Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản

Cố Thiếu Kiệt hỏi một lèo câu hỏi làm cho Lâm Khả Tâm không thể thở
được:: " Cố Ca Ca , chuyện này hơi phức tạp , nói chuyện trong điện
thoại cũng không thể giải thích rõ được , còn nữa sao tự nhiên đến ký
túc xá tìm em làm chi?"

Cố Thiếu Kiệt nghe vậy , liền thở dài " Là hôm nay anh đến nhà của em thì dì Lâm có nói lâu rồi em không về
nhà , còn nói em bận rất nhiều việc nên anh muốn xem em bận chuyện gì ,
nhưng có ai ngờ em đã tạm nghĩ học , hơn nữa chuyện lớn như vậy sao em
không nói cho Dì Lâm biết một tiếng?"

Nghe Cố Thiếu Kiệt nhắc đến mẹ Lâm , Lâm Khả Tâm vội vàng nói: " Đúng , mẹ em còn chưa biết
chuyện này nhưng Cố Ca Ca em cầu xin anh đừng nói cho mẹ em biết , sức
khoẻ của mẹ em không tốt nếu biết chuyện này sẽ sinh bệnh".:

Tuy rằng Cố Thiếu Kiệt biết chuyện này cũng nghiêm trọng không nói cho mẹ
Lâm biết cũng không được nhưng nghe đến giọng điệu lo lắng của Lâm Khả
Tâm anh không khỏi mềm lòng " Được , anh đáp ứng em nhưng em phải nói
thật cho anh biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Cố Ca Ca ,

có một số việc trước em không thể nói cho anh biết , để về sau em sẽ
giải thích , hiện tại em chỉ có thể nói em sống rất tốt , anh không cần
lo." Lâm Khả Tâm nói vậy chủ ý muốn trấn an Cố Thiếu Kiệt , chứ thật ra
trong lòng cô cũng rối mờ rối mịt.:

Nhưng lời nói của cô
không những không thể trấn an Cố Thiếu Kiệt mà ngược lại anh còn đề cao
giọng nói " Không cần lo lắng cho em? Khả Tâm , chúng ta cùng nhau lớn
lên , anh xem em như em gái của mình , như thế nào lại không lo lắng cho em đây? Bây giờ em đang ở đâu? Có phải đang ở cùng một chỗ với Tư Đồ
Viêm không?"

Nghe Cố Thiếu Kiệt nói chỉ xem cô như em gái ,
Lâm Khả Tâm ít nhiều có chút nhẹ nhõm cũng chẳng còn cảm giác lòng dạ
đau đớn tan nát như lúc trước , cũng tốt nếu Cố Ca Ca xem cô là em gái
kia chính cô cũng không cần do dự gì nữa , đem tình hình thật nói ra là
được.

Lâm Khả Tâm thoáng nhìn qua Tư Đồ Viêm , sau đó hít sâu một hơi : " Cố Ca Ca , anh nói đúng , hiện tại em ở cùng một chỗ với Tư Đồ Viêm , hơn nữa anh ấy đang bên cạnh em."

Nghe thấy Lâm
Khả Tâm nói vậy , trong lòng Cố Thiếu Kiệt trở nên căng thẳng , vì thế
vội vàng hỏi: " Khả Tâm , em. . . . .Không phải là em ở chung nhà với Tư Đồ Viêm chứ?"

"Không chỉ ở chung , thật ra em và anh ấy đã
kết hôn luôn rồi." Nói xong câu đó , Lâm Khả Tâm thở phào nhẹ nhõm ,
nhưng bên điện thoại bên kia Cố Thiếu Kiệt lại cảm thấy ngực đau thắt
lại .

" Em nói em và Tư Đồ Viêm đã kết hôn? Sao lại có thể?
Em và anh ta bất quá chỉ vừa quen biết vài ngày , Khả Tâm nhất định em
đã bị lừa rồi , em hãy nghe anh nói nè. . . . . ."

Cố Thiếu
Kiệt định nói tiếp thì Lâm Khả Tâm liền giành trước: " Cố Ca Ca trước

hết nghe em nói , em hiểu tất cả là do anh quan tâm em , nhưng xin anh
yên tâm , em không bị ai lừa cả em cũng đủ lớn hiểu mình đang làm gì ,
huống chi em đã đủ tuổi kết hôn rồi , em có thể chịu trách nhiệm về hành động của mình , tin tưởng em."

"Nhưng mà. . . . . ."

Cố Thiếu Kiệt vẫn không thể chấp nhận sự thật , ngày hôm qua khi thấy Lâm
Khả Tâm và Tư Đồ Viêm đứng bên cạnh nhau , anh chỉ hoài nghi không biết
có phải 2 người ở chung một chỗ với nhau không chứ không nghĩ tới chuyện kết hôn .

Bất quá dù cho Cố Thiếu Kiệt có chấp nhận hay khôg thì Lâm Khả Tâm cũng không nói thêm gì: "Cố Ca Ca , em còn có việc ,
trước em cúp máy đây. . . . . .à , đúng rồi anh giúp em chăm sóc mẹ em
dùm và ngàn vạn lần đừng để mẹ em biết chuyện này , phải giữ bí mật đó. " Nói xong , Lâm Khả Tâm liền cúp điện thoại , miễn Tư Đồ Viêm làm phiền .

Cúp xong , Lâm Khả Tâm trả điện thoại lại sau đó nhìn về phía Tư Đồ Viêm hỏi: " Anh vừa lòng chưa?"

Nói thật , Tư Đồ Viêm không hề nghĩ tới Lâm Khả Tâm sẽ nói chuyện kết hôn
cùng anh cho Cố Thiếu Kiệt biết nhất là cô nghĩ trách nhiệm cô đều đổ
lên bản thân mình , hoàn toàn không hề nói chuyện anh hãm hại bách bức
cô .

Lâm Khả Tâm lại một lần nữa làm cho Tư Đồ Viêm nhìn cô
với con mắt khác xưa , nhưng bên ngoài anh chỉ thản nhiên đáp: " Có cái
gì vừa lòng hay không vừa lòng?"


"Chứng minh đó, em đã chứng
minh mình không thích Cố Thiếu Kiệt rồi còn gì , không phải anh rất muốn xem sao?" Lâm Khả Tâm nghi ngờ trừng to mắt nhìn anh , cô thật hoài
nghi rốt cuộc anh có phải bị bệnh lãng trí của người già hay không?

"Tôi xem cái gì? Huống gì trong lòng em thích ai thì chỉ có em là rõ nhất ,
có hà tất phải chứng minh cho tôi xem đâu?" Tư Đồ Viêm bộ dạng không
quan tâm làm cho Lâm Khả Tâm tức giận muốn hộc máu

Sớm biết
anh như vậy cô sẽ không gọi điện rồi ! Hiện tại tốt lám , Cố Ca Ca nghe
cô trở thành vợ của Tư Đồ Viêm liền phản ứng lớn như vậy thì một năm sau lại cho anh biết cô rời khỏi người này thì sẽ không mắng cô mới là lạ. . . . . .

Nghĩ đến cảnh tượng kia , Lâm Khả Tâm cảm thấy nhức
đầu , cô hung hăng trừng mắt nhìn Tư Đồ Viêm một cái: " Trở mặt không
giữ lời. . . . . . .Tránh ra , em đi làm điểm tâm." Dừng một chút , Lâm
Khả Tâm bổ sung thêm một câu: " Còn nữa sẽ không có phần của anh , hừ ." Nói xong , cô hùng hổ đi vào phòng bếp , lại không thấy Tư Đồ Viêm ở
phía sau lộ ra nụ cười vừa lòng ..

Càng ở chung với cô , anh càng cảm thấy cô nhỏ này tính tình cũng rất khả ái a !


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận