Âm Nhạc Chạm Vào Tim Tôi Vỡ Kịch Của Tình Yêu Dối Trá
Cô đưa mắt nhìn anh mà chưa thể rời khỏi xecô lúc này lên tiếng nói :“Được rồi anh có thể rời khỏi đây được rồi đấy”Cứ tưởng rằng anh ta và cô sẽ đến đây thôi và cô nghĩ hai người sẽ không có cơ may gặp lại nhau thêm một nữa, vì cô nghĩ lý do hai người gặp nhau là một sự trùm hợp.
Cô bước xuống xe mà không lấy một thứ gì của anh ngoài chiếc váy màu đỏ mà cô đang mặc trên người, lúc cô bước đi anh vẫn nhìn cô mà mỉm cười với anh mắt đầy nham hiểm.
“Này tôi tên là Dương Hy nha ! Cô đừng quên cái tên này đấy…”Cô thở dài đứng tại chỗ một lúc lâu mà ngẫm nghĩ : “Anh ta là ai cơ chứ ? Tại sao mình phải nhớ lấy tên anh ta…Thật nực cười đúng là một tên điên…”Cô lúc này càng lộ vẻ không thích anh bởi vì cô bây giờ nghĩ anh là một tên biến thái, chắc chỉ vì muốn theo đuổi cô nên đã làm vậy với lại không chừng từ nay về anh ta sẽ chính thức là người bám đuôi cô.
Càng nghĩ càng thấy đau đầu cô lúc này đã bắt đầu đề phòng người dân ông này hơn, sau những suy nghĩ ấy cô quay người lại tưởng rằng anh ta đã bỏ đi nhưng không anh vẫn ở đó cứ đưa đôi mắt nhìn chằm chằm vào cô.
“Này anh còn ở đây làm gì ? Sao không mau đi đi !”Anh vẫn là khuôn mặt cười đắc ý đấy tự mãn hỏi tên cô : “Cô tên là gì vậy ?”Cô nghĩ mình đã đón đúng anh ta là một tên biến thái, lúc này nghĩ lại cảnh khi ngồi trên xe anh khi vào cửa hàng quần áo với anh cô lại rùng mình.
Cô lúc này không muốn day dư với hắn nữa mà nói ra tên mình, sau đó không màn mọi chuyện ở bên ngoài mà từng bước nặng nề tiếng vào cổng của ngôi trường kia.
Anh ta vẫn đứng đấy nở một nụ cười thật tươi mà lái xe rời đi : “Sở Nhi…Tôi nghĩ rằng từ nay về sau chúng tôi sẽ còn gặp nhau dài dài…”Cô lúc này đã đi vào 1 phần 3 cổng trường cô không ngờ nó lại vừa đẹp mà vừa rộng như thế này, xung quanh đây bao phủ một hàng cây trải dài cho đến tận đau cô cũng không biết bởi vì nếu suy ra thì hàng cây này chắc có lẽ dài mấy ngàn hét ta.
Cô càng tiếng vào sau bên trong hơn tất cả mọi thứ điều làm cho cô mắt chưa a mồ chữ o chỉ biết đứng há hốc mồm kinh ngạc, cứ như mình bị lạ vào một thế giới khác vậy.
Nhưng đổi lại là một cảm giác vừa lạnh lẽo lại âm u khiến cô có một chút cô đơn buồn tẻ.
Từ đằng sau hai nữ sinh đang tươi cười họ đang nói với nhau một điều gì đó, rồi vụt qua trước mắt cô cô cứ nhìn chăm chăm vào họ rồi lại đuổi theo với ý muốn hỏi đường họ.
Cuối cùng cô cũng bắt kịp họ 3 người dừng chân tại một cái cây rất to, đến nỗi cô cũng không biết đây là đau.
Cô có một chút bối rối không biết phải làm gì để bắt chuyện với họ nhưng rồi họ lại chủ động bắt chuyện với cô.
“Này nhìn bộ áo cô trong thật xinh đấy, nhưng ở trường này ai mà cho ăn mặc như vậy chứ ?”Cô gãi đầu không biết phải nói sao một cô nữ sinh nữa lại lên tiếng : “À nhìn cái bộ dạng này là biết rồi sao ! Có phải là người mới vào không ?”Cô gật đầu lia lịa như một con ngốc thấy vậy họ liền bậc cười cứ tưởng cô là một con câm.
“Hahahaha chị hình như nó bị câm thì phải”“Không em đừng ăn nói bậy như vậy chứ, không lát nữa ngài nghe được là chết.
Không phải cô ấy bị câm đầu mà là đang dùng ám hiệu im lặng để nói lên những suy nghĩ của mình đấy…”Cô không hiểu được những lời của chị ta nói những cảm thấy rất đúng bởi vì không biết phải đáp trả những lời nói kia ra sao nên cô đành im lặng.
“Tôi là Lạ Lạ còn đây là kim du em gái tôi…Còn cô tên gì vậy ? Là người mới phải không ? Chúng tôi làm quen nhé !”Nụ cười thân thiện của lạ lạ đã khiến cô lấy lại được sự bình tĩnh cũng như là con người thật của mình, cô cười sau khi trả lời :“Vâng tôi là Sở Nhi người được ngài ELen mời đến đây…”Lạ Lạ dường như rất ngạc nhiên về điều này bởi vì lâu rồi ông chưa từng mời ai vào căn trường này cả và nếu có thì cũng chỉ là người có quyền hành, hay thậm chí là có những tài năng âm nhạc vượt trội.
Cô không ngờ Sở Nhi lại là một thiên tài âm nhạc được ông chọn.
“Vậy sao ? Vậy cô có cần tôi đưa đến gặp ngài ELen không ? Vì tôi cảm thấy dường như cô đang bị lạc đường thì phải ?”Cô mỉm cười gật đầu tỏ vẻ đồng ý còn kim du thì ngược lại, nó cảm thấy cô thật là chướng mắt và đáng ghét.
Kim du không hiểu sao một người với vẻ ngoài ngốc nghếch như cô lại được chọn cơ chứ, chẳng lẽ cô thật sự là một thiên tài âm nhạc.
Kim du đã bắt đầu đưa cô vào tầm ngắm của mình và quyết sẽ không để cho cô yên dễ dàng như vậy, bởi vì trong cô thật đáng ghét.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...