100 Cách Câu Dẫn Chú Yêu


Đặng Cảnh Trạch vốn là đang nhẫn nhịn, dương vật của anh đã vểnh lên cao lắm rồi, cứng đến phát đau, rất muốn đâm vào bên trong tiểu huyệt chặt chẽ của Trần Chỉ Chỉ.
Nhưng Trần Chỉ Chỉ lại không chịu hợp tác, Cảnh Trạch đành phải một tay giữ lấy cô, một tay vạch quần lót của cô sang một bên, dương vật nhanh chóng chen vào bên trong.
“A...”
Đột nhiên bị côn thịt đâm vào như thế, Trần Chỉ Chỉ không thích ứng được.

Cô đau đớn hét lên một tiếng, nhưng sau đó lại ội vàng che miệng lại, sợ người khác nghe thấy âm thanh quái dị.
Phản ứng của Trần Chỉ Chỉ chính là những gì Đặng Cảnh Trạch muốn nhìn thấy.

Anh nâng tay Trần Chỉ Chỉ lên cao, khiến cô hơi ưỡn lên một chút, điều này làm dương vật càng đâm sâu vào trong tiểu huyệt của cô hơn.

Bàn tay của Đặng Cảnh Trạch từ từ di chuyển từ bụng dưới của Trần Chỉ Chỉ xuống tới nơi hay người giao hợp, trêu trọc hạt đậu nhỏ ở nơi tư mật của cô.
Khi Đặng Cảnh Trạch sờ đến âm đế của mình, Trần Chỉ Chỉ lập tức giật bắn người.

Bắp đùi cô căng cứng, cố gắng tập trung để bản thân không phát ra những âm thanh dâm đãng.
Trần Chỉ Chỉ chịu đựng cơn đau, Đặng Cảnh Trạch muốn kích thích cô nhiều hơn.


Ngón tay của anh không ngừng xoay quanh âm đế, âm đế bị anh sờ đến mức cương cứng lên.

Đặng Cảnh Trạch coi nơi đó của cô giống như một viên kẹo dẻo, tùy ý nhào nặn.
Những ngón chân của Trần Chỉ Chỉ cũng căng cứng cả lên, cô cắn chặt răng để bản thân không phát ra âm thanh gì.
Cảm giác hồi hộp sợ bị phát hiện này khiến cô không biết làm sao, cảm giác ngứa ran lan khắp người, trong người dường như có một luồng nhiệt trào dâng, còn kích thích hơn là làm tình trong văn phòng.
Cảm nhận được Trần Chỉ Chỉ hình như đã chuẩn bị xong rồi, lúc này Đặng Cảnh Trạch mới bắt đầu từ từ đẩy côn thịt của mình vào.

Nơi nóng bỏng và chật hẹp của cô lập tức mút chặt lấy dương vật của anh, khiến hô hấp của anh trở nên nặng nề, dương vật tiến vào hơi khó khăn.
Bởi vì là tiến vào từ phía sau nên mỗi lần dương vật của Đặng Cảnh Trạch tiến vào trong người Trần Chỉ Chỉ thì bụng của anh lại đè lên cặp mông co dãn đàn hồi của cô.
Đặng Cảnh Trạch rất thích tư thế này, Trần Chỉ Chỉ thì sợ có người tới nên tiểu huyệt vẫn chăm chú kẹp chặt dương vật của anh, khiến cho mỗi cú thúc của anh đều vô cùng khó khăn.

Người đàn ông dứt khoát kéo quần lót của Trần Chỉ Chỉ xuống, banh chân cô ra rộng đến mức tối đa.

Tiểu huyệt của Trần Chỉ Chỉ cũng theo đó mà bị ép mở rộng ra, chịu đựng những cú thúc mãnh liệt của Đặng Cảnh Trạch.
Sắc trời bên ngoài âm u, chỉ có khu vực đọc sách trong thư viện là còn sáng đèn.

Ánh sáng ở phía giá sách không sáng cho lắm, điều này gần như tạo thành một tấm chắn thiên nhiên cho mọi người.
Đặng Cảnh Trạch duy trì tốc độ di chuyển vừa nhanh vừa mạnh, dương vật của anh ướt nhẹp, đều là dâm dịch của Trần Chỉ Chỉ.

Lúc này thân dưới của Trần Chỉ Chỉ vô cùng chật vật, tốc độ di chuyển của Đặng Cảnh Trạch càng nhanh thì sức lực va lên mông cô càng mạnh, cả người cô cũng nảy lên liên tục theo từng động tác của anh.
Hai tay Đặng Cảnh Trạch vuốt ve lưng Trần Chỉ Chỉ, lúc mới đầu chỉ là nhẹ nhàng vuốt ve, nhưng sau đó lại giống như bóp chặt lấy eo cô, giống như muốn in dấu bàn tay của mình lên lưng cô vậy.
Sắp tới rồi, sắp tới rồi, nhưng vẫn còn thiếu một chút nữa.
Đặng Cảnh Trạch đâm vào người Trần Chỉ Chỉ giống như đóng cọc, liên tục đẩy cô về phía trước.

Trần Chỉ Chỉ rất sợ, phía trước chính là khu đọc sách, bóng tối và ánh sáng chỉ cách nhau mấy bước.

“Đừng mà...!đừng mà...!thầy Đặng...”
Đặng Cảnh Trạch có thể cảm giác được tiểu huyệt của Trần Chỉ Chỉ càng lúc càng thít chặt lại, khoái cảm càng lúc càng tăng.
“Chỉ Chỉ, anh làm em sướng đến phun nước trước mặt mọi người được không?”
Đặng Cảnh Trạch từng bước một chậm rãi xê dịch, giống như muốn ôm Trần Chỉ Chỉ đi ra chỗ ngoài ánh sáng.

Xung quanh yên tĩnh vô cùng, Trần Chỉ Chỉ có thể nghe được tiếng tim của mình đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Bóng tối trước mắt càng lúc càng phai nhạt, ánh sáng dần dần xuất hiện.

Bước chân của Đặng Cảnh Trạch không hề chậm lại, thậm chí còn nghiêng người giống như muốn đẩy thân thể Trần Chỉ Chỉ ra ngoài sáng.
Ánh sáng đã chiếu lên góc áo của Trần Chỉ Chỉ, một chút ánh sáng nhỏ nhoi giống như một đốm lửa, đốt cháy quần áo và thậm chí là cả làn da của cô.

Cô cảm giác toàn thân nóng bỏng, cả người run rẩy tê dại.
"A..."
Trần Chỉ Chỉ không nhịn được mà kêu lên một tiếng, bụng dưới của cô giật giật, lập tức đạt tới cao trào.

Dâm thủy bên trong trào ra như thác lũ, tưới đẫm dương vật của Đặng Cảnh Trạch.
Tư thế nghiêng người của Đặng Cảnh Trạch cũng vì thế mà kết thúc, anh đâm mạnh vào trong tiểu huyệt liên tục co giật vì lên cao trào của cô, sau đó cũng bắn vào bên trong.
Hai người lui về trong bóng tối, khoái cảm giống như thủy triều bao trùm lên toàn thân, xung quanh nhất thời chỉ còn lại tiếng hít thở hổn hển.


Trần Chỉ Chỉ vùi mặt vào trong ngực Đặng Cảnh Trạch, vừa nhắm mắt vừa thở hổn hển, đôi môi vừa rồi vì cắn mạnh mà đỏ ửng lên, giống như có thể chảy máu.
Đặng Cảnh Trạch móc túi lôi ra chiếc quần lót của Trần Chỉ Chỉ, dạng hai chân cô ra.

Trần Chỉ Chỉ vẫn còn đắm chìm trong cao trào dục vọng, đột nhiên cảm giác được có mảnh vải hơi cứng nhét vào trong tiểu huyệt của mình, cô hơi khó hiểu nhìn Đặng Cảnh Trạch.
“Trước cứ nhét cái quần lót này vào trong tiểu huyệt của em đã, anh dẫn em tới nhà vệ sinh rửa một chút.

Chắc em cũng không muốn tinh dịch của em chảy ra ngoài, bị người khác nhìn thấy đâu chứ?”
Dáng vẻ của Đặng Cảnh Trạch và Trần Chỉ Chỉ hoàn toàn khác nhau.

Lúc này anh đã quần áo chỉnh tề, cả người nhìn giống như vừa nãy chẳng hề xảy ra chuyện gì vậy.

Đặng Cảnh Trạch ôm Trần Chỉ Chỉ vào lòng, ngón tay thon dài ôm ngang hông cô.

Anh để cô dựa vào đầu mình, tránh cho người khác nhìn thấy mặt cô, sau đó cứ thế nghênh ngang dẫn cô rời đi trước mặt bao nhiêu người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận