Chuỗi ngày yên bình của hoàng đế bệ hạ chính thức bắt đầu khi Đức phi luôn tìm đến cậu.
Khi thì đến hẳn Dưỡng Tâm điện, buông đủ lời gạ gẫm, đe dọa, nũng nịu nhưng kết quả vẫn bằng không khi cơ thể cậu còn chưa hồi phục.
Biết được điều này Khúc Dạ Hành cũng không vòi vĩnh quá mức.
Khi thì lại bảo bản thân nhiễm phong hàn mong nhìn thấy bệ hạ thì mới khỏe được.
Ủa… ủa… khó hiểu, Lục Ảnh Quân cậu có phải thái đi đâu mà bị bệnh cũng phải gặp, không sợ lây bệnh à.
Tuy vậy trong hậu cung cũng chỉ có Đức phi Được bệ hạ dung túng nên tác quái, hoàng hậu Lãnh Hàn thì đang đau đầu nhức óc xử lý văn kiện, còn phải quản lý, sắp xếp cho các phi tần.
Mà đỉnh điểm nhất là trong một lần Khúc Dạ Hành cùng Hạ Lâm Đi dạo ngự hoa viên đã bắt gặp Sở phi và Mai phi -hai nàng công chúa hòa thân của nước láng giềng.
Chẳng biết bọn họ lời qua tiếng lại ra sao mà hai nàng công chúa kia khóc lóc đến thảm thương, báo hại Lãnh Hàn phải đau đầu.
“ các người có thể bớt gây sự lại không“ hắn xoa mày nói
“ gây sự? Là bọn ả gây sự trước mà” Khúc Dạ Hành bực mình đập bàn
“ chỉ là mấy ả đàn bà, dám khinh thường đã yêu chúng ta“ Hạ Lâm cũng không giữ nổi bình tĩnh
“ xem kìa, xem kìa các người như thế nào ra dáng nương nương trong cung, cẩn thận người ta đánh gia” Lãnh Hàn sinh thường nhìn bọn họ đánh mất khí chất của mấy vạn năm.
“ dù có bị đánh giá tao cũng phải dằn mặt ả! Bọn chúng khịa ta và huynh không có khí chất nữ nhân, bệ hạ chỉ sủng ái một đêm rồi bỏ mặc đó lãnh hoàng hậu ạ” Hạ Lâm càng nghĩ càng tức, ừ thì anh không có kinh nghiệm thật nhưng ít ra còn lôi trinh tiết mấy vạn năm của mình ra phục vụ, đưa bệ hạ đi du lịch chín tầng mây, công sức thức đêm xem Long cung đồ của anh vứt đi đâu hả.
“ Hừ… mấy vị công chúa kia còn nói ta suốt ngày lượn lờ trước mặt bệ hạ nhưng còn không được ngài ấy cho một cái ánh mắt.
Xí… nói hay lắm, làm như bọn họ không lượn lờ quanh Dưỡng Tâm điện , nhiều lần yết kiến không được vào, nhìn ta tự do ra vào nơi đó lên xin lòng đố kỵ chứ gì“ Khúc Dạ Hành khinh bỉ nói.
“Hay ha, Ta lâu nay bận công việc không có thời gian gặp người ấy vậy mà đã bị đồn là ghẻ lạnh rồi.
Mà chúng ta làm gì có khí chất của nữ nhân???” Lãnh Hàn phán quyết
“ hoàng hậu nương nương người còn không nghĩ biện pháp đi, tối nay điện hạ sẽ tới chỗ của Sở phi gì đó thị tẩm thì sao, ta còn chưa ăn được ngài ấy mà” y cầu nhàu.
“ Đừng nói là thị tẩm, ngay cả việc đến chỗ nữ nhân khác là không được rồi” hắn lạnh giọng nói “đi! Bản cung ghé thăm cung của Sở muội “
“ ta cũng đi cùng“ hai người kia nhao nhaođi theo
Ba vị quyền lực của hậu cung hiên ngang đi trên đường, gương mặt sắc lạnh như chiến thần đi về phía An Lạc cung.
Lúc này Mai phi, Sở phi vừa từ chỗ bệ hạ về sau khi khóc lóc kể lể rằng bị Thục phi và Đức phi coi thường, khinh bị ảnh hưởng đến danh dự của công chúa một nước.
Nực cười, hai người bọn họ hồ hởi đi gây chuyện không đúng người, giờ lại khóc lóc như người bị hại khiến Lục Ảnh Quân đau đầu không thôi.
Vận dụng hết khả năng ngôn ngữ dỗ dành hai bị phi tử nay hứa sẽ đòi lại công bằng cho họ thì Dưỡng Tâm điện mới yên bình trở lại.
Mai phi cùng Sở phi đang ngồi thưởng trà thấy hoàng hậu cùng bọn họ đến thì rất không đành lòng, kênh kiệu đi đến hành lễ cho có.
“ hoàng hậu vạn phúc kim an”
Chát….
Á…Sở phi Đột nhiên bị tát sợ hãi kêu lên, Mai phi cũng giật mình lùi lại nói: “ hoàng hậu… sao người…”
“ gặp bổn cung mà không hành lễ! Đáng đánh!!!”
“Hoàng hậu, thần thiếp rõ ràng..” Sở phi ngồi dưới đất trợn mắt nói.
“ vô lễ! Hoàng hậu trước mặt, ngươi dám đại bất kính” Khúc Dạ Hành góp vui.
“Hành lễ? Theo quy tắc của Vân Lạc quốc, ngươi gặp bản cung phải cúi thấp đầu, chân nhún lưng hạ vậy ai dạy ngươi hành lễ dám ngẩng cao đầu dương mắt nhìn ta” Lãnh Hàn nhìn vị Sở phi chật vật dưới đất lạnh lùng nói.
“ Nhưng… Thục phi và Đức phi…” ả để ý rõ ràng bọn họ đối với nàng ta đâu có hành lễ trong khi chỉ là con nhà đại thần, ả thân là không dưới một nước hành lễ với hắn đã là nể mặt.
“ Ta vói Thục phi, Đức phi tỷ muội tình thâm, há có phải để một kẻ ngoài cuộc như ngươi chỉ chỏ” Hạ Lâm lên tiếng.
“ trước mặt ta, Thục phi, Đức phi được ta cho phép không cần hành lễ, nhưng các ngươi thì chưa từng” ba người bọn họ ở cùng nhau mấy vạn năm, tình cảm đã sớm bền chặt, mấy cái tiểu tiết kia chưa từng để ý.
“ hoàng hậu nương nương, ta và Sở phi mới đến, chưa hiểu rõ quy tắc mong người thứ tội” Mai phi rất biết tức thời cúi đầu.
“Ta…”
“ có vẻ như Sở phi còn chưa biết tội nhỉ? Vậy phạt cô ta chép 100 lần Nữ tắc, ngày mai đưa cho phủ Nội vụ kiểm tra, thiếu một chữ ta cho người một gậy”
“ hoàng hậu, Ta là công chúa Mộc quốc, người dám” Sở phi tức điên lên nói.
“ Hừ… Sao lại không dám, Ta là hoàng hậu của Vân Lạc quốc, so với công chúa của một nước chư hầu như ngườ, cái gì cũng dám làm” Lãnh Hàn nhếch môi khinh thường rời đi, phía sau Sở phi còn chưa biết điều mà la hét.
“ người đâu, truyền lệnh của bổn cung, Sở phi tính tình ngang bướng,lì lợm, coi thường cung quy, mạo phạm hoàng hậu phạt cấm túc một tháng xám hối” Lãnh Hàn truyền lệnh cho công công bên cạnh nhanh chóng thực hiện.
“ Chậc… Chậc… đã cái nư làm sao á! Đúng là hoàng hậu của chúng ta“ con hồ ly không tiếc lời khen ngợi con rắn thối.
“ chú ý cử chỉ đi, Đây đang ở ngoài đường” Hạ Lâm vui không kiếm nhưng cũng lên tiếng nhắc nhở.
Tối đến tại Dưỡng Tâm điện:
“ bệ hạ… tối nay…”
“Sở phi bị hoàng hậu cấm túc, không tiện thị tẩm” Lục Ảnh Quân vui vẻ kiếm được cái cớ, nếu để ba con đại yêu kia biết được cậu đi đến chỗ của nữ nhân ngủ qua đêm, cậu sẽ toi đời.
“ nhưng mà bệ hạ có thể bỏ lệnh của hoàng hậu…” chưởng quản sự rất cố gắng để hoàng đế quan tâm đến hậu cung nha.
“ hồ đồ! Hoàng hậu mới sắc phong, quyền lực chưa vững, nay nàng ấy xử phạt phi tần, trẫm lại bãi bỏ lệnh cấm há chẳng phải để người ngoài coi thường nàng, nói tình cảm phu thê trẫm bất ổn” cậu đập mạnh tấu sớ trong tay.
“ bệ hạ nói trí phải, nhưng người có thể đến chỗ của Mai phi hoặc Đức phi, hay người khác mà”
“ không là không, trẫm lật thẻ của Sở phi nhưng vì nàng ta thân mang phạt không thể tiếp nhận thị tẩm, là lỗi của nàng ta, Ta vốn định tối nay sẽ yêu thương nàng thật nhiều nhưng mà… hết cách rồi, trẫm đi ngủ” nói rồi cậu gọi người vào hầu hạ xong leo lên long sàng đi tìm Chu Công đánh cờ mặc cho chưởng quản sự rối ren đứng ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...