giấc. Giáo viên môn Anh, Lục Man đang thu dọn sách giao khoa ở trên bục giảng, có vài học sinh đang vây quanh cô ấy để thảo luận vấn đề. Cả phòng học đều rất có trật tự, hoà hợp đến lạ thường.
Châu Gia Hạo hùng hổ đi đến, giọng nói đột ngột chen vào khung cảnh đang yên tĩnh này: “Châu Cẩm!”
Châu Cẩm ngồi im, cô vốn muốn giả vờ như không quen biết. Nhưng khi cậu cất lời, ánh mắt của mọi người đổ dồn hết về phía cô, truyền đến những lời bàn tán thì thầm.
Hết cách, Châu Cẩm chỉ đành đứng dậy.
Vẻ mặt Châu Gia Hạo u ám, thân thể dựa vào khung cửa, ánh mắt nhìn chằm chằm cô.
Châu Cẩm túm lấy tay áo đồng phục của cậu sang lan can đối diện phòng học, tránh đi ánh nhìn của các bạn học ở phía sau.
“Hai hôm nay chị đi đâu?” Mới tới mà cậu đã hung dữ chất vấn: “Chị có biết em đã tìm chị hai ngày không hả.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong lòng Châu Cẩm dậy sóng, cảm thấy chán ghét những lời nói này, cô cười mỉa mai: “Liên quan gì đến em sao?”
Châu Gia Hạo nhăn mày, dù như vậy thì cậu vẫn rất đẹp trai. Khuôn mặt của cậu dường như đã bị cắt thành hai, miệng lưỡi càng thêm hăm doạ.
“Chị còn nói không liên quan đến em nữa đi?” Mỗi một câu nói, cậu sẽ tiến lên trước một bước.
Thân hình cao lớn chắn ngang trước mắt, mang đến một cảm giác đè ép nghiêm trọng cho người khác, khiến cô không thể hô hấp được.
Châu Cẩm lạnh lùng, nói thẳng vào vấn đề: “Châu Gia Hạo, từ khi em bắt đầu vượt quá ranh giới, tình nghĩa chị em của chúng ta đã không còn nữa rồi. Chị nói vậy em đã hiểu chưa?”
Đêm đó Châu Gia Hạo uống quá nhiều khiến ham muốn mạnh mẽ chiếm cứ lấy đầu óc, sau khi nhìn thấy Chung Nghiên Tề thì cậu càng thêm tức giận, vì vậy mà làm ra chuyện kích động, cậu cảm thấy hối hận trong lòng. Ít nhất là đến hiện tại, khi cậu còn chưa cách nào quang minh chính đại giành được ánh nhìn của cô, đã để lộ ra bản tính của bản thân thật sự là có phần hơi sớm.
Nhưng chuyện đã đến nước này, nói nhiều hơn cũng chẳng thể bù đắp lại được. Châu Cẩm đã xem cậu như kẻ thù ác độc từ lâu, không hề nể mặt, căn bản là không chịu cho cậu cơ hội để giải thích.
“Được, được.” Cậu không tức giận, ngược lại nở nụ cười: “Chị không nhận người em trai này cũng được, rất hợp với ý của em.”
“Vậy ba mẹ thì sao, chị cũng không nhận luôn sao?” Cậu hừ lạnh: “Bọn họ nuôi dưỡng chị khôn lớn, mà chị cũnxg không thèm xem xét đến cách nghĩ của bọn họ, mọc đủ lông đủ cánh rồi nên vội bay đi à?”
Cậu nói ra những lời thiếu chừng mực, lấy ba mẹ Châu ra để trói buộc cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...