Sáng hôm sau, cả trường lại nhốn nháo bàn tán, gia đình Sumii không bi phá sản nữa, lại được khôi phục như trước. Hôm nay, Princess đi học bằng xe đạp, còn Kana đi bằng xe ô tô, 4 nàng này mà đi chung dễ lộ ^ ^, còn Masa hả anh chàng nàng đi trước đón Mika rồi ^ ^. Yuri vào trường nghe thấy lời đồn bất giác mỉm cười, cô không hề muốn ai bị tổn thương hay đau khổ vì cô cả. Cả 3 đang đi vào trường bất giác Sumii xuất hiện:
- Sao ? Lại là cô à. Karen cười khinh bỉ.
- Chẳng lẽ lần trước lời cảnh cáo đấy vẫn chưa đủ với mày sao ?
- Cảnh cáo ư ? Lời đấy phải để bọn tôi nói mới đúng, nhận tiện vì cô nói thế nên tôi nói luôn, một lần nữa và cũng là lần cuối cùng tôi cảnh cáo cô, đừng có đụng vào bọn tôi không thì cô không được yên đâu. Đi thôi các cậu. Nói xong Rina kéo 2 người kia đi để lại Sumii ở đấy với khuôn mặt tức tối.
- Mày… mày đợi đấy. Hôm nay tao sẽ ày biết thế nào là địa ngục và hối hận.
Trong lớp 11A
- Này heo, cô đến rồi à ? (Shun)
- ………..
- Nè heo sao cô không trả lời, không nghe thấy hả ?
- Tui không phải heo mắc mớ sao tui phải trả lời anh.
- Tại cô giống heo mà nên tui gọi thế, hay gọi cô là chằn nhé *cười gian*
- Này, tinh tinh, tai anh bị điếc hả HAY NÓI MÃI KHÔNG HIỂU TIẾNG NGƯỜI. Karen gào lên
- Này, heo con cô kêu ai là tinh tinh
- Anh chứ ai, ai biểu anh kêu tui heo con với lại tui nói anh có hiểu tiếng người đâu *trừng mắt*
- Cô… cô được lắm. Cô cẩn thận đấy
- Cô cẩn thận lâu rồi còn, cô vẫn đang chờ con đây này Ha… ha… ha =)) Karen cười đắc thắng
………………………………………………………..
- Hey, mèo con sao hôm nay cô im lặng thế ?
- Không liên quan đến anh. Rina lạnh lùng nói
- Mèo con, mấy hôm nay cô cứ làm sao thế ?
- Chả sao cả, mà đừng có gọi tôi là mèo con
- Tôi thích thế mà Hi… hi… :D
- Kệ anh.
………………………………………………………..
- Nè, anh sao vậy ? (Yuri)
- Hả, tôi… tôi không sao ?
- Thế sao trông anh cứ thẫn thờ thế. Yuri lấy tay sờ trán Hiro còn tay kia sờ trán mình. Quái, có sốt đâu nhỉ ?
- Tôi… tôi không sao. Hiro gạt tay Yuri ra, mặt hơi đỏ nhưng trong lòng mừng thầm vì cô lo cho anh.
…………………………………………………………
- Nè, ck ơi, ck thấy 6 người kia sao (Mika)
- Uh, ck thấy 6 người đó có điểm nghi nghi đó.
- Ck cũng nghĩ vậy sao.
- Đúng vây
- CHẮC CHẮN LÀ CÓ VẤN ĐỀ. Đồng thanh
Lúc này tại lớp 12A
- Nè, sao anh cứ thích chọc tôi thế hả ?
- Đâu có, ai mà dám chọc cô chắc chết lâu rồi, cô vừa chằn vừa SƯ TỬ HÀ TÂY =)) ai mà dám đụng
- ANH… ANH NÓI CÁI GÌ CƠ ? NHẮC LẠI XEM NÀO.
- Ờ, thì tui nói cô là sư tử Hà Tây thui mà
- ANH CẨN THẬN ĐẤY TÔI CẤM ANH KHÔNG BAO GIỜ ĐƯỢC NÓI TUI LÀ SƯ TỬ KHÔNG ANH SẼ BIẾT THẾ NÀO LÀ SƯ TỬ ĐẤY RÕ CHƯA *hét lớn và vặn to hết volume*
- Rồi rồi tôi biết rồi. Isa yếu thế nên không dám hó hé gì thêm
Giờ ra chơi
Princess chạy ra sau trường để lại Prince, MaMi và NaSa (Kana và Isa) ở trong cateen ngơ ngác. Người hẹn Princess ra trường chính là Sumii, đến điểm hẹn nhưng không thấy ai bất chợt cả ba người bị chụp khăn rồi ngất đi.
Một lát sau
- Tỉnh lại rồi à. Sumii nói.
Ba người đang dần dần tỉnh lại nhưng khi nghe thấy tiếng nói quen thuộc thì Karen với Rina thực sự tỉnh
- Lại là cô à ? Có vẻ như cô cũng không hiểu tiếng người nhỉ. Rina cười khinh bỉ
- Mày… mày… dù sao thì mày cũng sắp chết rồi.
- Chết ư ? Chưa biết ai đâu. Karen cũng nhếch mép cười
Lúc này tại lớp học
Vì thấy giờ vào lớp đã qua lâu rồi mà Princess vẫn chưa về nên Prince và MaMi mới chạy đi tìm, tìm mãi không thấy cả 5 người mới chạy lên lớp 12A gọi Nasa:
- Cả ba người họ mất tích rồi không thấy đây nữa ? (Hiro)
- Sao cơ ? Mất tích là sao, mau kể cho chị.
- Bọn em cũng không biết nhưng đã qua giờ vào lớp đã lâu rồi mà ba chị ấy vẫn chưa vào lớp (Masa)
- Nếu có chuyện gì xảy ra thì… nhưng Karen và Rina rất giỏi võ ngoại trừ Yuri hiện tại đang mất trí nhớ (Isa)
- Nếu vậy… nếu vậy… chẳng lẽ là… (Shun)
- SUMII. Cả 7 người đồng thanh
Vừa nói xong cả 7 chạy tới lớp 11B xin gặp Kou
- Kou, Sumii có trong lớp không ?
- Không, chả hiểu cô ta chạy đi đâu từ giờ ra chơi rồi. Sao có chuyện gì vậy ?
- Princess mất tích rồi (Yuu)
- Sao cơ ?
Lúc đang hỗn loạn không biết phải làm sao thì họ nghe thấy tiếng của một vài người nữ nói:
- Không biết lần này Princess sao nữa ? Nữ sinh 1
- Uh, lần này Sumii còn cho thêm nhiều người hơn lần trước cơ. Nữ sinh 2
Bla… bla…
- Các cô, các cô nói Sumii đang ở đâu, Princess đang ở đâu ? Mika nghe thấy thế liền chạy ra hỏi.
- Ah… ah mình nghe nói là Sumii dẫn người đến nhà kho.
- Cảm ơn. Mika nói xong cùng 7 người kia chạy tới nhà kho.
Lúc này tại nhà kho
- Sắp chết mà còn già mồm ư ? Tụi bay lên.
Khoảng 40 đứa con và 20 đứa con trai xông lên, còn bên cạnh Sumii có khoảng 5 đứa con trai. Karen và Rina đã kịp đứng dậy, mặc dù tay bị trói, hai cô chỉ né và dùng chân đá được thôi. Còn Yuri cô cảm thấy rất sợ, cô chỉ ngồi im một chỗ, cô lại thấy cảnh này rất quen thuộc, quen lắm, cô cảm giác đã mất một thứ quan trọng từ lâu rồi nhưng cô lại quên mất. Trong lúc KaRi đang đánh nhau, Sumii nói với lũ con trai đang đứng bên cạnh mình:
- Cô ta là của tụi bây đấy, muốn làm gì thì làm
- Cảm ơn chị hai. Một đứa nói. Cả lũ con trai càng ngày càng tiến gần về phía cô với ánh mắt thèm thuồng và đầy dục vọng.
- Không, không. Cô cảm thấy sợ lắm ngay lúc này cô lại nghĩ tới Hiro
- Nào cô em ngoan ngoãn nào. Một đứa con trai nhảy vào cô rồi cởi từng chiếc cúc áo của cô ra …
- Không, không, cứu tớ KAREN, RINA. Yuri nước mắt giàn dụa
KaRi nghe thấy tiếng Yuri gọi mình thì quay ra nhưng Rina không để í đã bị một đứa đánh trúng chân ngã xuống rồi những đứa khác bên cạnh tiếp tục đánh cô ngất đi. Karen cũng đang yếu thế, lúc cô sắp khuỵu xuống thì cửa nhà kho bị đạp ra:
- Ai… ai đó ? Sumii hơi hốt hoảng.
- KAREN, RINA, YURI. 8 người kia đồng thanh hét lên
Khi thấy cảnh bên trong nhà kho cả 8 người đều nhảy vào với đôi mắt rực lửa. Shun đã nhảy vào đánh những đứa đang đánh Karen đến gục hết rồi ôm cô vào lòng, thấy anh cứu mình, cô thì thào:
- Anh… anh đến rồi à ? Cô nói xong rồi cũng ngất đi
- Tôi, tôi đến rồi đây, cô mở mắt ra đi. KAREN
Yuu thấy Rina đang nằm ngất dưới sàn mà vẫn bị đánh, mắt anh rực lửa nhảy vào với ý nghĩ chỉ muốn giết hết cả lũ đó. Sau khi hạ hết, anh mới đến ôm Rina vào lòng rồi hét lên “Rina, Rina” Hiro thì sao nhỉ, Hiro vừa vào thấy cả một lũ con trai đang đứa thì đang cởi áo cô rồi có một đứa sắp hôn cô thì anh liền nhảy vào đánh cả lũ (may thế chị này vẫn giữ được nụ hôn đầu *phù*) với đôi mắt đầy lửa và cũng có ý nghĩ muốn giết hết bọn họ. Sau khi xử xong lũ kia, anh mới lấy áo khoác vào người cô và ôm cô vào lòng. Yuri vẫn rất sợ, nước mắt cứ chảy, thều thào rồi ngất đi:
- Anh… anh cứu tôi… ?
- YURI… YURI… TỈNH LẠI.
5 người kia vừa đến đã nhảy vào đánh nhau. Trước khi đi Masa chỉ bỏ lại một câu
- Cô về mà hỏi ba cô tập đoàn Trần Nguyễn và con gái của họ là ai ?
Nói đến đây Sumii sững người ngồi bệt xuống đất, mặc dù cô không quản chuyện công ty nhưng về tập đoàn Trần Nguyễn thì cô biết, bây giờ cô đã biết tại sao công ty ba mình bị phá sản rồi
Lúc này tại bệnh viện
- Bác sĩ, em gái tôi có sao không (Kana)
- Ba vị tiểu thư hầu hết là do mất sức, tiểu thư Băng Anh bị thương nhẹ còn tiểu thư Tuyết đa phần do hoảng sợ. Đến tối các tiểu thư sẽ tỉnh thôi, các vị cũng có thể đưa các tiểu thư về nhà chăm sóc cũng được.
- Rồi, cảm ơn (Kana)
Shun đang ngồi bên giường Karen nắm tay cô, bên cạnh có Mika đang đứng. Yuu và Hiro cũng vậy, Kana đang đứng bên giường Rina còn Isa thì an ủi cô. 2 người kia cũng đang đứng bên cạnh giường Yuri. Kou ước rằng chỗ mình đang ngồi là chỗ của Hiro. Anh đã thích cô bởi cái vẻ hồn nhiên và nhí nhảnh của cô. Đến tối, ba người dần tỉnh lại.
- Karen/ Rina/ Yuri cô tỉnh rồi à ? (Shun/ Yuu/ Hiro)
- Tôi đang ở đâu vậy ? (Karen)
- Đây là đâu ? (Rina)
- Tôi… tôi… nơi này là đâu vậy ? (Yuri)
- Chị tỉnh lại rồi à, tốt quá. Chị đang ở bệnh viện. Mika cầm tay Karen nói
- Em đang ở bệnh viện, nằm xuống đi em cần nghỉ ngơi (Kana) Kana nói rồi đẩy Rina nằm xuống
- Đây là bệnh viện, tốt quá rồi chị đã tỉnh lại. Masa nói rồi ôm Yuri
- Bệnh… bệnh viện ư ? Yuri nói rồi nhớ lại những gì đã xảy ra hồi trưa. Không… không… Chị sợ lắm. Chị sợ. Yuri nói sợ hãi rồi ôm chặt Masa
- Không sao nữa rồi, chị nhắm mắt lại ngủ đi. Hết rồi, mọi chuyện qua rồi. Masa an ủi
- Thật chứ ? Em sẽ bảo vệ chị mà đúng không. Yuri nói mà vẫn ôm Masa
- Thật em sẽ bảo vệ chị mà. Bây giờ thì chị hãy nhắm mắt lại ngủ đi. Masa đẩy Yuri nằm xuống giường.
- Không… sao. Yuri nói rồi nhắm mắt lại ngủ mà trên khoé mắt vẫn còn nước mắt vương lại. mai
…………..
- Uhm chị Kana này sáng mai bọn em muốn về nhà mà chị đừng có cho Pama biết chuyện này nhá.
- Rồi chị sẽ sắp xếp
…………..
- Cảm ơn anh đã cứu tôi nha (Karen)
- Không có gì.
- Nhưng nè thù với anh tôi chưa quên đâu đấy.
- Nè, cô gì mà thù dai thế
- Tôi là thế có sao không.
…………..
- Nè, cô không giống Karen chút nào cả (Yuu)
- Giống gì ?
- Thế cô không định cảm ơn à ?
- Là anh cứu tôi ?
- Thế là ma chắc.
- Vậy… vậy thì cảm… cảm ơn anh. Rina nói xong trùm chăn lên đầu ngủ
Sáng hôm sau (Thứ bảy)
- Oa, chán quá đi em muốn về nhà (Karen)
- Rồi, rồi cậu chờ đi quản gia đang làm thủ tục (Rina)
- Nè, hôm nay bọn tôi ra viện tới nhà bọn tôi mở tiệc đi (Karen)
- Tất nhiên rồi chị Karen, hi… hi… hi… (Mika)
- Ấy quên chưa nói là chúng ta phải tự NẤU ĂN. Rina cười phá lên
- HẢAAAAAAAAAA ? Mấy cái mồm cùng há hốc
Rồi mười mấy ánh mắt đổ dồn về phía Yuri
- Sao mọi người nhìn mình chằm chằm vậy ? Yuri ngây thơ hỏi
- VÌ CẬU/CÔ/EM/CHỊ BIẾT NẤU ĂN CHỨ SAO ?
- Thì sao ?
- Nên… Yuri à… CẬU NẤU ĂN NHÉ ?
- À, chuyện mở tiệc í hả ? Vậy thì ăn lẩu nhé ? *cười tươi rói*
- Vậy thì CẬU/CÔ/EM/CHỊ NẤU NHÉ ?
- Được rồi, nhưng mọi người cũng phải làm việc đấy nhé *cười gian*
- “Lần này tiêu rồi” Tất cả mọi người đều chung suy nghĩ.
- Ah, Kou à, cậu cũng sang nhà tớ đi *cười tươi*
- Được sao ?
- Tất nhiên rồi
- Uhm
- Còn bây giờ tất cả mọi người siêu thị thẳng tiến.
Tại siêu thị, tất cả mọi người đang bàn tán xôn xao về một nhóm 11 người toàn hot girl và hot boy không à. Yuri cẩn thận chọn đồ ăn cùng với Hiro và Kou; Karen, Rina, Mika và Kana thì toàn nhặt đồ ăn vặt không à, gặp gì cũng vứt vào giỏ chỉ tội ấy chàng nhà ta (Shun, Yuu, Masa và Isa) đi theo đằng sau. Về nhà, Yuri bắt đầu phân công công việc
- Shun và Karen rửa rồi nhặt rau, không được làm nát. Yuu, Rina rửa thịt rồi thái đi . Mika, Masa ra cắt đậu phụ đi, nhẹ nhàng không nát đậu. Chị Kana và anh Isa gọt hoa quả đi rồi cất tủ lạnh. Còn hai người kia vào làm cá với tớ. Còn lại tớ làm cho. Sau lời nói của Yuri thì tất cả mọi người đều há hốc mồm, ngoại trừ Rina, khoản này cô có biết một chút nhưng khoản cô giỏi nhất vẫn là dọn dẹp nhà cửa ^ ^
- SAO TÔI/ ANH/ TỚ/ CHỊ PHẢI LÀM CHUNG VỚI CÔ TA/ CẬU TA. Shun, Isa, Karen và Kana đồng thanh tập 1
- Thì tại mấy người là oan gia mà *cười tươi*
- THÌ SAO ? Đồng thanh tập 2
- Mọi người hay nói là oan gia phải làm cùng nhau mà. Yuri cười tươi mà đâu biết có 4 đôi mắt đang đầy sát khí nhìn cô.
- “Híc, Yuri cậu chết với tớ”,” Nhóc, em chết với chị”. Karen và Kana cũng nghĩ
- Nè chị Tuyết sao chị bảo bị nấu ăn mà. Masa than vãn
- Uh chị có hứa nấu, nhưng chị không hứa là chuẩn bị hết *tươi rói*
- Nè, Yuri tớ là bạn thân cậu mà thương tớ đi. Karen năn nỉ
- Vậy bây giờ mọi người làm không hay chốc nữa muốn nhịn ăn. Yuri cười tươi nhưng người toả ra đầy sát khí.
Sau lời nói đó tất cả mọi người đều chuồn nhanh vào nhà bếp làm việc của mình còn Yuri thì lôi 2 người kia vào làm cá. Lát sau, bỗng Yuu kêu lên:
- Á…
- Trời ạ, anh bị đứt tay rồi, anh chưa bao giờ thái thịt à ? Rina kéo Yuu đi rửa vết thương
- Tất nhiên, thiếu gia như tôi có bao giờ phải làm việc này đâu.
- Haizzzzzzz.......... Anh đợi tôi tí. Nói xong Rina chạy đi đâu rồi lát sau trở lại với hộp thuốc cá nhân. Nào đưa tay đây cho tôi. Nói rồi Rina lấy băng cá nhân dán vào vết thương cho Hiro. Được rồi đấy
- Cảm ơn cô. Trong lòng anh thấy vui vui khi cô quan tâm anh
- Không có gì. Thôi để đấy tôi làm nốt cho.
- Tôi làm được mà.
- Tuỳ anh
“Ting Tong” bỗng tiếng chuông reo lên.
- Để tôi ra xem. Quản gia Lee đi ra rồi quay lại. Có một cô gái muốn gặp các tiểu thư.
- Bọn tôi ư ? Karen hỏi
- Để tớ ra xem. Yuri toan định đi ra thì bị Karen cản lại
- Để bọn tớ vơi chị Kana ra, cậu trong này đi. Nói rồi cả ba đi ra cửa.
……………………………………
- Lại là cô à, có việc gì không (Karen) Ra là Sumii
- Tôi… tôi… đến, tôi muốn xin lỗi việc hôm nọ.
- Xin lỗi ư. Cô đối xử với bọn nó thế nào, bao lần rồi mà bây giờ cô muốn xin lỗi (Kana)
- Cô về đi. Rina nói xong rồi cùng 2 người kia vào trong, trước khi vào cả ba người đều nghe thấy lời Sumii nó
- Tôi… tôi sẽ đứng đấy khi nào các cô chấp nhận.
……………………………………
- Ai vậy, có chuyện gì thế ? Yuri hỏi.
- Không có chuyện gì đâu làm tiếp đi. Rina nói
“Ầm Ầm, Rào Rào” Trời bỗng đổ mưa
- Híc, trời mưa rồi à. Yuri than vãn. Mà thôi xong việc rồi các cậu ra kia xem phim đi, tớ làm nốt à tớ mới mua đĩa mới đấy, hình như tớ để ở ghế salong thi phải
- YEAH. THOÁT NẠN. Mấy người kia hét lên sung sướng
- Thôi, để tôi làm với cô (Hiro)
- Để tớ làm với cậu (Kou)
- Thôi, hai người cứ ra ngoài với mọi người đi *cười tươi* Nói rồi đấy hai người kia ra
Lát sau
- Yeah, xong việc rồi. Yuri chạy lon ton ra phòng khách.
- ÁAAAAAAAAAA. Tiếng hét Karen đó, thấy Yuri cô liền hét lên lần nữa. YURI, SAO CẬU LẠI MUA PHIM MA.
- Thì tớ thích thế mà *cười tươi*
- Nhưng mà cậu cũng sợ mà (Karen)
- Thì mua cho các cậu mà *cười nhăn răng*
- Cậu… cậu dám.
- Hì… hì… *lè lưỡi* Yuri ngồi xuống ghế rồi bỗng nghe thấy Rina lẩm bẩm
- “Chẳng lẽ cô ta còn ở ngoài”
- Nè cậu lẩm bẩm gì vậy
- Không… Không có gì.
- Á… thôi chết rồi
- Sao thê ? Rina hỏi
- Ngoài trời đang mưa mà Bunny, Nana, Buly, Sulli và Lala vẫn đang ngoài kia. Híc, chết rồi
- Thế năm người đấy là ai (Kana)
- Không phải là người đâu mà là 5 con thỏ của em đấy. Yuri nói xong liền cầm ô và cái giỏ là chuồng của 5 con thỏ chạy ra ngoài
- Đợi đã, Yuri không được. Karen nói xong cũng chạy ra theo, thấy vậy Rina, Kana và Mika cũng chạy ra theo.
- Mấy người đấy sao vậy nhỉ ? Shun
- Ai biết ? Masa
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...