Đinh Trình Hâm đang trên đường về Đinh gia lại nhận được thông báo Nghiêm Hạo Tường cùng Tống Á Hiên bất ngờ phát tình hắn tạm thời khoan hẵng về, hắn thắc mắc không thôi hắn thầm nhẩm còn không phải chưa đến ngày sao, vì cái gì lại phát tình vào đúng lúc này. Hắn bấm số của Mã Gia Kỳ, rất lâu cũng không thấy nghe máy làm hắn lo lắng không thôi, hắn gọi cho Trương Chân Nguyên sau vài hồi chuông thì cũng có người nhấc máy:
Đinh ca!
- Xảy ra chuyện gì vậy? Sao Á Hiên với Hạo Tường lại đột nhiên phát tình rồi?
Á Hiên gặp được omega định mệnh của em ấy, em nghe bác sĩ nói tin tức tố có độ tương thích rất cao, hai người bọn họ gặp nhau không may bị độ tương thích tác động đồng thời phát tình Hạo Tường lại là omega của Á Hiên bị alpha ảnh hưởng nên bị cưỡng ép phát tình theo, chuyện lúc này rất rối a Đinh ca, Á Hiên đem giấu Hạo Tường rồi, tìm rất lâu mà không thấy hai đứa nhỏ đâu...
- Vậy còn Mã ca, cậu ấy đâu? Tại sao anh gọi mấy cuộc điện thoại không nghe máy?
Mã ca đi tìm Á Hiên đó anh, do anh ấy quên điện thoại ở ký túc nên không biết đó Đinh ca.
Nghe Trương Chân Nguyên nói là quên điện thoại ở nhà mới an tâm thở ra một hơi, hắn nhờ vả em trai: Để ý tiểu Mã giúp anh, tối nay anh về bắc thành với mọi người!
A... Được, được, được! Anh đi đường cẩn thận a ~
Hắn cúp máy, sắc mặt lạnh đi vài phần. Không lý nào lại xuất hiện tương thích tin tức tố ở đây được, đang yên đang lành sao lại có tương thích tin tức tố. Phoremone của Tống Á Hiên và Nghiêm Hạo Tường đã gần như sinh ra là dành cho nhau rồi sao tự nhiên lại lòi ra một cái định mệnh nữa, chắc chắn có hiểu lầm gì ở đây, hắn ra hiệu tài xế đi sân bay hắn phải về bắc thành càng sớm càng tốt.
Bên này Mã Gia Kỳ đứng bên ngoài cửa phòng nghỉ có Tống Á Hiên ở trong, sốt ruột đập cửa gọi Tống cá thả người:
- Á Hiên, Á Hiên, Tống Á Hiên...
Hạ Tuấn Lâm cùng Lưu Diệu Văn thấy cứ gọi như vậy không phải là cách, ra hiệu cho Trương Chân Nguyên kéo Mã ca lùi ra sau một đoạn rồi hai người hợp sức phá cửa, đến khi cửa được mở ra một luồng tin hương mùi rượu campari trộn lẫn mùi tuyết cầu liền đập vào mặt bọn họ, Mã Gia Kỳ vội vã chạy vào nhưng đột nhiên anh khựng lại, anh cảm thấy một luồng khô nóng đang dần bốc lên trong người anh, càng ngày càng nóng như muốn thiêu đốt anh vậy, anh chuyển hướng lảo đảo chạy vào phòng tắm mở vòi nước lấy tay tạt nước lạnh lên mặt. Mã Gia Kỳ thở dốc một lúc cơn nóng trước đó mới dần dần hạ xuống, anh không rõ mình bị làm sao, hay là do tin hương của hai đứa nhỏ ảnh hưởng đến anh?
Nghĩ đến hai đứa nhỏ anh mới giật mình chạy ra, vừa vào đến nơi đã thấy Lưu Văn hai mắt nhắm chặt không dám nhìn lung tung cùng Hạ Lâm đang gồng gánh hết sức mình lôi kéo hai tay alpha còn Trương Nguyên đang vật vã ôm chặt eo của đại hán Sơn Đông ba người vã hết mồ hôi chỉ để ngăn Tống Á Hiên lại muốn lao đến ôm lấy Nghiêm Hạo Tường, mà Nghiêm Hạo Tường đang bất tỉnh ở trên giường lại càng thảm không dám nhìn. Trên thân thể đâu đâu cũng là dấu hôn hai bên bắp đùi trắng nõn còn in lại dấu tay đậm màu thân trên tưởng đã đủ thảm rồi nhưng nhìn xuống thân dưới bừa bộn còn thảm hơn, Mã Gia Kỳ gấp gáp chạy đến lấy chăn bọc lấy omega tiếp sau đó tim đập dồn dập ngó sau gáy của omega may mắn ngoài dấu hôn thì không có vết cắn nào nữa. Anh thở ra một hơi rồi mang Nghiêm Hạo Tường đi, Tống Á Hiên bên này bị cái nóng hun cháy lý trí thấy omega của mình bị mang đi cậu gầm gừ dõi theo sức mạnh bỗng nhiên lại bạo phát ghê hơn vùng vẫy mạnh đến nỗi ba alpha suýt thì không giữ lại được, may mắn là staff đã kịp đến nơi anh tiêm cho Tống Á Hiên một liều ức chế đợi đến khi cậu mất ý thức lịm đi bèn đưa cậu đến giường nằm lúc này bọn họ mới dám thở ra một hơi, Lưu Diệu Văn mệt lả người cậu ngồi thụp xuống đất miệng không ngừng than:
- Anh ấy làm gì mà khỏe ghê vậy? Em giữ ảnh mệt muốn chết!
Hạ Tuấn Lâm vừa thở dốc vừa nói: Đấy là chú chưa trải nghiệm lần đầu của cậu ấy thôi, hôm đó chú mà ở ký túc còn vất vả hơn hôm nay nhiều.
Trương Chân Nguyên lau mồ hôi trên trán: Á Hiên chắc ổn rồi, chúng ta đi xem Hạo Tường xem sao? Anh thấy bất an quá.
Nghe anh ba nói vậy hai anh em cũng không từ chối đứng dậy dắt nhau qua phòng bên kia xem Tường ca của bọn họ thế nào rồi, nhờ staff trông Tống Á Hiên rồi rời đi. Bên này bác sĩ đang khám cho omega, ông nhìn một thân thương tích chằng chịt của omega cảm thán nói:
- Độ tương thích tin hương cao lắm phải không? Cũng may là biết dùng phương pháp bảo hộ, chuyến này không có em bé được đâu.
Mã Gia Kỳ yên tâm hơn hẳn, hai đứa nhóc nhà anh còn quá trẻ, có em bé lúc này không khác gì tự đào hố chôn mình, anh hỏi thăm tình hình sức khỏe của Nghiêm Hạo Tường rồi lại đi xem Tống Á Hiên quanh quẩn một buổi tối lúc anh ngã lên giường đã là hai giờ sáng, nhanh như vậy đã qua ngày mới rồi à? Mã Gia Kỳ dường như lại không muốn đón chào ngày mới một chút nào, bởi vì qua hôm nay là đến lần tiếp theo dùng loại thuốc đáng sợ kia nữa rồi. Anh mệt mỏi nhấc thân đến điểm quay show, vừa đến nơi liền gặp Lý Thúy Vi đang chuẩn bị đi vào, anh chủ động tiến tới chào hỏi rồi hai người cùng nhau đi vào trong. Kết thúc buổi quay là tám rưỡi tối cơ mà anh lại chưa thể về ký túc ngay anh còn phải đến công ty nghe phổ biến lịch trình rồi mới có thể về được, trong suốt buổi họp anh gần như không tập trung lắm Lý Thúy Vi thấy vậy liền kéo kéo tay áo anh nhỏ giọng hỏi:
- Em sao vậy, chị thấy em mất tập trung, trông em cũng mệt mỏi lắm! Hay xin về trước để nghỉ ngơi đi! Đừng cố quá.
Mã Gia Kỳ mỉm cười nói: Em không sao! Em nghe xong lịch trình sẽ về!
Thấy anh cương quyết như vậy Lý Thúy Vi cũng không nói gì thêm nữa, sau khi tan ra cô lại cùng Mã Gia Kỳ đi xe để về ký túc xá. Vừa ra đến cửa fan của anh đã ồn ào hết lên, trong không khí hòa trộn đủ loại mùi tin tức tố ùn ùn kéo tới hun đầu anh đến choáng váng mọi vật trước mắt đều mờ ảo quay mòng mòng rất khó chịu, anh muốn cáu gắt hét lên để đám đông tản ra cơ mà chưa kịp làm gì thì cái nóng quen thuộc lại ập tới từ trong thân thể anh xông ra, Mã Gia Kỳ cảm thấy mặt như bị đun nóng tim cũng bắt đầu đập dồn dập hơn đầu óc choáng váng nhất thời cả người đều không ổn mà ngã về phía sau. May mà phía sau còn Lý Thúy Vi, cô sợ hết hồn lại thêm hai người đều là alpha không chút do dự nhanh chóng vươn tay đỡ lấy Mã Gia Kỳ:
- Tiểu Mã, này... này... Tiểu Mã! Không sao chứ? Tiểu Mã!
Mã Gia Kỳ lúc này không nói thành lời, cỗ nóng nực kia đang dần thiêu đốt anh cho anh cảm giác như đang ở trong biển lửa vậy, trong không khí ngập ngụa mùi tin tức tố làm anh buồn nôn vô cùng rất nhanh liền không thở được. Lý Thúy Vi sợ đến nỗi đầu đầy mồ hôi, lớn tiếng gọi quản lý tay thì run run muốn gọi xe cứu thương.
- Chị, giao cậu ấy cho em!
Nghe thanh âm lạnh lùng này Lý Thúy Vi liền ngẩng phắt đầu lên, là Đinh Trình Hâm, thấy người nhà của Mã Gia Kỳ đến rồi cô bèn vộ vàng giao người qua. Mã Gia Kỳ ở trong lòng Đinh Trình Hâm một bên yếu ớt ngọ nguậy một bên thống khổ khẽ kêu lên:
- Đinh ca, tớ khó chịu quá!
Đinh Trình Hâm ôn nhu ghé vào tai Mã Gia Kỳ nói: Ngoan, tớ đưa cậu về nhà, về rồi liền không khó chịu nữa!
Lý Thúy Vi ở phía sau nhìn bóng lưng Đinh Trình Hâm bàng hoàng không thôi, cô... là vừa bị cho ăn cơm chó đúng không? Có đúng không?
Ở trong xe, Mã Gia Kỳ mè nheo không ngưng ban đầu là muốn uống nước lạnh sau lại muốn ăn kem que, kem ốc quế rồi kem ly. Đinh Trình Hâm ôm anh, lợi dụng Mã Gia Kỳ đang không thanh tỉnh âm hiểm mà cắn gáy của anh, nơi tuyến thể yếu ớt của alpha bị xâm phạm Mã Gia Kỳ không những không cảnh giác mà phản khác lại còn run rẩy chịu đựng cái cắn này. Tài xế chuyên nghiệp lái xe vừa lái vừa hỏi:
- Cậu chủ, đi ký túc xá hay đi tứ viện ạ?
Đinh Trình Hâm híp mắt tham luyến hôn lên cổ Mã Gia Kỳ nói:
- Đi tứ viện
Tài xế nghe lệnh liền đánh tay lái rẽ sang làn bên trái lao vun vút trên đại lộ. Đinh Trình Hâm ôm Mã Gia Kỳ cảm thấy người trong lòng nơi nào cũng đẹp, eo nhỏ chân dài da lại trắng làm hắn mê luyến không thôi. Hắn ôm Mã Gia Kỳ đến giường vừa mới đặt xuống bất chợ anh tỉnh lại, túm lấy tay hắn hỏi:
- Tớ chưa chết đúng không?
Đinh Trình Hâm bị anh chọc cười hắn nói: Tớ làm sao lại để cậu khó chịu chết chứ, cậu là bảo bối tớ yêu nhất cơ mà!
Hắn vươn tay cởi cúc áo của Mã Gia Kỳ lộ ra một mảng lớn làn da bạch ngọc trắng nõn nà, môi của hắn đặt xuống ở đâu chỗ đó liền như được đặt thêm hòn than nóng đến cháy bỏng, Mã Gia Kỳ đẩy đẩy hắn ra cơ mà sức lực này căn bản là không làm gì được, thà nói cự tuyệt còn không bằng nói là dục cự còn nghênh, thích muốn chết còn giả vờ. Hắn yêu chiều vuốt ve gương mặt của Mã Gia Kỳ, nhìn vẻ mặt mờ mịt này của anh liền biết anh lúc này cái gì cũng nghe không hiểu mà anh cũng chẳng cần phải hiểu làm gì mình hắn hiểu là được.
- Mới uống lần đầu đã phát tình, bảo bối cậu đúng là chiếc hộp pandora!
Hắn cưỡng chế nắm tay Mã Gia Kỳ đưa về phía sau sờ soạng nặng nề nói ở bên tai anh:
- Bảo bối, cậu ướt rồi!
Mã Gia Kỳ một mặt ngơ ngác bị bạn thân đặt ý dâm lên người mình, ngón tay bị nhiệt độ của huyệt thịt chặt chẽ bao quanh, xúc cảm kia khiến cho hắn lập tức cứng rắn. Đinh Trình Hâm trầm trầm ôm lấy Mã Gia Kỳ:
- Thật là chặt
Cho đến khi bị hắn đâm vào, Mã Gia Kỳ mới như hồi hồn lại, cả mặt đều toàn là nước mắt nhưng nước mắt này lại không biết là đau hay là thoải mái. Loại cảm giác này quá xa lạ, nó ập đến làm Mã Gia Kỳ trở tay không kịp anh thầm gào thét thật đáng sợ, anh bất lực đẩy đẩy alpha lắc đầu nức nở:
- Không muốn!
- Ngoan nào bảo bối, không được không muốn!
Đinh Trình Hâm liếm hôn cần cổ xinh đẹp của anh một lần nữa dọa anh nức nở khóc càng thêm to. Mã Gia Kỳ lúc này đây cái quằn què gì cũng nghe không lọt, cảm nhận của anh lúc này chỉ còn lại khoái cảm bị alpha mạnh mẽ đưa đẩy xâm phạm mà thôi. Anh làm alpha gần hai mươi năm, đây là lần đầu tiên nếm được khoái lạc điên cuồng đến đáng sợ như thế này, vì là lần đầu lại khó phân biệt được đây là khoái cảm hay là trừng phạt nữa. Cảm giác căng đau lúc vừa mới bắt đầu bị lấp đầy đã biến mất, hiện tại chỉ dư lại sự thoải mái dồn dập quỷ dị tựa như dòng điện.
Đinh Trình Hâm ôm lấy eo anh càng đâm càng phát cuồng, không cần biết Mã Gia Kỳ sẽ ra sao cũng không cần biết kỹ năng giường chiếu của hắn phong phú hay nông cạn, chỉ cần là hắn đâm vào dù mạnh bạo đến đâu Mã Gia Kỳ cũng sẽ tự tìm được cảm giác sung sướng vô tận. Đại bảo bối này còn chưa biến đổi thành omega đã chảy nước ướt thành cái bộ dáng này, đợi đến lúc hoàn toàn thành omega, biết được là bị Alpha của mình làm có khi nào liền nhũn ra thành một vũng nước ở trên giường không?
Mã Gia Kỳ bị alpha ấn ở trên giường làm cho không thể kêu rên chỉ có thể bất lực há miệng hoảng sợ nhận lấy từng cái đâm rút mạnh mẽ, Đinh Trình Hâm không biết mình đã đâm tới nơi nào, khoái cảm như thủy triều trào lên thậm chí còn hơn lúc nãy ập đến sướng đến tê dại, hắn ôm chặt Mã Gia Kỳ vùi đầu vào hõm cổ của anh hết liếm rồi lại hôn nặng nề thở dốc ở bên tai anh sau đó là há miệng cắn lấy tuyến thể bên dưới cùng đồng thời thúc mạnh lên đi vào nơi sâu nhất qua chỗ hở giữa hai thân thể, cái bụng phẳng lỳ của Mã Gia Kỳ lúc này đã nhô lên một khối rồi, anh hoảng sợ mở to hai mắt vùng vẫy muốn thoát ra:
- A... Không được... nơi đó... không được... ức... sâu... sâu quá... không được...
Mã Gia Kỳ hoảng rồi, anh khóc nấc lên trước khoái cảm đáng sợ này, tính khí của Đinh Trình Hâm cũng đã đâm đến chỗ sâu nhất chỗ đó còn có một khe hở nhỏ, hắn không nhanh không chậm nghiền ép cảm nhận được Mã Gia Kỳ run rấy, hắn nhẹ giọng nói:
- Tiểu quai bảo, mở nó ra để tớ đi vào
Thanh âm Mã Gia Kỳ mang theo nức nở không dứt: Cái gì... hức... Mở cái gì?
Mã Gia Kỳ nếu biết mình bị huynh đệ lừa uống thuốc để biến đổi thành omega chắc chắn sẽ biết ngay là mở khoang sinh sản nơi trọng yếu nhất của Omega. Một khi bị tiến vào khoang sinh sản, cũng chẳng khác nào ký hiệu. Đã là omega thì ở loại chuyện này ai cũng như ai cũng đều sẽ cân nhắc rất kỹ lưỡng bởi nếu không cân nhắc kỹ lưỡng sẽ rơi vào tình cảnh sai một ly đi một dặm, rất khó để cứu chữa mà căn bản là hết cứu chứ đừng nói là khó nhưng mà đã nói là lừa gạt thì làm sao người bị lừa lại biết được cho nên anh vẫn mông lung không biết mở cái gì mới được, Đinh Trình Hâm gấp lắm rồi nơi đó đang cắn chặt lấy hắn làm hắn thoải mái đến run rẩy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...