Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long


Suốt đường đi hắn chẳng nói năng gì, chỉ suy nghĩ về những việc tiếp theo.

Đêm qua, Mục Long đã hỏi qua Hắc Hoàng, cuối cùng cũng xác định được vua trong dãy Nghi Lăng mà nó nhắc đến chính là một con Kim Tinh Quỷ Viên, mà một nam một nữ đại chiến với Kim Tinh Quỷ Viên trước đó ắt hẳn cũng là hai người này.

Núi Vạn Quật từ xưa đến nay luôn là cấm địa của dãy Nghi Lăng, cho dù có tu sĩ tới đây rèn luyện cũng tuyệt đối không dám bước vào trong này, bằng không chính là tự tìm đến cái chết.

Hắc Hoàng từng nói với Mục Long, núi Vạn Quật là hang ổ của một vị yêu hồ từ thời viễn cổ, trong núi hang động đan xen lẫn nhau, không những có rất nhiều độc trùng mãnh thú mà còn tản phát ra một loại lực lượng quỷ dị, đến lực thần hồn cũng sẽ bị lạc trong đó.

Chỉ có Yêu tộc dựa vào khứu giác nhạy bén để nhận biết mùi mới không bị lạc.

Nghe được Mục Long sắp tới núi Vạn Quật, Hắc Hoàng vốn định đi theo nhưng Mục Long không cho nó đi, cao thủ Ngự Hồn cảnh có thể dẫn hắn ngự không phi hành, tốc độ so với Hắc Hoàng phi nước đại cũng không kém là bao.

Nó trấn thủ ở nhà càng dễ đánh lạc hướng Đại trưởng lão hơn.


Sau hai canh giờ, bốn người Mục Long cuối cùng đã tới sâu trong dãy núi Nghi Lăng.

Trước mặt bọn họ là một ngọn núi cao sừng sững hiểm trở, từ xa nhìn lại tổng thể núi có màu đen thui, bên trên không có một ngọn cây nào, nhìn trông cực kỳ vỡ nát, lỗ thủng dày đặc, động khẩu đen ngòm tựa như con mắt ma quỷ, khiến người ta trông mà da đầu tê rần.

Núi Vạn Quật còn âm trầm hiểm các hơn so với lời đồn nhiều.

"Ta đã cảm nhận được khí tức của con nghiệt súc đó rồi, nó ở ngay trong núi này!", Thiên Âm chân nhân chỉ vào một hang động lớn nhất nói.

"Không sai, con yêu nghiệt này gian xảo giảo hoạt, để an toàn ta thấy nên để Mục gia chủ vào trong trước, đợi dụ được con nghiệt súc này ra ngoài, ta và sư huynh sẽ ở bên sườn đề phòng con nghiệt súc này đánh lén!"
Con 'nghiệt súc' mà bọn họ nhắc đến đương nhiên chính là Kim Tinh Quỷ Viên, cho dù Kim Tinh Quỷ Viên đó có bị trọng thương thì e là vẫn không dễ đối phó, bằng không hai người này cũng không kiêng dè như vậy.

Ý của bọn họ rõ ràng là muốn để Mục Cửu Uyên làm vật hi sinh.

Sắc mặt Mục Long lạnh lại, sau đó lạnh lùng nói: "Ông nội ta tuổi tác đã cao, hai vị lại bảo ông ấy đi dò đường, hành động này e là có chút không ổn nhỉ?"
Nghe vậy, Thiên Âm chân nhân lập tức mỉm cười nham hiểm, nói: "Suýt nữa thì quên mất Mục công tử, ngươi dù sao cũng là người mà vị Vân tiên tử đó nhắm trúng, tinh thông thuật ngự thú, nếu như có ngươi giúp đỡ thì Mục gia chủ sẽ càng như hổ mọc thêm cánh".

"Ông...", Mục Long cố ý tỏ ra tức giận.

Lúc này, Thiên Nguyệt chân nhân bên cạnh nói: "Mục công tử cứ việc vào trong là được, có hai người chúng ta giúp đỡ bên cạnh bảo đảm sẽ không xảy ra chuyện gì", Thiên Nguyệt chân nhân ra vẻ chắc nịch.

"Hừ, các người tốt nhất là nói lời giữ lời", mục đích của Mục Long đã đạt được, không cần nói thêm nữa hắn liếc nhìn Mục Cửu Uyên một cái rồi hai ông cháu lập tức vào trong núi Vạn Quật.

Phía sau bọn họ, Thiên Âm chân nhân và Thiên Nguyệt chân nhân tỏ ra vô cùng âm hiểm.

"Xem ra tên tiểu súc sinh này thật sự cho rằng chúng ta sợ Vân Kinh Hồng, đúng là không biết sống chết".


"Con Kim Tinh Quỷ Viên đó trời sinh cuồng bạo, lúc này chắc là đang trị thương, nếu như có người tới quấy nhiễu sẽ càng điên cuồng hơn, đến lúc đó ắt sẽ điên cuồng tấn công Mục Cửu Uyên".

"Mặc dù lão già này đã ở độ tuổi này rồi nhưng dù sao cũng là Ngự Hồn cảnh tầng tám, đối mặt với một con Kim Tinh Quỷ Viên căn nguyên đã hao tổn có lẽ có thể chống cự được chốc lát, chúng ta đợi đến lúc con nghiệt súc đó nén giận ra tay, tác động đến thương thế, sau đó sẽ nhân cơ hội cùng giết chết nó!", Thiên Nguyệt chân chân nói, ánh mắt toàn là vẻ sắc lạnh.

"Sự muội quả biết tính toán, điểm này ta tự hổ thẹn không bằng, phải lãnh giáo sư muội nhiều rồi".

Thiên Âm chân nhân nói rồi cười dâm tà, một tay ôm chặt lấy eo của Thiên Nguyệt chân nhân rồi vuốt xuống phía dưới, tay còn lại thì tùy tiện vuốt ve trước ngực...!
"Hừ...!sư huynh đêm qua giày vò người ta còn chưa đủ sao, chi bằng đợi đến lúc xong việc, ta huynh lại làm việc tiêu dao đó, đến lúc đó để mặc cho sư huynh xử lý...", Thiên Nguyệt chân nhân nũng nịu nói.

"Nhắc đến tiêu dao làm ta lại nhớ đến trâm Tiêu Dao Thần Ngọc đó, ta đã hứa với muội phải lấy được nó cho muội, với tiến độ của hai người này không biết đến lúc nào mới có thể kinh động đến con nghiệt súc đó.

Nếu đã như vậy thì để ta giúp chúng một tay, cũng để nhanh chóng biến trâm Tiêu Dao Thần Ngọc đó thành của muội!", Thiên Âm chân nhân trong lòng mừng rỡ.

Ngay sau đó, ông ta bay lên không trung, toàn thân khí thế đại thịnh, lực thần hồn bàng bạc nháy mắt trào ra tứ phía, linh khí tám phương tựa như nhận được sắc lệnh, nhanh chóng ngưng tụ trong lòng bàn tay.

"Tật!"
Chỉ nghe thấy Thiên Âm chân nhân phun ra một chữ, trong lúc phất tay tựa như một con nộ long cuồng bạo không khống chế được cơn giận dữ, khí thế như dời núi lấp biển, gào thét dũng mãnh chui vào đầy huyệt động.


Ầm ầm ầm!
"Ô ô!"
Tựa như xảy ra động đất khủng bố, cả núi Vạn Quật tựa hồ đang chao đảo, trong đó còn kèm theo từng trận rống quỷ dị, nghe như quỷ khóc sói gào.

Độc trùng ác điểu trong sơn động hoảng hốt bỏ chạy.

Có điều, đối với hai chân nhân Ngự Hồn cảnh đỉnh phong này mà nói, những thứ này không là gì cả, một ngụm chân hỏa là có thể đốt cháy sạch sẽ bọn chúng.

Lúc trước nói muốn nhờ vào thuật ngự thú của Mục Long chẳng qua chỉ là cái cớ, mục đích thật sự của họ là muốn mượn tay Kim Tinh Quỷ Viên để loại bỏ Mục Long, đoạt lấy trâm Tiêu Dao Thần Ngọc.

Trong huyệt động lớn nhất núi Vạn Quật, Mục Long và Mục Cửu Uyên cũng cảm nhận được động tĩnh này.

"Hai kẻ khốn nạn này rõ ràng là đang cố ý khiến Kim Tinh Quỷ Viên tức giận, muốn khiến hai ông cháu chúng ta chôn thân tại đây!", Mục Cửu Uyên tức giận nghiến răng nói..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui