“Tiểu Dung, mình phải đi rồi, một mình cậu nhớ chú ý giữ gìn sức khỏe.” Âu Dương Điệp thu thập xong quần áo của mình rồi mang theo va li đi tới.
“Tiểu Điệp, cậu đã quyết định trở về thì hãy cố gắng lên.” Mã Tiểu Dung khích lệ cô.
“Ừ, mình sẽ cố gắng, cho dù cuối cùng mình phải rời khỏi thì mình cũng sẽ không để cho hai chị em họ sống thoải mái.
Tiểu Dung, có phải bây giờ cậu thấy mình rất độc ác không?” Âu Dương Điệp hỏi, trong lòng cô luôn rất mâu thuẫn nhưng buông tay thì cô thật sự không cam lòng.
“Không đâu Tiểu Điệp, nếu cậu không như vậy thì mình mới xem thường cậu.
Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều nữa, để cho lòng mình nghĩ thoáng một chút nhất định sẽ thấy thoải mái hơn.” Mã Tiểu Dung nói, bây giờ điều cô ấy cần nhất định là sự cổ vũ của mình, đột nhiên cô nghĩ ra một chuyện nói: “Hôm nay mình vốn muốn cùng cậu đến quán bar thư giãn một chút.
Cậu phải trở về thì mình sẽ đi một mình, nếu cậu có việc gì thì hãy đến quán bar tìm mình.”
“Ừ, Tiểu Dung, mình đi trước đây, bye bye.” Âu Dương Điệp vẫy tay với cô rồi rời đi.
Mang theo va li trở về nhà, cô tiện tay đặt va li một bên rồi mệt mỏi nằm trên ghế sofa.
Trước kia cô luôn ngồi ở đây vui mừng chờ anh trở về, bây giờ cô cũng không còn tâm tình làm việc đó nữa rồi.
Cô nhìn lên đồng hồ xem thời gian, hôm qua anh đã đẩy cánh cửa bước đi nên hôm nay chắc chắn sẽ không tới đây.
Nhớ tới Tiểu Dung nói đến quán bar, cô cũng lâu rồi không đến đó, hôm nay cô phải phóng túng một chút.
Cô lên lầu thay bộ đồ màu trắng Tư Đồ Thác mua cho rồi đi đến quán bar.
Ban đêm trong quán bar vốn là thời điểm náo nhiệt nhất, sau một ngày bận rộn mọi người thường tới nơi này uống rượu nhảy múa thư giãn tinh thần.
Những ánh đèn đủ màu sắc mơ hồ chiếu rọi khuôn mặt của mỗi người, bọn họ thân phận địa vị cùng nghề nghiệp khác nhau.
Đó cũng chính là điểm đặc sắc của những quán bar này.
Âu Dương Điệp vừa xuất hiện trước cửa thì đôi mắt đã đảo quanh tìm kiếm, nhìn thấy Mã Tiểu Dung ở trên sàn nhảy điên cuồng nhảy múa thì cười cười đi tới.
“Tiểu Điệp, cậu đến rồi sao.” Mã Tiểu Dung nhìn thấy cô thì kinh ngạc, lập tức kéo tay cô nói: “Đến đây nhảy cùng mình đi.”
“Được.” Âu Dương Điệp cũng theo tiếng nhạc điên cuồng nhảy nhót.
Thân hình cô lắc lư, ánh mắt khi thì quyến rũ khi lại lạnh lùng kiều diễm, cùng với Mã Tiểu Dung bày ra nhiều tư thế khác nhau.
Một góc của quán Bar.
“Thừa An, uống rượu đi.” Tư Đồ Thác phiền lòng cầm ly rượu, hoàn toàn không có tâm tư nhìn người khác.
“Tôi van cậu, cậu đừng uống rượu giải sầu nữa, tôi cũng không muốn phải cõng cậu về nữa đâu.” Vi Thừa An ngăn cản anh, mỗi ngày anh đều bị cậu ta kéo tới đây uống rượu, trước kia vừa uống rượu vừa ôm gái đẹp là hưởng thụ còn bây giờ thì chỉ là cực hình.
“Vậy thì bế mình trở về.” Tư Đồ Thác nói xong một hơi uống hết ly rượu.
“Cậu thật là không biết xấu hổ, Thác, cậu tha cho tôi đi mà.” Vi Thừa An bất đắc dĩ lắc đầu, đột nhiên nhìn thấy một hình dáng nhỏ nhắn trên sàn nhảy, làm sao có thể là Âu Dương Điệp, không phải trùng hợp như vậy chứ?
“Cậu uống đi, sao không uống?” Tư Đồ Thác cầm ly rượu lên, tức giận nhìn anh.
“Thác, đừng uống nữa, người khiến cho cậu phải mượn rượu gải sầu đã đến rồi kìa.” Vi Thừa An giật lấy ly rượu trong tay lên.
“Cái gì?” Tư Đồ Thác sửng sốt.
“Cậu nhìn qua đó xem.” Vi Thừa An lấy tay chỉ về hướng kia.
Tư Đồ Thác nhìn thấy cô mặc bộ quần áo màu trắng anh mua cho đứng ở đó ra sức nhảy nhót, thân hình lắc lư, bên cạnh còn có rất nhiều đàn ông vây quanh cô.
“Đáng chết, ai cho cô ấy tới đây.” Anh nổi giận gầm lên một tiếng rồi đứng dậy đi qua đó.
“Thác, cậu tỉnh táo lại một chút, quan bar này cậu được phép tới chẳng lẽ cô ấy không được phép tới sao?” Vi Thừa An thoáng cái ngăn anh lại.
Tư Đồ Thác lúc này mới ngồi xuống, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Âu Dương Điệp vẫn đang nhảy múa, vặn vẹo thân hình gợi cảm, cô ấy tới đây làm gì chứ?
Nhắm hai mắt lại nhảy múa, đột nhiên cô cảm giác được có một ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm.
Cô mở mắt ra nhìn xung quanh nhưng không phát hiện ra điều gì dị thường.
“Sao vậy Tiểu Điệp?” Mã Tiểu Dung hỏi.
“Không có gì đâu, cậu cứ nhảy đi mình ra ngoài nghỉ ngơi một lát.” Âu Dương Điệp nói.
“Mình cũng mệt rồi, thôi chúng ra cùng ra uống một ly đi.” Mã Tiểu Dung lôi kéo cô ngồi xuống, cầm một ly rượu đưa tới: “Nào, chúng ta cạn ly đi Tiểu Điệp.”
“Cạn ly.” Âu Dương Điệp cũng cầm một ly rượu lên.
“Tiểu Điệp, bộ quần áo này của cậu thật là đẹp, trông rất bắt mắt.” Mã Tiểu Dung khen.
“Đây là Jack chọn cho mình đó.” Âu Dương Điệp trả lời, mặc dù anh mua cho cô nhưng bộ quần áo này vốn là do Jack chọn.
“Thật sao? Woa, không hổ là tổng tài của công ty lớn nhất trong ngành trang sức, đúng là rất khác biệt.” Mã Tiểu Dung trong nháy mắt mở to hai tròng mắt, cô cũng có chút hâm mộ Tiểu Điệp rồi.
“Mã Tiểu Dung, mình van cậu, đừng nên mê trai như vậy có được không?” Âu Dương Điệp liếc nhìn cô một cái, vẻ mặt của cậu ấy lúc này là gì đây?
“Người ta mê trai một chút cũng không được sao, cậu còn quản mình như thế sao? Cậu nha, đạt được tiêu chuẩn, chiếm được tiện nghi khoe mã.” Mã Tiểu Dung bất mãn nói.
“Được rồi, mặc kệ cậu, uống rượu đi, hôm nay không say không về.” Âu Dương Điệp giơ ly rượu lên.
“Người đẹp, có thể mời hai em uống một ly rượu không?” Hai người đàn ông trẻ tuổi mang ánh mắt thô tục cầm ly rượu đi đến.
“Xin lỗi, chúng tôi chỉ muốn uống một mình.” Mã Tiểu Dung lập tức từ chối, kinh nghiệm làm việc trong quán bar nói cho cô biết hai người đàn ông này tuyệt đối không phải người tốt.
“Đừng như vậy mà người đẹp, tất cả những người đến đây đương nhiên là muốn cùng nhau vui vẻ một chút.” Hai người đàn ông vừa nói vừa đi đến bên cạnh các cô, vòng tay ra sau lưng họ, tay còn không an phận di chuyển lên xuống.
“Buông ra.” Một tiếng ‘ba’ vang lên, Âu Dương Điệp đem ly rượu đặt lên bàn, sắc mặt trở nên lạnh lẽo: “Tiên sinh, xin hãy tự trọng một chút, chúng tôi đã nói không muốn uống rượu cùng hai người, mời hai người lập tức rời đi.”
Nhiều lần bị các cô không nể mặt chút nào từ chối, hai người đàn ông lập tức thẹn quá hóa giận mạnh mẽ ôm các cô nói: “Mẹ kiếp, các cô đúng là không biết xấu hổ, không phải muốn chúng tôi dùng biện pháp mạnh đấy chứ.
Hai cô không hỏi thăm xem ở quán bar này ai dám không nể mặt chúng tôi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...