"Ha ha ha, đây là số mệnh đó.
Mục Long, nếu hôm nay ta thắng thì ta có thể tùy tiện giết ngươi.
Nhưng ngươi thắng, lại không giết được ta, vì ta có thập phương huyền cung!"
"Hôm nay, ngươi không giết được ta thì ngày sau ta chắc chắn sẽ giết ngươi!", Giang Thiên Vũ điên cuồng chế giễu Mục Long y như một tên tiểu nhân đắc ý.
"A!"
"Nộ Đào Tam Trọng Phá!", Mục Long giận điên người, dốc hết sức lực đánh ra sức mạnh gấp ba lần, đập lên tấm chắn bằng pháp lực.
"Ầm!"
Tấm chắn pháp lực trong suốt kia lập tức phát ra một tiếng nổ, tuy không thể đánh tới Giang Thiên Vũ, nhưng dư chấn của nó cũng khiến mắt mũi miệng và hai tai của Giang Thiên Vũ chảy máu, câm miệng lại.
"Đủ rồi!"
Lúc này, trong hư không truyền đến một tiếng quát, sau đó cấm chế của sàn đấu sinh tử chợt mở ra, người của điện Pháp Vương lập tức hạ xuống sân.
"Mục Long, ta hỏi ngươi, trước khi ký Sinh Tử khế thì có phải Giang Thiên Vũ đã lấy người nhà ra để đe dọa ngươi đúng không?", một đệ tử trong điện Pháp Vương hỏi.
"Đúng vậy", Mục Long đáp.
"Vậy thì Sinh Tử khế kia đã không còn là hai bên tự nguyện ký kết nên không còn hiệu lực nữa.
Giang Thiên Vũ kia coi thường quy tắc của sàn đấu sinh tử, vi phạm nội quy trong tông, phải phạt, dẫn người đi cho ta!", đệ tử kia nói xong bèn dẫn Giang Thiên Vũ đi.
Mục Long ở trên sàn đấu sinh tử nhìn thấy vậy thì nghiến răng ken két.
Sao hắn lại không biết ý của tông môn chứ? Nói gì mà phạt, rõ ràng là thấy Giang Thiên Vũ mở ra thập phương huyền cung nên cố tình bảo vệ hắn ta, còn dùng cái cớ vi phạm nội quy, toàn là bốc phét.
Giang Thiên Vũ có một câu nói rất đúng, nếu hôm nay Mục Long thua thì tông môn sẽ không ra mặt.
Mà lúc này, trong hư không phía trên Tiêu Dao Thần Tông, người đàn ông trung niên để râu quai nón đã xuất hiện trong Tụ Linh tháp lúc trước cũng đang nhìn chằm chằm vào cảnh tượng bên dưới.
"Lại là thập phương huyền cung, quy tắc cứ thế bị phá hủy dễ dàng như thế, đây có lẽ là điềm báo thế giới sắp loạn".
"Có điều, tên nhóc tên Mục Long kia thú vị đó chứ, Bích Cung cảnh tầng 2 lại có thể đè đầu cưỡi cổ hậu duệ của Thất Sát.
Hơn nữa, cường độ cơ thể và chân nguyên cũng hiếm ai có thể sánh bằng trong cùng cảnh giới.
Có lẽ, hắn mới là người có thể nhận được truyền thừa kia, cũng không biết tư chất ở những mặt khác như thế nào..."
"Ừ...!lần này trong ngoại môn còn có vài mầm móng tốt, sao mình không tìm thời gian thí nghiệm nhỉ?", người đàn ông râu quai nón vuốt râu, khóe miệng lộ ra một nụ cười nghiềm ngẫm, rồi lại biến mất trong hư không.
Mọi người dưới sàn đấu sinh tử cũng bất ngờ, trong trí nhớ của họ thì chuyện như này cũng là lần đầu tiên xảy ra.
Trên sàn đấu sinh tử thì rất khó biết sống chết, họ từng thấy hai bên cùng nhau đồng quy vu tận, lại chưa từng thấy cả hai cùng sống sót rời khỏi sàn đấu.
Đệ tử trong điện Pháp Vương đã nhúng tay vào thì những người khác còn có thể làm sao nữa?
...
Cùng lúc đó, trên tấm bia lớn đứng sừng sững ở giữa ngoại môn của Tiêu Dao Thần Tông lập lòe ánh sáng là vô số cái tên.
Đây là bảng Sơn Hà, đại biểu cho vinh quang cao nhất của đệ tử ngoại môn.
Không ngoa chứ, có thể ghi tên lên bảng chính là giấc mơ và mục tiêu của toàn bộ đệ tử trong ngoại môn.
Nhưng 9000 đệ tử ngoại môn thì chỉ có 500 người mạnh nhất mới có tư cách ghi tên lên bảng Sơn Hà.
Hễ ai có tên trên bảng cũng đều là những thiên tài.
Vả lại, còn có thể hưởng thụ đãi ngộ cao hơn đệ tử bình thường rất nhiều.
Hai năm trước, Giang Thiên Vũ có biệt danh "đồ tể Đao Quỷ", lại sáng lập nên "hội Thiên Vũ" một trong 5 thế lực lớn, một đường nổi lên xông thẳng đến vị trí thứ 12 trên bảng.
Nhưng giờ phút này, thứ hạng trên bảng Sơn Hà lại xảy ra biến hóa, thứ tự của Giang Thiên Vũ trực tiếp rớt xuống hạng 13, còn vị trí của hắn ta lại được thay bởi một cái tên, Mục Long.
Thứ hạng trên bảng Sơn Hà chủ yếu dựa vào hai loại để đánh giá, đầu tiên là ngoại môn đại bỉ được tổ chức 3 năm một lần, thứ hai là sàn đấu sinh tử.
Mà giờ, Mục Long đã đánh bại Giang Thiên Vũ trên sàn đấu sinh tử nên đương nhiên có tư cách thay thế vị trí của hắn ta.
Song, dù tin tức Giang Thiên Vũ bị đánh bại đã truyền khắp ngoại môn cũng không chấn động bằng giờ phút này.
Theo mọi người, mấy chữ Mục Long, thứ 12 trên bảng Sơn Hà được khắc trên đó mới là đại biểu cho thực lực chân chính trong ngoại môn.
Chỉ tiến vào ngoại môn 5 ngày đã được ghi tên trên bảng Sơn Hà, đã thế còn là vị trí thứ 12.
Tốc độ nhanh chóng và thứ hạng cao như thế hỏi sao mọi người không rung động, không hâm mộ?
Thoáng chốc, cái tên Mục Long đã nhanh chóng vang lên như sấm bên tai ở ngoại môn.
Hắn bị nói vô cùng kỳ diệu, đại khái chính là đệ tử có tốc độ tiến vào vị trí thứ 12 trên bảng Sơn Hà nhanh nhất từ trước đến nay ở Tiêu Dao Thần Tông.
Có lẽ là do hiệu ứng người nổi tiếng nên khi Mục Long trở về hội Bá Thiên, đã có rất nhiều đệ tử tụ tập ở cửa muốn tham gia vào hội.
Trong đó còn có đệ tử trong hội Thiên Vũ lúc trước.
Dù là tông môn hay thế gian thì chỉ cần nơi nào có người thì nơi ấy đều lấy thực lực làm đầu.
Mọi người đều tận mắt nhìn thấy thực lực khủng bố của Mục Long, nên nếu có thể tham gia vào hội Bá Thiên thì sẽ được hắn bảo vệ, hoàn toàn xoay người.
Đây cũng là suy nghĩ của rất nhiều đệ tử.
Có điều, chí hướng của Mục Long lại không ở đây và cũng không định làm lớn mạnh thế lực nên đều từ chối họ.
Đợi hắn đi vào, Kim Bá Thiên đã chuẩn bị xong rượu thịt, kiễng chân ngóng chờ.
Tin tức Mục Long đánh bại Giang Thiên Vũ đã truyền khắp ngoại môn nên sao hắn ta có thể không biết?
Song, hai người còn chưa kịp nói gì nhiều, quản sự áo xanh của ngoại môn đã tới.
Được ghi tên trên bảng Sơn Hà thì đương nhiên đều là thiên tài trong ngoại môn, tông môn cũng sẽ chú trọng bồi dưỡng.
Dựa theo quy định của ngoại môn thì hễ là người có tên trong bảng Sơn Hà, mỗi tháng sẽ được thưởng 500 Huyền Linh đan và cũng sẽ tư cách tiến vào Tụ Linh tháp tu luyện một lần..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...