"Sự mạnh mẽ của huyết mạch Hỗn Thế Ma Viên ta đã thấy rồi, Long Tượng thái cổ đó không thua gì Ma Viên thái cổ, nếu như có thể dung hợp chân huyết của nó thì thực lực của ta ắt sẽ lớn mạnh vượt bậc, không chừng sẽ có khả năng tranh phong với Lâm Cảnh Thiên kia".
Nghĩ đến đây, ánh mắt Mục Long sáng rực, hành lễ nói với Tượng Vương: "Đệ tử quyết tâm phải tìm được truyền thừa của vị hoàng giả Yêu tộc đó, mong tiền bối chỉ đường dẫn lối!"
Thấy Mục Long đồng ý một cách dứt khoát như vậy, Tượng Vương ngược lại có chút không ngờ được.
Nhiều năm nay, không thiếu gì người có thiên tư thông minh, sau khi nghe nói về truyền thừa cấp độ này đều lắc đầu sợ hãi, nhưng Mục Long không những đồng ý mà còn cực kỳ tự tin.
"Ngươi lẽ nào không sợ chết ư?", Tượng Vương không nhịn được hỏi.
Nghe vậy, Mục Long cười nói: "Ta đương nhiên sợ chết, nhưng tiền bối cũng đã nói rằng đây là khả năng duy nhất để ta đánh bại được Lâm Cảnh Thiên, vậy ta không sợ nữa!"
"Được rồi, vậy lần này ngươi vào đảo Phục Ma hãy cố gắng hết sức thử một lần, có điều bổn toạ phải nhắc nhở ngươi, mặc dù đảo Phục Ma hung hiểm nhưng thứ hung hiểm nhất vẫn là lòng người, bởi vì thí luyện Phục Ma sẽ không tránh khỏi tranh đấu sống còn!"
Tượng Vương dừng nói tại đây sau đó thân hình lại trở nên mờ ảo, biến mất trong mật thất.
"Đệ tử nhất định sẽ ghi nhớ lời dạy của tiền bối!", Mục Long cúi người, vị Tượng Vương này khác với tất cả những cao tầng trong tông môn mà hắn đã gặp tại thiên điện Tiêu Dao trước đây".
"Thời gian năm ngày cứ như vậy nhanh chóng trôi qua, hôm nay chính là ngày diễn ra thí luyện Phục Ma, trong thí luyện sẽ không tránh khỏi tương tàn sống chết...", Mục Long lẩm bẩm, ánh mắt không ngừng chớp lóe.
Sau đó, Mục Long lần nữa lấy ra một vật, đây là một cái trùy màu đen, bên trên tản phát ra sát cơ u ám và khí tức kịch độc, rõ ràng là Thất Sát Diệt Hồn Trùy đoạt được từ trong tay Giang Thiên Vũ trước đây.
Kịch độc trên Thất Sát Diệt Hồn Trùy này có linh hồn độc sát, cực kỳ ác độc, nhưng cũng có khả năng bảo vệ mạng sống cực kỳ mạnh mẽ, vào lúc then chốt đủ để lật ngược thế cục.
Mục Long trước đây quá bận rộn với tu hành nên chẳng mảy may bận tâm, hiện tại có chút thời gian nên lấy vật này ra nghiên cứu một phen...!
Cùng lúc đó, trong một động phủ linh khí quanh quẩn tại nơi nào đó trong nội môn lúc này đang có ba đạo nhân ảnh.
Hai người trong đó là Giang Thiên Vũ và Hoàng Thiện.
Còn có một người, nhìn tướng mạo có vài phần giống với Giang Thiên Vũ, hơn nữa toàn thân còn tản phát ra từng trận khí tức của Ngự Hồn cảnh, rõ ràng đây chính là huynh trưởng của Giang Thiên Vũ, vị thiên kiêu Giang Thiên Tứ trong nội môn đó.
Với đệ tử nội môn, tông môn sẽ xây dựng một động phủ riêng cho những người này, dùng để hằng ngày tu hành, nơi này chính là động phủ của Giang Thiên Tứ.
Mà lúc này bên trong động phủ đang diễn ra một vụ âm mưu bí mật, cũng có thể nói là một vụ âm mưu nhắm vào Mục Long.
Mục Long trước đó một mình càn quét hội Thiên Vũ, lại chặt đứt một cánh tay của Giang Thiên Vũ trên đài Sinh Tử, nếu như không phải do tông môn can dự vào thì rất có khả năng đã phải bỏ mạng lại trên đài Sinh Tử rồi.
Hiện tại, mặc dù có trưởng bối tông môn ra tay, dùng thủ đoạn tối cao giúp hắn ta duy trì cánh tay nhưng chung quy lại vẫn không thể linh hoạt như trước.
Hơn nữa, Thất Sát Diệt Hồn Trùy đó đối với hắn ta mà nói cực kỳ quan trọng, nhưng lại bị Mục Long cướp đi, với tính cách của Giang Thiên Vũ thì há có thể bỏ qua như vậy?
Còn cả Hoàng Thiện, hắn ta vì trút giận thay cho Giang Thiên Vũ nên đã tỷ thí tư chất với Mục Long, nhưng lại thua thê thảm, hơn nữa Mục Long còn hết lần này đến lần khác phá hỏng chuyện tốt của hắn ta, hắn ta sao có thể bỏ qua cho Mục Long?
Hắn ta vẫn luôn là hạng thiên chi kiêu tử, long phượng trong đám đông, nhưng vì Mục Long mà phải chịu sỉ nhục, thù này sao có thể không báo được?
Hơn nữa, trong tay Mục Long còn có bản đồ chi tiết đảo Phục Ma, có được vật này là cực kỳ quan trọng với cuộc thí luyện của chúng, bất kể đệ tử nào tham gia thí luyện đều không ai là không đỏ mắt.
Về phần Giang Thiên Tứ, thân là huynh trưởng của Giang Thiên Vũ, vậy đương nhiên không cần phải bàn rồi.
"Thí luyện Phục Ma lần này không thể tránh khỏi tương đấu sống còn, nhưng cũng là một cơ hội tốt, đến lúc đó nếu như ta có thể gặp được cơ duyên trùng hợp, đột phá Ngự Hồn cảnh, nhất định sẽ lột da rút gân, nghiền xương thành tro tên Mục Long đó mới có thể hả mối giận trong lòng ta!", Giang Thiên Vũ nghiến răng nghiến lợi nói.
Trong lòng hắn ta, nỗi hận với Mục Long đã đạt đến mức độ cực kỳ đáng sợ.
"Nỗi hận trong lòng sư đệ, vi huynh vô cùng đồng cảm, nhưng không thể coi thường Mục Long này, nếu như hai người chúng ta đều có thể đột phá Ngự Hồn cảnh thì mới có thể thử một lần được!", Hoàng Thiện rõ ràng tâm tư thận trọng hơn Giang Thiên Vũ rất nhiều.
"Không được!", đúng lúc này, Giang Thiên Tứ nghe thấy hai người nói vậy thì trực tiếp phủ định, sau đó tiếp tục nói: "Thiên tư của kẻ này ta đã tận mắt trông thấy, tuyệt đối không phải hạng bình thường, người như vậy sao lại không có thủ đoạn bảo mệnh được.
Nếu như hai người giết hắn không chết thì sẽ thành tự đào hố chôn mình, làm vậy không ổn".
"Có điều, muốn đối phó với hắn ngược lại cũng không phải là không có cách, trong tay hắn không phải có bản đồ đảo Phục Ma sao? Đến lúc đó, chúng ta chỉ cần..."
Giang Thiên Tứ hạ thấp giọng xuống, nói với hai người kế sách của gã.
"Diệu kế, sư huynh đúng là diệu kế, nếu như thật sự như vậy thì Mục Long đó kể cả có bản lĩnh to lớn cũng khó tránh khỏi kiếp nạn!"
"Chỉ là, diệu kế này hay thì có hay nhưng chỉ sợ làm trái với quy định thí luyện, dẫn đến tông môn can thiệp vào", Hoàng Thiện suy nghĩ một hồi rồi nói ra một câu do dự.
Nghe vậy, Giang Thiên Tứ cười nói: "Nếu như ta đã nói ra kế này thì nhất định là đã suy nghĩ kỹ lưỡng, các ngươi cứ yên tâm là được".
"Lần này trong mấy vị trưởng lão dẫn các ngươi tới đảo Long Tượng, có một người có quen biết với Giang gia ta, lần trước Thiên Vũ gặp nạn cũng chính nhờ ông ta ra mặt mới miễn cưỡng mở được Sinh Tử đài.
"Huống chi các ngươi có biết, Mục Long này là người bị cổ tộc Hắc Long trục xuất không? Cao tầng tông môn sẽ không hy vọng hắn quá đỗi nổi bật, chuyện này liên quan đến phân tranh giữa vương điện Đạo Pháp và Chưởng Giáo nhất mạch, trước đó trong Huyền Tâm Huyễn Linh cốc, chẳng qua chỉ là ngại Tượng Vương mà thôi".
"Nếu không phải do Tượng Vương đại nhân coi trọng hắn thì e rằng tại bờ vực sụp đổ Loạn Tâm Ma Lâm đó, hắn đã vạn kiếp bất phục rồi!", Giang Thiên Tứ cười khẩy, hai người bỗng nhiên bừng tỉnh.
"Theo lời Giang sư huynh nói thì Mục Long đó chạy trời không khỏi nắng, đảo Phục Ma lần này chính là mồ chôn của hắn".
"Mục Long có được hai món linh khí tuyệt phẩm, đến lúc đó chúng ta sẽ lấy lại biếu tặng cho Giang sư huynh!", Hoàng Thiện cười nói.
"Không cần không cần...".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...