Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long


Tuy nhiên, vì linh khí tuyệt phẩm rất hiếm có nên phần lớn đệ tử nội môn chưa hề biết nó ra sao, nay nó xuất hiện với tư cách là phần thưởng của Huyền Tâm Huyễn Linh cốc, điều này chứng minh việc phá kỷ lục mang ý nghĩa trọng đại đến nhường nào.

Mặt khác, chuyện này còn phản ánh mức độ khó khăn của việc phá kỷ lục, kỷ lục của Huyền Tâm Huyễn Linh cốc trải qua bao nhiêu thế hệ đệ tử đã đạt đến trình độ cực kỳ cao.

Bởi vậy phần thưởng cho cuộc tranh tài này đã trở thành một thứ siêu việt thời đại, vượt qua thời không, là cuộc chiến giữa đệ tử đương thời và người mạnh nhất trong các thế hệ đệ tử trước đó.

Ngoài ra trong phần thưởng còn có một món, đó là linh quyết thượng đẳng.

Linh quyết là thứ còn hơn cả tuyệt học.

Cách gọi tuyệt học thường gặp trong dân gian, vì không được phép truyền ra ngoài để bảo đảm tính bí mật cho nên gọi là tuyệt học, còn người trong tông môn gọi là phàm thuật, nghĩa là những tiểu thuật đã sa sút của phàm nhân thế tục.

Nói một cách tương đối thì linh quyết mới là thủ đoạn chân chính thuộc về tu sĩ, uy lực hơn xa tuyệt học nhưng điểm giống nhau là phải đến Ngự Hồn cảnh mới phát huy được uy lực của linh quyết.

Thật ra còn ý nghĩa sâu xa đằng sau hành động này của tông môn, người có thể phá vỡ kỷ lục đương nhiên đứng trong tốp đầu của Bích Cung cảnh, thưởng bằng bảo vật Ngự Hồn cảnh sẽ là động lực lớn lao cho người đó.

“Linh khí tuyệt phẩm, linh quyết thượng đẳng… nghe thôi đã muốn có rồi”, Mục Long ở trong góc thì thầm.


Tuy hiện giờ hắn đã có thần kích Như Ý nhưng chung quy đó chỉ là một binh phôi Tiên Thiên, khả năng phát triển là vô hạn nhưng lại trong trạng thái sơ khai nhất của binh khí, uy lực không đáng kể, chưa kể thần thiết Như Ý cực kỳ hiếm thấy, nếu thường xuyên sử dụng thể nào cũng bị người ta dòm ngó.

Còn về linh quyết thì thủ đoạn tấn công mà Mục Long có hiện tại cũng rất ít ỏi.

Thứ hắn hay dùng trong chiến đấu chỉ đơn thuần là sức mạnh thể xác, Nộ Đào Cửu Trọng Phá và Chiến Thiên Đồ Lục được truyền thừa từ Hỗn Thế Ma Viên.

Uy lực lớn đấy, nhưng tiêu hao cũng nhiều không kém, đã thế chỉ có mỗi một chiêu thức, rất dễ bị khắc chế.

Kim Bá Thiên đứng cạnh nghe vậy cứ tưởng rằng Mục Long lại nói mấy lời cao thâm gì đó, nhưng cẩn thận nghe xem thế nào thì suýt nữa quỵ xuống đất.

Huề vốn quá ha? Linh khí tuyệt phẩm và linh quyết thượng đẳng ai mà không muốn? Tất cả đệ tử nội môn đều muốn!
Nhưng vào lúc này, đám đông tại Loạn Tâm Ma Lâm bỗng nhiên xôn xao, không ngờ thật sự có người phá kỷ lục của người đi trước.

“Có người phá được kỷ lục thật ư?”, Mục Long nghe thấy động tĩnh, đôi mắt hắn lập tức sáng ngời.

Loạn Tâm Ma Lâm là một nơi xây dựng ảo giác y như thật, một khi bước chân vào đó là tâm ma chiếm lấy cả tâm trí ngay!
“Ma Lâm dài tám trăm bước, một bước là một khoảng trời, không biết người vừa phá kỷ lục là ai, đi được bao nhiêu bước ở trong đó rồi”, trong lúc suy nghĩ, Mục Long bước nhanh qua.

Ở phía trước Loạn Tâm Ma Lâm, mọi người nhìn bóng hình màu xanh lá bàn tán sôi nổi.

“Sở Tùy Duyên không hổ là đầu bảng Sơn Hà, đi được những ba trăm sáu mươi ba bước ở Loạn Tâm Ma Lâm!”
“Kỷ lục cao nhất tại Loạn Tâm Ma Lâm là ba trăm sáu mươi hai bước, đây là thành tích do một vị tiền bối tông ta để lại vào hàng trăm năm trước, không ai có thể vượt qua suốt mấy trăm năm trời!”
“Nghe nói thành tích của vị thiên kiêu có Thiên Sinh Tuệ Nhãn kia chỉ bằng vị tiền bối đó thôi!”
Từ lời bàn tán của những người này, Mục Long khái quát được một số thông tin, Thiên Sinh Tuệ Nhãn được nhắc đến chắc chắn là Triệu Linh Đan rồi.

“Năm đó Đan sư tỷ đi được ba trăm sáu mươi hai bước trong Loạn Tâm Ma Lâm này sao?”, Mục Long nhớ tới bóng hình xinh đẹp ôm thỏ trắng, đôi mắt sáng ngời ấy, trái tim bỗng rung động.

“Không biết Đan sư tỷ ở dưới Khổ Tịch Hàn Nhai có mạnh khỏe không, còn có… Vân tiên tử…”
Mục Long đang suy nghĩ thì đám người lại la lên lần nữa.

“Ba trăm sáu mươi bốn bước!”
Chỉ thấy Sở Tùy Duyên tiếp tục bước tới với vẻ mặt liên tục thay đổi, đôi mắt mơ màng.


Có điều sau khi bước, mặt hắn ta bắt đầu nhăn nhó, dường như đang vô cùng đau đớn.

Ngay sau đó, máu tràn ra khỏi khóe miệng Sở Tùy Duyên, rồi bị một nguồn sức mạnh đưa ra ngoài Loạn Tâm Ma Lâm.

Ba trăm sáu mươi bốn bước là giới hạn của Sở Tùy Duyên.

Nhưng mọi người lại chỉ biết ngưỡng vọng bóng lưng Sở Tùy Duyên, bởi lẽ hắn ta đã phá kỷ lục của tiền bối đi trước tại Loạn Tâm Ma Lâm này với thành tích nhiều hơn hai bước.

Chuyện này gây ra vụ náo loạn trong tông môn.

Ngay sau đó, vài bóng người có hơi thở hùng hậu lần lượt xuất hiện trên Huyền Tâm Huyễn Linh cốc: “Có người phá kỷ lục của hắn rồi, thật tốt quá…”
Ánh mắt của những người vị thế cao kia đầy vui sướng.

Việc sinh cùng thời với người nọ từng là nỗi đau khổ của họ, ba trăm sáu mươi hai bước chẳng khác gì ngọn núi lớn trĩu nặng lòng.

Cuối cùng cũng có kỷ lục mới rồi.

“Sở Tùy Duyên, ngươi giỏi lắm…”, Mục Long từng gặp mấy người này tại Tiêu Dao Thiên Điện, hình như là phong chủ các linh phong, họ thể hiện rất rõ vẻ tán thưởng của mình khi nhìn về phía Sở Tùy Duyên.

“Tiền bối khen lầm rồi, tùy duyên, tùy duyên thôi…”, Sở Tùy Duyên mỉm cười, trông hắn ra không sung sướng là bao, bao giờ cũng điềm tĩnh như thế.

“Được đấy, người này không màng thắng thua, tuổi còn nhỏ đã có phong cách phóng khoáng, tiêu dao tự tại rồi, rất phù hợp với giáo lý của Tiêu Dao Thần Tông ta…”
Đang lúc các phong chủ nói chuyện thì một bóng dáng mờ ảo lặng lẽ hiện ra ở phía trên bọn họ.


“Mấy tiểu tử kia, không lo ở linh phong của mình truyền đạo thụ nghiệp mà chạy tới Huyền Tâm Huyễn Linh cốc này làm gì?”
Khi giọng nói này cất lên, các vị phong chủ giật bắn người, họ vội vàng quỳ xuống rồi nói: “Vãn bối tham kiến Tượng Vương đại nhân!”
“Miễn lễ”, người được gọi là Tượng Vương đại nhân có vẻ không khắt khe về lễ tiết lắm, ra hiệu cho mấy người miễn lễ.

“Đến phong chủ cũng phải hành lễ, địa vị của Tượng Vương đại nhân này cao thật”.

Mục Long nhìn bóng dáng mờ ảo giữa không trung, bỗng dưng liên tưởng đến Uy Ngục Huyền Phong.

Nghe nói Uy Ngục Huyền Phong được tạo ra bởi Tượng Vương đại nhân này, quả là người có đại thần thông mà.

Tuy nhiên, ngay sau đó, khi sương mù tan đi để lộ khuôn mặt của Tượng Vương, Mục Long tức khắc giật mình.

“Sao lại là…”
“Bất ngờ lắm à nhóc con?”, Tượng Vương từ hư không từng bước một đi xuống, nhìn Mục Long cười hỏi.

Không ngờ vị Tượng Vương đại nhân này chính là người đàn ông râu quai nón hắn gặp ở Tụ Linh tháp..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui