18kẻ Đào Hoa Không Chân Áivminkook


Tình yêu giống như một thứ thuốc viện.

Mặc dù rất độc hại nhưng chúng ta vẫn luôn thèm khát nó.

Jungkook dù được cảnh báo, dù đã từng nghi ngờ rằng jimin đang biết gì đó.

Nhưng hơn tất thảy,cậu vẫn lờ lý trí mình đi,tự huyễn hoặc về hạnh phúc với con người đó.

Cái hạnh phúc từ đầu đã là một vở hài kịch nực cười.

Và cũng đến lúc cậu phải tỉnh ngộ khỏi giấc mơ đẹp đẽ giả tạo đó.

Jimin ngồi trong căn phòng tối ngơ ngẩn nhìn ra ngoài bầu trời.

Jungkook nằm bên cạnh vẫn đang ngủ.

Khuôn mặt cậu đang nhắm mắt nhưng vẫn phảng phất niềm vui viên mãn.

Jimin vuốt ve làn da mỏng manh trên khuôn mặt đó.

Trái tim nhói lên cảm giác đau đớn lạ lùng,nhưng rất nhanh chúng đã biến mất.

Giờ đây trong con ngươi ấy không có gì ngoài sự trống rỗng và lạnh giá.

Sáng hôm sau jimin tỉnh dậy từ rất sớm.

Cậu cũng kéo jungkook dậy theo.

Jungkook nũng nịu ôm jimin một lúc mới chịu rời giường.


Hai người vừa đùa nghịch vừa vệ sinh cá nhân trong phòng tắm.

Lâu la rề rà mãi mới sửa soạn xong để ra ngoài.

Hôm nay là dịp hiếm hoi cả 2 đều rảnh rỗi nên họ quyết định lên kế hoạch đi chơi cả ngày.

Jungkook mỉm cười ngọt ngào nhìn chiếc áo đôi xinh xắn cậu chọn đang bao lấy thân hình mảnh khảnh của jimin.

Ánh mắt trìu mến không lời nào tả siết.

Jungkook nắm chặt tay jimin.

Hai đôi tay một to một nhỏ đan chéo vào nhau.

Ngón áp út của sáng lấp lánh màu bàng bạc của nhẫn,một minh chứng nói lên rằng họ là của nhau.

Hai người nhìn đối phương cười rạng rỡ rồi sánh đôi cùng nhau bước ra khỏi nhà.

Khởi động chuyến hẹn hò lãng mạn của mình.

Họ đi xem phim,dạo phố,rồi lượn lờ thăm thú ở khu vui chơi.

Jimin ép jungkook chơi mấy trò mạo hiểm nhưng khi chơi jimin lại là người sợ hãi đến mức trắng bệch mặt.

Lúc chơi tàu lượn siêu tốc jimin vừa hét vừa chửi làm jungkook bật cười khanh khách.

Họ đã trải qua một ngày ngọt lịm hơn cả đường giống như 1 cặp đôi bình thường.

Cho đến khi tối muộn.

Jungkook lái xe đưa jimin về nhà 2 người thì jimin bỗng nở một nụ cười quyến rũ,cậu bắt đầu gạ gẫm jungkook:        “Này đêm rồi có muốn làmgì kích thích không?”        “Sao vậy?Anh muốn đi đâu nữa à?”        “Ừm đưa tôi đến một chỗ đi.

Ở đó có khá nhiều điều thú vị đấy.

”        Jimin híp mắt,điệu bộ thần bí.

Jungkook thuận theo chạy xe với lời chỉ dẫn của jimin.

Cuối cùng họ dừng lại trước một khách sạn sang trọng.

Jungkook tuy nội tâm mờ mịt nhưng vẫn cùng jimin vào trong.

Jimin thuê đại sau đó dẫn jungkook đi nhận phòng.

Ngay khi đóng cửa xong xuôi ,jimin mỉm cười mê hoặc rồi sát lại hôn môi cậu.

Hai người nồng nhiệt bấu víu nhau,lân la tiến tới phòng ngủ.

Jimin đẩy jungkook xuống giường,tựa như một con rắn yểu điệu quấn lấy thắt lưng jungkook,jimin cởi chiếc khăn mình buộc sẵn ở cổ tay rồi dịu dàng dùng nó bịt mắt jungkook lại.

Giọng jimin khànkhàn:         “Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng một trò tiêu khiển thú vị.

Cậu có muốn chơi không?”     Jungkook ôm lấy eo jimin,trầm giọng vâng lời:         “Bất cứ gì anh muốn,My lover”    Đôi mắt gợi tình của jimin nhanh chóng dập tắt.


Thay vào đó là một tia lạnh nhạt.

Cậu bình tĩnh bò xuống khỏi người jungkook.

Jimin cởi bỏ thắt lưng của jungkook sau đó trói hai tay cậu lại.

Jimin làm việc đó xong xuôi thì có tiếng người khác bước tới.

Jimin thản nhiên mở cửa cho người đó.

Có 2 ngườixuất hiện.

Một kẻ đẹp đẽ bảnh bao còn một kẻ có khuôn mặt sần sùi không khác gì một con quái vật.

Đây là cha eun woo và kia chính là tên đã cưỡng bức jihoon năm đó.

Cha eun woo mỉm cười gian xảo quay sang thì thầm với Ha sunwoo:       “Nếu mày không muốn bị tống vào trại tị nạn lần nữa thì làm cho tốt những lời tao dặn.

”     Ha sunwoo hèn nhát gật đầu như một con chó ngoan ngoãn.

Cha eun woo thấy vậy tỏ ý hài lòng rồi hí hửng đưa tay ôm ấp jimin bước ra ngoài.

Khoảng khắc cha eunwoo đóng cánh cửa kia lại sau lưng jimin,cậu bất chợt thấy trái tim nhức nhối.

Cảm giác như có hàng vạn con kiến đang bò chùng chục khiến cơ thể cậu ngứa ngáy.

Jimin không rõ cậu đang thấy thỏa mãn hay đau lòng mà khó chịu nữa?.

Nhưng dù đó là gì cậu cũng vẫn bước đi… không một lần quay đầu lại.

Jungkook còn chưa kịp định hình xem ai là người vừa bước vào thì một hơi thở hôi hám đã bủa vây lấy cậu.

Sống lưng jungkook truyền đến một trận ớn lạnh.

Cậu nhận thấy sự nguy hiểm nên bắt đầu muốn giãy dụa.


Nhưng jimin trói rất chặt làm tay cậu không thể nhúc nhích được.

Bất chợt cơ thể ai đó đè nặng cậu.

Jungkook nghe thấy tiếng quần áo mình bị xé.

Cậu bắt đầu sợ hãi.

Người này không phải jimin.

Ý nghĩ này khiến jungkook phản kháng dữ dội hơn với sự đụng chạm của tên kia.

Tuy thể lực jungkook rất lớn nhưng căn bản người đã bị dồn đến đường cùng như Ha sunwoo.

Chính sự sống đã bùng lên trong hắn một sức lực mãnh liệt nên hắn vẫn áp chế jungkook một cách dễ dàng.

Ha sunwoo muốn tự do,vì khao khát đó hắn có thể làm mọi thứ.

Mắt Ha sunwoo hằn lên những sợi tơ máu.

Hắn nhớ đến cảnh mình bị mấy tên trong trại cưỡng hiếp.

Hắn nhớ đến cảnh nhìn khuôn mặt mình trong gương mà muốn chết đi.

Mọi căm phẫn biến hắn thành một chiếc máy cưa điên loạn không ngừng muốn tìm kiếm cảm giác hủy diệt tất cả.

Hắn vươn tay thô bạo tách hai đùi jungkook ra,hung hăng tiến vào.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận