You Are My Sunshine [ Thorki ] - Fic Tst

3.

Ở Asgard luôn có rất nhiều mật đạo dẫn tới Cửu Giới và nhiều nơi khác trong vũ trụ. Thời niên thiếu khi Thor mải mê chinh chiến và săn bắn thì Loki dành phần lớn thời gian tàng hình và đi tới từng ngõ ngách bí mật nhất xung quanh lâu đài, cậu biết từng lối đi rõ như lòng bàn tay và thường xuyên tới những cõi khác làm vài trò quậy phá mà cậu cho là thú vị, miễn sao đừng quá mức để Heimdall phải bẩm báo lên Odin.

Và khi tham quan những mật đạo này cậu phát hiện ra một lối đi kỳ lạ, Loki đã từng thử đi qua đó một lần và cơ quan ở đó làm cậu bị thương nặng và phải quay trở lại lập tức. Trong thoáng chốc, cậu nhìn thấy đó là một địa phương hoang tàn đổ nát và chẳng có chút ánh sáng nào rọi đến.

Cậu suy nghĩ về Aether suốt nửa tháng qua và sực nhớ tới lối đi kỳ lạ kia. Frigga thường kể cho cậu và Thor nghe một câu chuyện cổ tích về Dark Elf và Aether lúc nhỏ.

"Sinh ra từ bóng đêm vĩnh hằng, các Dark Elf tới và cướp đi ánh sáng..."

Dark Elf chỉ bị diệt vong khi vua Bor – cha của Odin đánh bại chúng và đày chúng tới nơi xa xôi nhất của vũ trụ. Như theo truyện cổ tích kể lại, Aether đã bị tiêu diệt cùng chúng.

Một trong những viên đá Vô cực mà có thể tiêu diệt dễ dàng như thế thì đã chẳng có truyện cho chúng ta ngồi đọc.

Loki ráp từng chi tiết lại với nhau và cho ra một kết luận táo bạo: Aether mạnh mẽ không thể tiêu diệt được và quá nguy hiểm để giữ trong kho báu của Asgard, vì thế vua Bor đã giam cầm nó ở một chiều không gian khác tận đáy vũ trụ. Và không lý nào lại ném một thứ quan trọng như thế ở một nơi khuất tầm mắt nên ông đã làm một mật đạo dẫn thẳng đến nơi đó để tùy thời canh chừng. Mật đạo này nếu như là kẻ có ý nghĩ không tốt đến gần các cơ quan sẽ kích hoạt như cái lúc cậu muốn đi vào bên trong.

Thor sẽ về vào sáng mai, và Loki nghĩ rằng cậu biết thời điểm nào là thích hợp nhất để hành động.

- Ngủ ngon, con trai. – Frigga hôn cậu như thường lệ và bà nhẹ nhàng khép cửa phòng lại.

Nghe thấy tiếng cửa đóng, đôi mắt xanh lục của Loki mở ra, sáng rọi khác thường. Cậu lật người dậy, bước xuống giường và lôi từ trong ngăn tủ dưới gầm giường ra một lọ thuốc màu xanh lơ xinh đẹp.

Nhưng Loki chẳng có vẻ gì là thích thú ngắm nhìn màu sắc của nó cả, cậu cau mày chán ghét rồi mở nắp tu một hơi hết nửa lọ.

Vị thuốc đắng ngắt chảy xuống cổ họng khiến Loki khẽ ho một tiếng và chỉ kịp tống cái lọ về chỗ cũ trước khi nằm vật lên giường để thở dốc.

Cảm giác nham thạch nóng bỏng đang chảy tràn qua từng mạch máu của cậu khiến Loki phải cắn môi đến bật máu để không kêu rên. Cậu nghiến chặt một góc chăn trong lòng bàn tay và khó khăn vật lộn trên giường.

Phải tới cả giờ đồng hồ sau đau đớn mới kết thúc, Loki há miệng ra như thể cậu đã quên thở cả năm trời. Cả người cậu đau ê ẩm tới từng thớ thịt nhưng may mắn thuốc vẫn có tác dụng.

Loki ngồi dậy sau khi đã đỡ đau, cậu đưa tay gạt mớ tóc dính đầy mồ hôi trên trán sang một bên.

Lọ thuốc kia thực chất là một loại độc dược bị cấm, Loki nhớ khi trước cậu phải rất vất vả mới lấy được quyển sách viết cách điều chế ở khu cấm trong thư viện của Odin, có tác dụng nâng năng lực pháp thuật của một phù thủy lên cao nhất theo khả năng trong vòng hai mươi bốn tiếng.

Loki phải mất tới ba tháng để pha chế nó - chỉ để phòng bất trắc mà thôi - cậu đã quên bẵng nó và không nhớ tới cho tới tối hôm qua, may mắn rằng nó vẫn còn ở ngăn tủ bí mật dưới gầm giường cậu như trước kia.

Cậu thừa biết với một mẩu phép thuật còn lại sẽ không làm nên cơm cháo gì nếu như muốn thực hiện kế hoạch của cậu nên Loki đã liều mà dùng thử. Dĩ nhiên sẽ có hậu quả đi kèm, cậu sẽ bị mất năng lực pháp thuật hoàn toàn trong vòng một tuần.

Với pháp thuật còn mạnh hơn trước kia, Loki dễ dàng tạo ra một ảo ảnh của bản thân đang ngủ say trên giường phòng khi có người đột ngột tới phòng cậu, sau đó tàng hình lách qua đám lính canh gác cung điện và đi tới thư viện của Odin.

Loki đã nghĩ về việc nên làm thế nào với những viên đá vừa mạnh mẽ vừa nguy hiểm này, rồi sau một thời gian cân nhắc lâu lắc cậu đưa ra một quyết định liều lĩnh: Hủy diệt chúng.

Ở cuộc đời trước, Loki và Thor chỉ nghĩ Aether là một nguồn năng lượng mạnh mẽ hắc ám và Thor đã từng dùng sét của mình để đập nát nó thành từng mảnh nhỏ nhưng nó vẫn chẳng hề hấn gì.


Nhưng nếu nó là một Viên đá Vô cực thì khác. Loki biết chính xác cách huỷ diệt nó như thế nào. Và hiện tại, chỉ mình cậu có thể. (*)

Phép thuật thượng thừa này vượt quá khả năng của Loki, và cậu cần thêm hướng dẫn.

Tên ngốc Thor giống hệt Odin ở một điểm đấy là không hề ưa thích sách vở. Vì thế trong cung điện, thư viện là nơi ít người ra vào nhất. Người hay tới đây nhất chỉ có Loki và Frigga.

Khu sách cấm được đặt rất nhiều pháp thuật phòng vệ, lần trước tới đây Loki đã mất gần hai tiếng đồng hồ để vô hiệu hóa chúng, nhưng lần này cậu đã quen thuộc hơn và không gặp trở ngại gì khi qua mặt những rào cản mà Odin đặt ra.

Loki ở bên trong thư viện cả đêm và sáng hôm sau khi bình minh vừa lên, trước khi người hầu đem đồ ăn sáng đến thì cậu đã trở lại. Mệt mỏi nhưng thỏa mãn.

Hôm nay là ngày Thor chiến thắng trở về, bên ngoài phá lệ ồn ào và Frigga đến sau khi cậu ăn xong bữa sáng, nụ cười trên mặt bà trông tươi tắn hơn bình thường.

- Thor đã về chưa? - Loki buông quyển sách trên tay xuống và hỏi.

- Sắp rồi. Ta sẽ đi đón nó. - Frigga ngồi xuống bên cạnh cậu, nói.

Loki suy nghĩ giây lát, sau đó cậu nhỏ giọng hỏi.

- Con có thể đi cùng không?

Frigga ngạc nhiên nhìn đứa con nhỏ, sau đó lại nhìn vết thương mới lành khắp người cậu.

- Con chỉ vừa khỏi mà, Loki.

- Con ổn. Con muốn tới đó đón Thor. - Loki quả quyết đáp và nhìn thẳng vào đôi mắt nâu của Frigga.

Frigga nhìn cậu, sau một lúc im lặng bà nói.

- Ta có thể cầu xin Odin giúp con. Nhưng người có lẽ vẫn sẽ cử binh lính đi theo con đó Loki.

Loki khẽ gật đầu. Frigga cầm tay con trai, nhẹ nhàng nói.

- Con là đứa trẻ ngoan, và đừng bao giờ quên rằng con là con trai của ta, Loki.

Cậu biết điều Frigga lo sợ, cậu đang ở sát giới hạn của Odin và chỉ cần phạm thêm một lỗi nhỏ, mọi chuyện sẽ không thể cứu vãn được nữa. Loki nắm lấy tay bà, cười khẽ.

- Mẹ, con hứa. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Tin tưởng con.

Frigga ôm cậu vào lòng, giọng nói dịu dàng của bà giống như một dòng nước mát len lỏi vào sâu trong tim Loki.

- Ta luôn tin con, con trai.

Loki không đáp, trước mắt không hiểu sao hơi mờ đi. Frigga biết rõ cậu vốn không thích điều này và cậu muốn tới đó để làm một việc khác. Nhưng bà vẫn đồng ý với cậu, tin tưởng cậu vô điều kiện. Loki hơi ngạc nhiên vì đến tận bây giờ mới phát hiện ra điều này.


Odin như vậy mà lại đồng ý cho Loki rời khỏi phòng và giờ thì cậu đang ở trong đoàn người đi đón Thor, dĩ nhiên là thêm vài cái đuôi không quan trọng.

Loki đương nhiên muốn tới đây không phải vì đón Thor trở về. Cho dù là đời này hay đời trước cũng thế, cậu cực kỳ ghét cảnh Thor được mọi người tung hô trong ánh hào quang, còn cậu thì chỉ như một cái bóng làm nền cho sự vĩ đại của người anh trai, giống như cậu không có tí tẹo quan trọng nào trong mắt anh vậy.

Loki bước ra khỏi hàng và tới bên cạnh người gác cổng. Heimdall đưa mắt nhìn cậu, đôi mắt màu vàng kim của hắn hơi nhíu lại.

- Cậu không ở trong phòng cậu tối qua. - Hắn ta mở đầu bằng một câu nói thẳng toẹt.

- Và ngươi biết rõ rằng ta ở đâu. - Loki cười nhếch mép và nói. - Vì sao không báo cho Allfather?

Heimdall im lặng nhìn vào khoảng vũ trụ vô tận phía trước một lúc lâu, sau đó mới lên tiếng.

- Ta nhìn thấy một vì sao tái sinh.

Người khác có lẽ sẽ không hiểu được câu nói kia của Heimdall, nhưng Loki lại hiểu.

- ... - Loki đưa mắt theo hướng mà ánh mắt của hắn đang nhìn chăm chú, thấp giọng nói. - Quyền năng của ngươi vượt qua nhiệm vụ một người giữ cổng, Heimdall.

Heimdall không cười. Cả hai im lặng đứng đó một lúc lâu.

- Anh trai ta sẽ về. - Loki nói sau một hồi im lặng.

- Ta chỉ muốn hỏi, điều cậu sắp làm là vì thứ gì?

Đôi mắt như lục bảo của cậu phản chiếu vũ trụ rực rỡ và xinh đẹp trước mắt. Loki cười nhẹ, đáp.

- Vì ánh mặt trời của chúng ta.

Because of our sunshine.

______

Loki có được đáp án mình muốn, cậu bước xuống tìm Frigga và nói mình không khỏe để có cớ về phòng.

Không hẳn là cậu không muốn gặp Thor... Loki nhớ tới ánh mắt lạnh lùng của anh ở cuộc đời trước khi anh tới gặp cậu sau cái chết của Frigga và đề nghị hợp tác.

"Ta làm vậy vì nghĩ rằng trong con người kia em trai ta vẫn tồn tại ở đâu đó. Hy vọng đó không còn để bảo vệ ngươi. Ngươi phản bội, là ta giết."

Loki không hiểu mình tránh né điều gì. Bản thân cậu từ bao giờ lại không thể chịu nổi vẻ lạnh lùng đó của Thor lần nữa?

Ngay sau khi Thor đặt chân lên cầu Bifröst, anh nhìn thấy một bóng áo xanh lục phía xa nhưng lại ngay lập tức biến mất. Thor nghĩ rằng mình bị hoa mắt và điều đó thật tệ. Anh đáng ra không được nghĩ tới em ấy nhiều như thế trong suốt khoảng thời gian nửa tháng không ở Asgard kia.


Chuyện gì đã xảy ra với mình vậy? - Vị hoàng tử của chúng ta đưa một bàn tay to lớn vào trong mái tóc dài và gãi đầu khó hiểu. Anh lại nhớ em ấy tới mức nhìn thấy cả ảo ảnh sao?

Frigga thấy đứa con trai lớn gãi đầu nhìn theo hướng Loki vừa rời đi, trong lòng chợt buồn bã. Hai đứa con của bà sau trận chiến kia giống như hai người xa lạ vậy.

- Thor. - Frigga mở lời. - Sao rồi con?

Lúc này Thor mới bừng tỉnh khỏi suy nghĩ của mình, anh cầm tay Frigga và nở nụ cười đáp lại.

- Con ổn mà Mẹ. Cửu Giới đã ổn rồi và...

- Con bị thương rồi. - Frigga ngắt lời Thor và áp tay vào vết thương trên lưng anh, dùng phép thuật chữa lành nó.

Thor cười hì hì, xoa xoa vết thương đã lành lại. Chợt nhớ tới những ngày cùng em trai đi chinh chiến, mỗi lần anh bị thương Loki luôn mắng anh là đồ ngốc nhưng vẫn cẩn thận dùng phép thuật chữa cho anh...

Lại nghĩ tới em ấy rồi. Thor lắc lắc đầu hòng ném suy nghĩ kia ra khỏi tâm trí và cùng với bộ ba chiến binh theo đoàn người tiến vào cung điện.

Thor tập trung vào ý nghĩ rằng mình đang đói ngấu và muốn gặm một cái đùi dê thật lớn ở bàn tiệc...

____

Bên ngoài đang ồn ào chúc tụng, ăn mừng vì Cửu Giới đã yên bình trở lại, Loki vẫy tay tạo ra một lớp ảo ảnh tránh cho những thứ ồn ào kia ảnh hưởng đến sự tập trung của cậu. Mọi người sẽ bận rộn cả ngày và cậu sẽ được rảnh rang để đọc những cuốn sách mà cậu lấy về từ thư viện tối qua.

Để tăng thêm vài phần chắc chắn cho kế hoạch, Loki quyết định chờ tới lúc đêm xuống, thời điểm cung điện trở nên dễ giấu mình và hành sự hơn cả.

Về sau này Loki thường nghĩ, nếu như ngày hôm đó cậu bất chấp đẩy nhanh kế hoạch lên nửa giờ thì có phải mọi chuyện đơn giản hơn nhiều rồi không, và sẽ không có một mớ rắc rối đi kèm như vậy.

Màn đêm bao phủ lấy từng nơi trên hành tinh Asgard xinh đẹp, Loki tới bên cửa sổ để nhìn xuống những ngọn đuốc được thắp sáng bên ngoài tiệc vườn, nhiều vại rượu ngon được đem ra và nhiều cái cốc bị đập vỡ.

Loki sinh ra không phù hợp với không khí náo nhiệt đó, nơi thuộc về cậu đáng lẽ phải là hành tinh lạnh lẽo đầy băng kia mới phải. Vậy mà giờ cậu lại trở thành một phần của nó, muốn bảo vệ nó. Loki cười và lẩm bẩm, trên đời này đúng là chuyện gì cũng xảy ra được.

Ngay cả tốp lính vừa thay ca tới canh phòng cậu cũng đã say bí tỉ. Nhưng Loki vẫn cẩn thận dùng phép thuật để tàng hình sau đó mới mở cửa sổ trèo ra ngoài, men theo hành lang vắng vẻ của cung điện tới tầng hầm sâu nhất của Asgard, nơi ngoại trừ Odin không một ai được phép bước vào. Dĩ nhiên, không phải chỉ vì binh lính khắp cung điện đã say bết xê lết mà Loki có thể tới đây một cách êm thấm như vậy, một phần nhờ Heimdall loại bỏ bớt cơ quan phòng vệ nơi này giúp cậu.

Ngoài dự đoán của Loki, cậu chạm trán phải Fandral ngay trước cửa tầng hầm.

Tên đó làm cái quái gì ở đây!? - Loki rủa thầm khi kế hoạch bị ảnh hưởng. Có vẻ như Fandral đã say khướt đến không biết trời trăng là gì và đang cố tán tỉnh một cô hầu gái mà không biết rằng cổ đã chuồn đi từ bao giờ.

Cha nội này đã uống rượu kém nhưng lần nào cũng nốc hết một vại rượu và say bết xê lết. Loki bực mình nghĩ, nếu như hắn ta làm chậm trễ kế hoạch của cậu, thề có chòm râu của Odin, cậu sẽ cạo đầu hắn cho mà xem.

Phải tới một lúc lâu sau, Fandral hình như mới tỉnh ra đôi chút, hắn lẩm bẩm chúc tụng gì đó và rời đi. Loki vội vàng rời khỏi chỗ nấp, đẩy cửa tầng hầm bước vào trong.

Đứng trước cửa mật đạo, Loki dùng phép thuật bảo vệ kín cơ thể mình sau đó lách vào.

Cơ quan khắp nơi phát hiện có người xâm nhập, lập tức khởi động. Hàng trăm mũi kiếm bay như mưa về phía Loki. Dựa theo kinh nghiệm lần trước, cậu càng sớm rời khỏi đây bao nhiêu thì bị thương ít đi từng ấy. Đa số những mũi kiếm kia bị phép thuật của cậu chặn lại hoặc đánh chệch đi trong khi Loki nhanh chóng tiến về phía trước.

Nhưng lớp bảo vệ của cậu không phải bất bại, sau một thời gian ngắn đã xuất hiện nhiều vết nứt và Loki không kịp dùng phép thuật để chữa lành nó, chỉ thầm hy vọng rằng nó có thể trụ nổi cho đến khi cậu đi hết mật đạo.

Càng về cuối cơ quan càng nhiều, Loki lúc này phải đi gần như chạy mặc cho vô số mũi kiếm ghim vào lớp bảo vệ mỏng manh của cậu.

Loki bước ra khỏi mật đạo và tới được nơi cất giấu Aether, khoảnh khắc lối đi sau lưng cậu đóng lại cũng là lúc Loki lảo đảo khuỵu xuống, quỳ một chân trên nền đất, tay phải của cậu ôm chặt lấy cánh tay trái đang đầm đìa máu.

Loki không còn đủ năng lực pháp thuật để tự chữa lành cho chính mình. Cậu mất quá nhiều thời gian bên ngoài tầng hầm và có cảm giác độc dược đang dần hết tác dụng, nếu như không nhanh lên cậu sẽ thất bại hoàn toàn.


Mặc kệ máu trên tay vẫn chảy không ngừng, Loki đưa mắt tìm kiếm Aether. Đôi mắt ánh xanh của cậu nhìn thấy một thứ ánh sáng màu đỏ chuyển động dưới một tảng đá lớn. Xung quanh có dấu vết pháp thuật phong ấn đã mờ đi, nó không giữ chân Aether được lâu nữa.

Có vẻ Aether cảm nhận được vật sống đến gần và định vươn về phía cậu. Loki cười khẩy, mát mẻ nói.

- Nhìn mặt trời lần cuối đi, bạn cũ.

Một xúc tua của chất lỏng chạm vào pháp thuật màu xanh của cậu. Như thể nó cảm nhận được nguy hiểm, lập tức rụt lại.

Loki tiến tới, dùng phép thuật tóm gọn nó sau đó từng chút một vô hiệu chất lỏng màu đỏ như máu.

Vô hiệu hóa Viên Đá Thực tại cần một nguồn năng lượng phép thuật thuần khiết cực kỳ lớn, Loki lại dùng độc dược kích thích trước đó, cậu không rõ liệu mình có thể còn sống bước ra khỏi nơi này hay không, chuyện quan trọng bây giờ vẫn là tiêu hủy cái thứ tai họa này trước đã.

Aether dĩ nhiên biết được nó đang bị hủy diệt và giãy dụa muốn thoát ra. Thậm chí còn định chiếm lấy cơ thể của Loki, nhưng cậu đủ khôn ngoan để nhìn ra ý đồ đó và nhếch môi cười.

- Thôi nào bạn của ta, ngươi biết rõ kết cục của chuyện này mà.

Loki chắc mẩm mình sẽ thành công, cho rằng mình đã thành công, hay có lẽ đã có thể thành công nếu như không gặp phải một chút sự cố.

Ok, đó là một chút vô cùng quan trọng.

Chỉ còn một chút nữa cậu đã có thể tiêu diệt được Aether thì ngay đằng trước cậu, một cửa không gian bất thình lình mở ra, và Jane Foster đứng ngay đó, ngây người chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra. Đến cả Loki cũng ngây người nhìn cô.

Aether tìm được một cơ thể sống mới, và điên cuồng hướng về phía Jane.

Khỉ họ! Sao cậu có thể quên mất cô nàng này được!?

- Cút xa ra!! - Loki gầm lên và khiến Jane giật mình lùi về sau một bước.

Một giây Loki không tập trung là tất cả những gì Aether cần. Nó vùng ra khỏi phép thuật của cậu lao về phía Jane.

Đệch!

Loki cũng lao tới mà không kịp suy nghĩ, đẩy mạnh Jane ra và thế vào chỗ cô. Aether không do dự chui thẳng vào cơ thể cậu.

Loki đã có thể dùng phép thuật kiềm chế nó nếu như độc dược chết tiệt kia không chọn đúng thời điểm để mà hết tác dụng.

Aether nhanh chóng xâm nhập từng cơ quan bộ phận trong cơ thể Loki và điên cuồng hút lấy sự sống từ cậu. Loki loạng choạng ngã trên nền đất và tự hỏi không biết bình minh của ngày mai trên Asgard có còn xinh đẹp như hôm nay không vì có thể cậu chẳng còn nhìn thấy được nữa rồi.

Cậu nghe thấy có người gọi cậu trước khi bất tỉnh. Nhưng có lẽ là cậu chỉ tưởng tượng ra thôi, âm thanh kia như vọng từ miền kí ức xa xôi nào đó, có thể là từ cuộc đời trước. Quen thuộc, ấm áp và đầy lo lắng.

- Loki!!

(*) Chi tiết này có thể hơi vô lý khi các Viên đá Vô cực cũng có thể bị hủy diệt. Nhưng vì trong IW có đoạn Wanda dùng năng lực phép thuật của mình để hủy đi Viên đá Tâm linh nên tui nghĩ những viên đá này hoàn toàn có thể bị hủy diệt nếu như gặp phải nguồn năng lượng tương khắc. Còn về việc tại sao Loki biết, hầy, cứ coi như cậu đã phát hiện ra khi sở hữu Vũ Trụ Ma Phương và Viên đá Tâm linh.

__TBC__

By: Lam Vũ

P/s: Rất là vui vì các thím ủng hộ truyện tui vô cùng nhiệt liệt =))) tui sẽ cố gắng ra chap đều và thả hường hòe kẹo ngọt cho Thorki nhiều hết mức có thể :3


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận