Tác giả: Mèo lười thích cá
Thể loại: Đô Thị, Linh Dị, Truyện Teen, Huyền huyễn
Nguồn: DĐ Lê Qúy Đôn
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 1
Tần suất cập nhật: 2 tháng/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn
Đêm tối âm u, bầu trời đầy mây đang che dấu một bí mật nào đó, ở căn biệt thự Vũng Tàu này. Một căn nhà tuyêt đẹp kết hợp giữa hai phong cách là Tây âu và Nho giáo.
Gió biển thổi trong đêm len qua khung cửa trống vang lên giống như tiếng thiếu nữ đang nức nở trong đêm.
“ ây mày cũng gan nhỉ, tao nghe kể về căn nhà này nhiều lắm, nghe dân tình xung quanh bảo chổ này có ma nè”: một cậu trai bước theo sau người bạn hăng say nói.
“ ừ có nghe nói qua, mà tao không tin “: Người đi trước cầm đèn soi đường, ngôi nhà này đã quá cũ kỉ, các thanh xà ngang đã xuống cấp, trên nền đất đầy cát và bụi nhưng ngôi nhà vẫn còn rất đẹp.
“ theo tao biết căn nhà này của một lão họ Hứa nhà giàu kép tiếng của Sài Gòn trước, ông ta kinh doanh về nhà đất, căn nhà ở Vũng tàu xây để cô con giá út cưng của ông ở, nghe bảo cô ấy mất do bệnh phong mất tại đây, người đời từ đó thêu dệch nên mấy câu chuyện ma “: người bạn đi sau cầm điện thoại vừa đi vừa đọc thông tin.
“ mày nhỏ tiếng cái cho tao đi, kẻo bảo vệ lâu đầu hai đứa ra bây giờ”: người đi trước ká bực vì kẻ ồn ào đằng sau lưng, câu muốn tập chung tìm kiếm đồ.
“ mày mà cũng sợ à... “: người đi sau có vẻ khá thích thú khi nghe đứa bạn thân nói. Người kia chưa kịp nói song hết câu nói thì cảm giác có ai đó lướt qua sau lưng mình, một cơn ớn lạnh lan từ dưới lên xương sống lên trên đầu. Cái lạnh này không phải cái lạnh mà gió biển, mà là một cơn ớn lạnh theo bản năng nguyên thủy.
Tác giả : Mèo lười thích cá
Thể loại: Đô Thị, Linh Dị, Truyện Teen, Huyền huyễn
Nguồn: DĐ Lê Qúy Đôn
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 1
Tần suất cập nhật: 2 tháng/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn
Đêm tối âm u, bầu trời đầy mây đang che dấu một bí mật nào đó, ở căn biệt thự Vũng Tàu này. Một căn nhà tuyêt đẹp kết hợp giữa hai phong cách là Tây âu và Nho giáo.
Gió biển thổi trong đêm len qua... các khung cửa trống vang lên giống như tiếng thiếu nữ đang nức nở trong đêm.
“ ây mày cũng gan nhỉ, tao nghe kể về căn nhà này nhiều lắm, nghe dân tình xung quanh bảo chổ này có ma nè”: một cậu trai bước theo sau người bạn hăng say nói.
“ ừ có nghe nói qua, mà tao không tin “: Người đi trước cầm đèn soi đường, ngôi nhà này đã quá cũ kỉ, các thanh xà ngang đã xuống cấp, trên nền đất đầy cát và bụi nhưng ngôi nhà vẫn còn rất đẹp.
“ theo tao biết căn nhà này của một lão họ Hứa nhà giàu kép tiếng của Sài Gòn trước, ông ta kinh doanh về nhà đất, căn nhà ở Vũng tàu xây để cô con giá út cưng của ông ở, nghe bảo cô ấy mất do bệnh phong mất tại đây, người đời từ đó thêu dệch nên mấy câu chuyện ma “: người bạn đi sau cầm điện thoại vừa đi vừa đọc thông tin.
“ mày nhỏ tiếng cái cho tao đi, kẻo bảo vệ lâu đầu hai đứa ra bây giờ”: người đi trước ká bực vì kẻ ồn ào đằng sau lưng, câu muốn tập chung tìm kiếm đồ.
“ mày mà cũng sợ à... “: người đi sau có vẻ khá thích thú khi nghe đứa bạn thân nói. Người kia chưa kịp nói song hết câu nói thì cảm giác có ai đó lướt qua sau lưng mình, một cơn ớn lạnh lan từ dưới lên xương sống lên trên đầu. Cái lạnh này không phải cái lạnh mà gió biển, mà là một cơn ớn lạnh theo bản năng nguyên thủy.