100 Cách Câu Dẫn Chú Yêu


Đã kết hôn bao nhiêu năm rồi, Đặng Cảnh Trạch đã sớm biết hết chiêu trò của Trần Chỉ Chỉ, cô chính là gương mặt đại diện cho mẫu người khẩu thị tâm phi, mỗi lần miệng thì nói không muốn nhưng cuối cùng đều cứ đưa đưa đẩy đẩy lên giường.

Đặng Cảnh Trạch trực tiếp ném Trần Chỉ Chỉ lên giường, đệm giường rất êm, lúc Trần Chỉ Chỉ bị ném lên giường còn nảy lên một chút, bầu vú trước ngực cũng theo đó mà rung lắc, từ sau khi có Đặng Sâm và Đặng Ý, Trần Chỉ Chỉ cảm giác bộ ngực của cô lại dậy thì tiếp trở nên càng to thêm, một bàn tay của Đặng Cảnh Trạch không thể nào nắm lấy hết được.

Đặng Cảnh Trạch bóc vỏ kẹo mút ra tự mút trước, nhìn Trần Chỉ Chỉ, liếm môi nói: “Thật ngọt.


Trần Chỉ Chỉ trợn trắng mắt, nghĩ trong đầu đương nhiên biết là ngọt rồi có phải là chưa từng ăn đâu, vừa định mở miệng nói chuyện đã bị chặn lại bởi một cây kẹo mút.

Đặng Cảnh Trạch cầm kẹo cho Trần Chỉ Chỉ ăn, trên mặt treo nụ cười, hỏi cô: “Em xem, rất ngọt có phải không.


Trần Chỉ Chỉ ngậm cây kẹo mút, lúc này nói không ra lời, không còn cách nào khác chỉ đành đá Đặng Cảnh Trạch một cái để thể hiện sự tức giận, đá vào vùng bụng cứng rắn của Đặng Cảnh Trạch, còn khiến cho chân cô đau.

Đặng Cảnh Trạch không thấy lực đá không đau không ngứa nữa liền biết Trần Chỉ Chỉ bị đau chân rồi, trực tiếp thuận lợi nắm lấy bàn chân nhỏ làm loạn của Trần Chỉ Chỉ xoa bóp, sau đó chính là tách hai chân cô ra.

Trần Chỉ Chỉ cũng rất phối hợp dạng hai chân rộng ra, cơ thể cô vốn mềm dẻo, mấy tư thế xoạc dọc xoạc ngang không làm khó được cô, hiện tại dùng tư thế này, Đặng Cảnh Trạch không cần dùng tay tách mở lỗ huyệt, lỗ huyệt cũng tự tách ra rồi.


Đặng Cảnh Trạch đặt cả hai tay lên hai mép miệng huyệt, xoa bóp trên dưới trái phải, lỗ nhỏ nhỏ bị anh tạo thành đủ kiểu hình dạng.

“Ưm…chồng ơi, ngứa quá~” Trần Chỉ Chỉ kêu rên quyến rũ Đặng Cảnh Trạch, Đặng Cảnh Trạch đành trực tiếp mở miệng ăn hết bướm nhỏ của cô vào miệng.

Thời gian Trần Chỉ Chỉ mang thai Đặng Cảnh Trạch đã thường xuyên liếm bướm nhỏ cho cô, cũng không biết là do dục vọng của thai phụ lớn hơn hay sao, Trần Chỉ Chỉ cứ cảm giác ba đêm năm ngày thì trong huyệt nhỏ lại ngứa ngáy, Đặng Cảnh Trạch không cho cô tự thủ dâm, cho nên mỗi lúc như vậy Đặng Cảnh Trạch đều liếm huyệt nhỏ cho cô cả.

Đặng Cảnh Trạch dùng đầu lưỡi liếm lên hột le nhô ra, lưỡi lên xuống liên hồi kích thích, lại mở rộng địa bàn liếm láp, trên dưới đều chạm đến, chăm sóc mọi chỗ trong huyệt nhỏ.

Đầu lưỡi của anh như có điện vậy, linh hoạt tự do bay nhảy qua khe hở giữa da thịt, khiến Trần Chỉ Chỉ thoải mái rên rỉ, dâm thủy cũng chảy ra không ít, trực tiếp dính lên cằm của Đặng Cảnh Trạch.

Đến lúc Trần Chỉ Chỉ dục tiên dục tử thì Đặng Cảnh Trạch dừng lại, lưỡi cũng rút từ trong lỗ huyệt ra, miệng nhả bướm nhỏ của Trần Chỉ Chỉ, anh nhìn cây kẹo vẫn trong miệng Trần Chỉ Chỉ, trực tiếp lấy ra: “Đừng ăn nữa, ăn nữa thì không chặn được nước dâm trong bướm dâm của em nữa đâu.


Que kẹo vốn đang bị Trần Chỉ Chỉ mút mà Đặng Cảnh Trạch rút ra đột ngột, tạo ra một tiếng “bóc”, âm thanh này làm gợi nhớ đến âm thanh mỗi lần Đặng Cảnh Trạch rút dương vật của anh từ trong âm đạo của cô, Trần Chỉ Chỉ liên tưởng rồi đỏ mặt.

“Ưm…” Trần Chỉ Chỉ ngó ngoáy mông làm giảm cảm giác ngứa ngáy trong huyệt nhỏ, Đặng Cảnh Trạch thấy cô dâm đãng như vậy cũng không lãng phí thời gian thêm nữa, trực tiếp nhét cây kẹo mút vào lỗ nhỏ của Trần Chỉ Chỉ.


Mặc dù cây kẹo đã được bôi trơn bằng nước bọt của Trần Chỉ Chỉ nhưng kích thước của cây kẹo mút vẫn quá lớn so với lỗ nhỏ của Trần Chỉ Chỉ, Đặng Cảnh Trạch đẩy một lần không vào hết được, đành cầm kẹo mút vẽ vòng tròn ở xung quanh lỗ nhỏ, càng vẽ càng khiến Trần Chỉ Chỉ ngứa ngáy khó chịu, vểnh mông lên đuổi bắt theo kẹo mút.

“Con điếm nhỏ, em gấp gáp muốn bị một cái kẹo mút làm tình à?” Đặng Cảnh Trạch ấn vào bụng của Trần Chỉ Chỉ không cho cô di chuyển, Đặng Cảnh Trạch thích nắm chắc quyền chủ động trong tay tại những lúc này.

“Em nói xem có phải bây giờ Sâm Sâm, Ý Ý cũng đang ăn que kẹo giống em không nhỉ?”
“Bướm dâm nhỏ của mẹ hai đứa bây giờ còn đuổi theo đòi kẹo ăn này.


“Mèo nhỏ tham ăn, bướm nhỏ này của em sao còn tham ăn hơn cả trẻ con vậy? Không cho ăn thì khóc, em xem, chảy bao nhiêu nước này, làm ướt hết ga giường rồi.


Trần Chỉ Chỉ nghĩ Đặng Cảnh Trạch nói cả đống lời dâm đãng này chính là không muốn cho mình thỏa mãn, lắc cái kẹo mút qua qua lại lại, có khi thì nhét vào bên trong một nửa rồi lại bị Đặng Cảnh Trạch rút ra.

“Đừng nghịch nữa, đừng nghịch nữa…bướm dâm nhỏ muốn dương vật lớn…” Trần Chỉ Chỉ không nhịn được cầu xin.

“Tham lam vậy sao? Kẹo mút còn đã ăn hết đâu mà đã thèm dương vật lớn rồi?”

Đặng Cảnh Trạch cười nhạt, nhìn dáng vẻ khó chịu của Trần Chỉ Chỉ, anh không hành hạ cô nữa, trực tiếp đẩy cây kẹo mút vào lỗ nhỏ đã sớm chuẩn bị tốt.

Lúc này lỗ nhỏ đã quá đủ sức để ăn cả cây dương vật nói gì một que kẹo mút, Đặng Cảnh Trạch nhẹ nhàng lấy que kẹo ra vào, nước đường cùng với nước dâm chảy hòa quyện vào nhau, Đặng Cảnh Trạch không nhịn được đành cúi đầu nếm thử một ngụm, vị ngọt tan ra trên đầu lưỡi.

Có lẽ là nhiệt độ trong lỗ nhỏ quá cao khiến kẹo mút tan nhanh hơn, sau một thời gian viên kẹo sẽ nhỏ đi nhưng không ngờ phần kẹo đường đã tách ra khỏi que, Đặng Cảnh Trạch đẩy que keo vào, lúc rút ra thì không ngờ chỉ còn lại que.

“Bướm dâm nhỏ của Chỉ Chỉ thật là tham lam, mút hết cả một viên kẹo luôn.


Đặng Cảnh Trạch ném cái que sang một bên, lấy ra vật to lớn bên dưới chuẩn bị tự mình ra trận, Trần Chỉ Chỉ sợ hãi xua tay: “Anh, anh moi hết kẹo ra đã hẵng làm…”
“Không cần, bướm nhỏ ăn hết được.

” Đặng Cảnh Trạch không thèm nghĩ ngợi trực tiếp nhét quy đầu vào trong, viên kẹo bị đẩy vào càng sâu, mới chỉ nhét vào phần quy đầu nên còn chưa có đụng đến nó, Đặng Cảnh Trạch liền đẩy eo vào sâu hơn.

Đặng Cảnh Trạch nắm lấy chân của Trần Chỉ Chỉ, xếp chân cô thành hình chữ M, tư thế này khiến anh vào được rất sâu, Đặng Cảnh Trạch còn chưa đẩy hết dương vật vào đã chạm thấy viên kẹo.

“Chỉ Chỉ, em xem bây giờ chúng ta có giống như đang chơi golf không, gậy của anh đẩy quả bóng nhỏ vào lỗ của em rồi.


Trần Chỉ Chỉ lúc này sợ chết khiếp rồi, cô sợ viên kẹo bị đẩy vào quá sâu lấy không ra được, mà Đặng Cảnh Trạch còn tiến sâu thêm nữa, cô căng thẳng khiến âm đạo trở nên chật hẹp, kẹp lại khiến Đặng Cảnh Trạch rất thoải mái, càng dùng sức đẩy hông.


“Đã là mẹ của hai đứa nhỏ rồi, lỗ vẫn còn chặt như này, thiếu đụ quá rồi.


Càng đâm càng chặt, Đặng Cảnh Tạch bị mút đến da đầu tê dại, anh nhanh chóng đâm vào âm hộ của Trần Chỉ Chỉ, ván giường bị hai người lắc ra tiếng cót ca cót két, Trần Chỉ Chỉ bị đẩy về phía sau, Đặng Cảnh Trạch nắm lấy eo cô kéo về, anh trực tiếp dùng hai tay nắm lấy mông của cô, không để cho cô lùi về sau.

Những cú va chạm điên cuồng khiến khoái cảm của cả hai đến nhanh chóng, Trần Chỉ Chỉ thậm chí còn quên mất trong âm đạo của mình có một viên kẹo, mông cô bị Đặng Cảnh Trạch nhào nặn như bông, âm đạo bị anh làm khiến thịt lộn ra ngoài, rất nhanh sau hai mắt trắng dã đạt cao trào.

Sau đó vẫn còn vài đợt mưa móc nhỏ, đợi đến khi Đặng Cảnh Tạch dừng lại thì Trần Chỉ Chỉ đã không còn chút khí lực nào cả, mềm oặt nằm trên giường, tuy là cơ thể đã không còn sức lực nhưng não bộ vẫn còn tỉnh táo, cô tức giận nhắc nhở: “Kẹo…”
Đặng Cảnh Trạch vốn đã ôm Trần Chỉ Chỉ vào lòng, vừa nghe thấy cô nói vậy mới lật người lại, mở huyệt nhỏ của Trần Chỉ Chỉ ra, đưa ngón tay vào kiểm tra, cuối cùng đưa ra một kết luận: “Hết rồi.


Trần Chỉ Chỉ tức đến hộc máu: “Sao có thể…”
Đặng Cảnh Trạch nói với giọng điệu chắc chắn: “Bị ăn hết rồi.


Thực ra Đặng Cảnh Trạch đã sớm biết viên kẹo không còn, sau khi đưa dương vật vào lâu như vậy, anh đương nhiên có thể cảm nhận được sự thay đổi kích cỡ của viên kẹo, bây giờ anh mò tay vào chỉ để tìm xem có còn mảnh vụn nào hay không, nhưng việc mò mẫm này dường như lại khiến âm hộ phản ứng trở lại và chảy ra rất nhiều dâm thủy.

Nhìn Trần Chỉ Chỉ mệt mỏi nhắm hờ đôi mắt, Đặng Cảnh Trạch không chút áy náy lắc lắc tay dính đầy dâm thủy của mình, miệng nói thì ngập ngừng nhưng trong lòng đã quyết định: “Vợ yêu, hay là chúng ta làm lại lần nữa…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận