Chẳng biết từ bao giờ mà sự chấn động do phần thưởng của người đứng đầu thí luyện lần này - bản đồ đảo Phục Ma gây ra đã bị ánh hào quang của Mục Long che mất.
Nhưng mà khi nhìn thấy cảnh tượng trong Loạn Tâm Ma Lâm và Uy Ngục Huyền Phong, những đệ tử vẫn ôm mơ ước với vị trí đứng đầu thí luyện giờ phút này đã hoàn toàn mất hết hy vọng.
Đạo tâm, thân xác của Mục Long mạnh đến mức khiến bọn họ ghen ghét, nhưng lúc này trong lòng bọn họ cũng có mấy phần chờ mong.
Liệu tư chất của Mục Long còn yêu nghiệt như lúc trước khi ở trong hồ Bảo Khí Linh Quang không? Có lẽ đây là nghi ngờ lớn nhất trong lòng mọi người.
Giờ phút này, Hoàng Thiện đã hoàn toàn biến thánh dáng vẻ của một kẻ thất bại.
Liên tiếp khiêu chiến, liên tiếp thất bại, hắn ta đã hoàn toàn gục ngã.
Đến mức hắn ta hoàn toàn không còn chút dũng khí tranh đua với Mục Long trong hồ Bảo Khí Linh Quang nữa.
Mục đích của hắn ta rất đơn giản, đó chính là kiểm tra sự tương tác với linh khí của mình trong hồ Bảo Khí Linh Quang, hoàn thành kiểm tra, lấy được một suất tham gia thí luyện, chỉ thế thôi.
Ánh mắt và tâm cảnh của Hoàng Thiện dần dần bình thản, sau đó chậm rãi bước vào trong hồ Bảo Khí Linh Quang, ngồi xếp bằng, vận chuyển công pháp.
Lúc hắn ta tu luyện đã sinh ra sóng linh khí cực kỳ mạnh mẽ, thu hút rất nhiều linh ngư trong hồ vây xung quanh, chúng tỏa ra ánh sáng bảy màu vô cùng lộng lẫy kỳ diệu.
Hơn nữa khi Hoàng Thiện tu luyện sâu hơn, quy luật sóng linh khí sinh ra càng thêm mãnh liệt, càng ngày càng thu hút nhiều linh ngư.
"Hoàng Thiện và Mục Long tranh đua, mặc dù đã thua, nhưng thiên phú của hắn ta vẫn rất tốt, số lượng linh ngư bị thu hút đến đã đạt tới tám ngàn con".
"Nhất là linh ngư màu đỏ, thiên về yêu thích linh lực Hỏa, điều này nói rõ khả năng khống chế linh lực Hỏa của Hoàng Thiện không hề tầm thường, sau này nhất định có thể đủ luyện thành đại thần thông hệ Hỏa".
"Chín ngàn con, trong hồ Bảo Khí Linh Quang này có kỷ lục là một vạn ba ngàn sáu trăm con, Hoàng Thiện đã gần đến số lượng đó rồi, không biết lần này có thể phá được kỷ lục không?"
Nhưng mà đúng lúc này, Mục Long cũng bước vào trong hồ Bảo Khí Linh Quang, ngồi xếp bằng ở một chỗ khác.
Thấy cảnh này, đám người thấy hơi quen thuộc, nhưng lại lập tức lắc đầu.
"Không sao, số lượng linh ngư trong hồ Bảo Khí Linh Quang này vô cùng vô tận, có thể chứa được mấy trăm đệ tử đồng thời kiểm tra, căn bản sẽ không ảnh hưởng đến nhau!"
"Điều này cũng đúng, hơn nữa Hoàng Thiện tu luyện đầu tiên, thành tích trong hồ Bảo Khí Linh Quang này là lấy số lượng linh ngư cuối cùng để đánh giá".
Nhưng mà đám người còn chưa dứt lời đã thấy đám linh ngư đang bơi lội xung quanh hồ Bảo Khí Linh Quang đều chấn động, dường như đã phát hiện được khí tức kỳ quái nào đó, chúng điên cuồng toán loạn, hơn nữa tốc độ còn rất nhanh, từng cái bóng giao thoa khiến mắt thường khó mà phân biệt được.
"Có chuyện gì xảy ra vậy?"
"Linh ngư trong hồ Bảo Khí Linh Quang lúc nào cũng nhởn nhơ thong thả giống như linh hồn thế ngoại, nhưng giờ phút này lại giống như lên cơn điên!"
Đám người không biết nguyên nhân, sau đó không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn sang phía Mục Long.
"Không cần phải nói, nhất định là hắn!"
"Trước khi hắn tiến vào trong hồ Bảo Khí Linh Quang, trong hồ vẫn luôn yên bình, cho dù là chỗ nào, chỉ cần Mục Long đi vào thì chắc chắn sẽ không được bình thường".
"Lúc trước, không phải trong Loạn Tâm Ma Lâm cũng là như thế sao?"
"Hắn sẽ không khiến hồ Bảo Khí Linh Quang biến mất đấy chứ?"
Tiếng nghị luận của đám người mang theo vẻ trêu chọc.
Cái hồ Bảo Khí Linh Quang này cực lớn, hơn nữa cũng không phải là huyễn trận, chẳng lẽ Mục Long còn có thể uống một hớp hết sao?
"Mau nhìn, những linh ngư kia!"
Bỗng nhiên, có người hoảng sợ nói.
Đám người nhìn theo, chỉ thấy đám linh ngư trong hồ Bảo Khí Linh Quang “tán loạn” một lúc ngắn ngủi liền bơi về một hướng.
Mà hướng kia chính là vị trí của Mục Long.
Linh ngư đủ mọi màu sắc đều bơi đến từ bốn phương tám hướng, vây quanh Mục Long ở giữa giống như vì sao quây xung quanh mặt trăng, lít nha lít nhít cứ như thủy triều.
Chỉ trong mấy giây, cả người Mục Long đã bị đám cá che lấp.
"Một vạn lẻ ba...!Một vạn lẻ năm, chín ngàn sáu, tám ngàn, bảy ngàn...!Hai ngàn...!hai trăm lẻ năm..."
"Sao lại thế này, sao đám linh ngư ở bên Hoàng Thiện đều chạy hết vậy?", có người tập trung tinh thần đếm số lượng linh ngư ở bên cạnh Hoàng Thiện, kết quả phát hiện càng ngày càng ít.
Mà giờ phút này, Hoàng Thiện cũng phát hiện ra điều bất thường, hắn ta mở mắt ra xem, bên cạnh hắn ta vốn dĩ có một vạn đầu Linh Ngư, trong nháy mắt chúng lại chạy hết chỉ còn mỗi một con.
Nhưng cho dù là con này, sau khi nhìn Hoàng Thiện một chút, dường như nó cũng thấy ghét bỏ, ung dung xoay người, đong đưa đuôi cá bơi đi mất.
Hoàng Thiện có chút tuyệt vọng, thậm chí còn nghi ngờ vào cuộc đời.
"Lực tương tác linh khí của ta kém như vậy sao?"
Chẳng những bên cạnh hắn ta không có, mà ngay cả xung quanh hắn ta cũng không có bất kỳ cái bóng linh ngư nào.
"Linh Ngư đâu?", Hoàng Thiện đảo mắt nhìn, liền thấy cảnh tượng Mục Long bị đám cá vây quanh, trong nháy mắt tức giận đến mức muốn hộc máu.
"Mục Long, lại là ngươi, vì sao? Rốt cuộc là vì sao?"
"Ta đã không có ý định tranh chấp với ngươi, nhưng ngươi vẫn không buông tha, còn thu hút tất cả linh ngư tới, một con cũng không để lại cho ta!"
"Mục Long, hôm nay Hoàng Thiện ta ở đây lập lời thề, cả đời này không đội trời chung với ngươi!"
Cho dù đám người đã biết được thiên phú của Mục Long vô cùng kinh khủng, cũng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng một màn này vẫn khiến đám người vô cùng chấn động.
Linh ngư trong hồ Bảo Khí Linh Quang nhiều đến mức không thể đếm xuể, từ xưa đến nay có không ít thiên tài có thể thu hút được nhiều linh ngư vờn quanh.
Nhưng có thể thu hút nhiều linh ngư trong trong hồ Bảo Khí Linh Quang đến mức tạo ra một cơn thủy triều, để tất cả bọn chúng vây quanh người như thế, chỉ sợ có mỗi mình Mục Long thôi.
"Hoàng Thiện thật đáng thương..."
"Tên này đúng là kinh khủng, không để lại chút hy vọng nào cho hậu bối cả", một vị phong chủ thấy cảnh này liền cảm thán.
"Tượng Vương đại nhân, chuyện này...!tính thế nào đây?", người phụ trách ghi chép số lượng khó xử hỏi.
"Còn có thể tính thế nào nữa? Hay là ngươi thử đếm xem rốt cuộc trong hồ Bảo Khí Linh Quang có bao nhiêu linh ngư đi?", Tượng Vương trừng mắt..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...