Yêu Và Hận
Hạ Linh một mình đi mua sắm vài món linh tinh cho mình, Nhất Phong vừa chuẩn bị hôn lễ, vừa sắp xếp công việc nên không thể đi cùng cô. Đi sau Hạ Linh là bốn người vệ sĩ mà Nhất Phong đã căn dặn phải bảo vệ để ý cô mọi lúc.
Bên ngoài khu trung tâm mua sắm, một chiếc xe bảy chỗ đậu im lặng, phía xa có một ô tô con vừa dừng lại, bên trong vừa có ai khẽ vén màn nhìn sang khu trung tâm.
“Có cần thủ tiêu bốn tên vệ sĩ không?”
Một kẻ cất tiếng hỏi.
“Không cần, cho bọn nó bất tỉnh là được, nếu giết bọn nó thì Nhất Phong sẽ nghi ngờ đấy!”
Cả mấy tên đều gật đầu ra chiều đã hiểu, khoảng nửa tiếng sau, chiếc xe di chuyển sang trước cổng khu mua sắm, những kẻ lạ mặt đi xuống rồi tản ra xung quanh chờ đợi.
Hạ Linh cùng bốn người vệ sĩ đi ra ngoài, cô vẫn chưa quen lắm với cuộc sống hiện tại này. Một người rời đi lấy xe, chỉ còn lại ba người cùng Hạ Linh ở đó.
Năm phút sau không thấy người kia lái xe đến, dù bãi đổ xe không xa lắm, dùng di động gọi thì chỉ có tiếng chuông đổ. Một trong số ba người sốt ruột.
“Tôi gọi không được, hay nó đi vệ sinh nhỉ!”
Một người khác lên tiếng.
“Hay để tôi ra đó xem, có thể xe có vấn đề gì đó!”
Nói rồi người này cũng rời đi, khi chỉ còn lại Hạ Linh cùng hai người còn lại, những kẻ lạ mặt bắt đầu tiến lại gần.
Trong tay chúng là những cây súng kích điện, một kẻ cầm một chiếc khăn đã tẩm sẵn thuốc mê.
Đột nhiên từ phía sau hai người vệ sĩ, hai tên kia lao đến chĩa súng kích điện vào họ, hai người quay lại chống cự thì lại bị hai tên khác chĩa vào. Hạ Linh nhận ra sự việc, cô hoảng hốt quay người bỏ chạy thì bị một kẻ chụp chiếc khăn lên mặt.
Mọi thứ diễn ra hỗn loạn, những vị khách ngồi uống nước cạnh đó bị dọa hét toáng lên. Bọn người kia sau khi hạ gục hai người vệ sĩ đã nhanh chóng đưa Hạ Linh lên xe rồi rời đi. Chẳng ai kịp nhận ra chuyện gì, chỉ thấy chiếc xe nọ lao vút đi để lại làn khói đậm.
Bên trong chiếc xe đối diện, một cặp kính đen vừa hạ xuống, cùng lúc một nụ cười gian manh hiện ra.
“Không ngờ lại dễ dàng như vậy đấy. Nhất Phong! Nếu em không thể bên cạnh anh thì sẽ chẳng có ai cả!”
Chiều hôm ấy Nhất Phong trở về nhà, nhìn quanh quất không thấy Hạ Linh thì hỏi người hầu. Họ báo rằng cô vẫn chưa về.
Nhất Phong lấy điện thoại ra gọi cho một trong số mấy người đi cùng Hạ Linh, đến lần thứ hai mới có người nghe máy.
Phía bên kia, hai người vệ sĩ gương mặt cắt không còn giọt máu, lời nói run run trả lời Nhất Phong.
“Cô…cô Hạ Linh mất tích rồi thưa cậu…”
Một tiếng sét nổ đùng trong đầu Nhất Phong, hắn nuốt nước bọt, giọng nói lạc cả đi, Nhất Phong nghiến răng lặp lại lời của người vệ sĩ vừa nói.
“Hạ…Hạ Linh mất tích? Đùa tôi à?”
Nét mặt Nhất Phong trở nên sa sầm lại, hắn hét vào điện thoại rồi lập tức chạy ra sân nổ máy xe đi mất.
Mọi người trong nhà chưa biết chuyện gì đang diễn ra, Nhật Nam kéo Ngọc lại hỏi.
“Chuyện gì vậy? Anh tôi vừa nhắc đến Hạ Linh à?”
Ngọc run rẩy từng tiếng trả lời đứt quãng.
“Em…em nghe cậu Nhất Phong nói…cô Hạ Linh mất tích…”
“Mất…mất tích?”
Rồi Nhật Nam buông tay Ngọc ra, cậu cũng lập tức leo lên chiếc mô tô nổ máy phóng đi.
Trên con đường đi đến khu trung tâm mua sắm, một chiếc BMW đen phóng nhanh hết cỡ, tiếng còi xe vang lên làm tất thảy mọi người kinh ngạc. Ngay phía sau là một chiếc mô tô cũng đang bám theo chiếc xe phía trước. Tiếng động cơ gầm rú vang trời.
…****************…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...