Yêu Thần Ký

Tiêu Ngữ tiếp tục ở lại nơi này cũng vô dụng, Long Thục Vân là Long Đạo Cảnh cửu trọng, mà Tiêu Ngữ mới Thiên Mệnh cảnh mà thôi. Tiêu Ngữ không có khả năng cứu được hắn!

"Đa tạ tỷ tỷ, tỷ tỷ vất vả rồi!" Tuy rằng trong lòng buồn bực, nhưng Nhiếp Ly ngoài miệng vẫn là ứng phó như vậy nói.

Tiêu Ngữ sắc mặt đen lại, nhìn Nhiếp Ly mắng một câu: "Nhiếp Ly, ngươi bỉ ổi! Trước là Long Vũ Âm, giờ lại đổi một nữ nhân khác! Quả thực vô sỉ!" Hắn oành một tiếng, đóng sập cửa đi ra.

Chứng kiến Tiêu Ngữ lui ra ngoài, Long Thục Vân vỗ vỗ đùi Nhiếp Ly, cười mỉm nói ra: "Không tệ, coi như tiểu tử ngươi thức thời."

Nhiếp Ly cười khổ không thôi, hắn có chút nghĩ mãi mà không rõ, Long Thục Vân thật sự là mẫu thân Long Vũ Âm sao? Vì lí do gì hai mẹ con nhà này tính cách hoàn toàn khác nhau thế chứ. Long Vũ Âm tuy rằng tính tình nóng nảy, nhưng kỳ thật vẫn tương đối nhút nhát đấy, trong mắt người ngoài là một tòa băng sơn, mà mẹ Long Vũ Âm, sao lại ngang tàng như vậy.

Đoán chừng Tiêu Ngữ thật đúng cho là mình cùng Long Thục Vân làm sao vậy chứ!

"Bất quá, nam kia mới vừa nói, 'Trước là Long Vũ Âm' thế là có ý gì?" Long Thục Vân tựa như cười mà không phải cười nhìn Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly âm thầm than khổ, hắn hoàn toàn không có trông chờ Tiêu Ngữ tới cứu hắn, thế nhưng vì cái gì còn muốn đến bỏ đá xuống giếng (thừa cơ hãm hại)! Rõ là giao hữu vô ý a! (kiểu như chọn lầm bạn ấy)


"Tiểu tử, ngươi sẽ không đòi ăn sạch sẽ rồi quệt quệt mồm liền quỵt nợ chứ? Nữ nhi của ta vốn mềm yếu, nhưng nếu ngươi cảm thấy hai mẹ con ta dễ ăn hiếp thì..., hừ hừ!" Long Thục Vân hừ một tiếng nói. (Có ý gì vậy bà??)

Thế này cuối cùng là thế nào hả, Long Thục Vân giống như cho rằng chính mình cùng Long Vũ Âm ở giữa nhất định có gian tình(*), nhưng hắn với Long Vũ Âm rõ ràng trong sạch, nhiều nhất cũng chỉ là có chút tình nghĩa thầy trò mà thôi, tất cả việc làm này đều hợp phép tắc. Nữ nhân Nhiếp Ly yêu nhất, vẫn luôn là Diệp Tử Vân, tuy rằng về sau biết Tiếu Ngưng Nhi từ tiền thế bắt đầu cùng chính bản thân mình có ràng buộc khó hiểu, Nhiếp Ly trong nội tâm dù ít dù nhiều đã có tình cảm với Tiếu Ngưng Nhi. Nhưng mà đối với Long Vũ Âm, vẫn chỉ là thầy trò mà thôi, hơn nữa cùng Long Vũ Âm cho tới giờ, vừa mới quen không bao lâu mà thôi, làm sao có thể có cảm tình khắc cốt ghi tâm?

(Dark Sage giải thích: "有一腿" (từ lóng): nghĩa đen là "có một chân", ý nói những người yêu nhau khi ôm nhau hay làm cái vụ ấy ấy thì hai chân sẽ đan vào nhau.)

Về phần Long Thục Vân nói, mẹ con các nàng dễ bắt nạt, rút cục thế là có ý gì? Ai dám khi dễ Long Thục Vân? Đây không phải là muốn chết đấy chứ?

"A di, ta cảm thấy chuyện này, hay vẫn là hỏi Long Vũ Âm cho thỏa đáng đi?" Nhiếp Ly cười khổ mà nhìn Long Thục Vân nói, "Ta cũng không muốn bôi nhọ sự thuần khiết của Long Vũ Âm cô nương!"

"Nếu như ngươi muốn gặp nữ nhi của ta, vừa vặn ta cũng đã đem nữ nhi của ta tới đây!" Long Thục Vân như cười mà không phải cười nhìn Nhiếp Ly, nàng tay phải vung lên, chỉ thấy một thân ảnh từ hư không xuất hiện, Long Vũ Âm đơn độc thanh tú động lòng người ở ngoài đứng cách nơi này vài thước.

Lúc này Long Vũ Âm đang dùng một ánh mắt ý tứ hàm súc rất phức tạp, nhìn Nhiếp Ly.


Nhiếp Ly ngây ngốc cả người, nguyên lai Long Thục Vân chính thị dẫn theo Long Vũ Âm cùng đi, chẳng qua Long Thục Vân vận dụng một ít thủ đoạn, đem Long Vũ Âm ẩn giấu đi, hắn nhìn không thấy mà thôi.

Không thể không nói, mẹ con hai người, hình dáng khuôn mặt quả thực là quá giống nhau, Long Vũ Âm ít nhất cũng phải có tới chín phần say mê hấp dẫn của Long Thục Vân, bất quá Long Thục Vân vũ mị quyến rũ hơn một chút, còn Long Vũ Âm thần sắc lãnh đạm hơn, mặt khác dáng người cũng không có bốc lửa như Long Thục Vân vậy, bất quá Long Vũ Âm hiện tại chưa có nảy nở, chưa chắc sẽ so với mẫu thân của mình thua kém, kiếp trước quả thực đúng như thế. (F*ck thằng main, tại sao đứa nào đi theo nó cũng là nữ thần thế hả? Lão thiên ơi THAT'S NOT F*KING FAIR!!!)

Nói cách khác, Nhiếp Ly vừa rồi cùng Long Thục Vân nói chuyện, Long Vũ Âm đều nghe thấy hết!

Thế này đến cùng là thế quái nào, Long Thục Vân như thế này là tự đối phó chính mình, Long Vũ Âm rõ ràng cũng vì chính sư phụ mình nói câu công đạo?

"Mẫu thân, người không cần phải ép buộc hắn nữa, con cùng hắn xác thực bên trong không có gì! Ngày đó hắn chẳng qua chỉ là dùng kim châm giúp con giải khai huyệt vị mà thôi!" Long Vũ Âm trong đôi mắt hiện lên một tia thần sắc ảm đạm, nàng sở dĩ không có hiện thân, cũng là muốn nghe một chút xem Nhiếp Ly nói thế nào, bất quá Nhiếp Ly rõ ràng thể hiện ra ý tứ từ chối, trong lòng của nàng không biết tại sao lại có chút khó chịu.

Thời điểm lúc trước, cho dù là rất nhiều nam nhân tiếp cận, trong đó có cả Hồ Dũng, Long Vũ Âm hoàn toàn không đem đối phương để vào mắt, lại càng không có lấy một chút gì tâm tình chấn động, nhưng tại lúc này đây, nghe được Nhiếp Ly dùng mọi cách đối phó mẫu thân, đủ phương đùn đẩy từ chối, trong nội tâm mơ hồ có một tia co rút đau đớn.

Chẳng lẽ trong lòng Nhiếp Ly, không thể chịu nổi bản thân nàng như thế sao? Dù cho mẫu thân đe nạt thế nào, Nhiếp Ly cũng không muốn lấy nàng?


Nhưng ngẫm lại cũng là, dù sao nàng cùng Nhiếp Ly mới quen biết nhau có mấy tháng mà thôi, chính bản thân nàng ngay từ đầu đúng là gây cho Nhiếp Ly ấn tượng một người ngang ngược hỗn hào, vẫn luôn là Nhiếp Ly nhường nhịn, chính nàng lại không có hồi đáp cho Nhiếp Ly cái gì, Nhiếp Ly chịu thu chính nàng làm đồ đệ, giúp nàng kích phát huyết mạch, đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi. Chính nàng có cái gì đáng để Nhiếp Ly yêu thích?

"Nhiếp Ly sư phụ, mẫu thân của ta vẫn luôn là đùa giỡn với người đấy, kính xin người đừng để trong lòng!" Long Vũ Âm nhìn về phía Nhiếp Ly, áy náy nói ra.

Nhiếp Ly lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói đùa là tốt rồi, hắn đã bị Long Thục Vân khiến cho thực thê thảm.

Chứng kiến Nhiếp Ly toàn thân như trút được gánh nặng, Long Thục Vân cũng mặc kệ, nhìn nhìn Long Vũ Âm, nàng đối với Long Vũ Âm liền biết rõ, bất quá, Long Vũ Âm trong lòng rõ ràng là có Nhiếp Ly, chẳng qua là rút lui mà thôi.

"Âm nhi, chúng ta cứ như vậy buông tha tiểu tử này sao? Thế này không thể được! Dù sao đêm nay cũng đã tới, cứ như vậy tay không mà về? Đây không phải tác phong của Long Thục Vân ta!" Long Thục Vân hừ lạnh một tiếng, nói, "Âm nhi, nếu như ngươi đã thích tiểu tử này, vậy trước cứ mang thai con của nó, nếu nó không nhận món nợ này, vậy làm thịt hắn, ngày trước ta chính là như thế đối phó với cha ngươi đấy! Cha của ngươi khi xưa cũng là đi khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, còn không phải bị ta ngoan ngoãn mà thu phục, chẳng qua là hắn bạc mệnh, bị chết trong tay người của Yêu Thần Tông. Hiện tại đúng lúc lão nương ta ở đây, có thể xách tay dạy bảo ngươi!"

Nhiếp Ly ngẩn tò te chết lặng trợn mắt há hốc mồm trừng mắt nhìn Long Thục Vân, hắn quả thực méo thể nào phản bác nổi! Trong thiên hạ này, có người dạy con gái như thế sao? Nữ nhân trước mặt này đầu óc đến tột cùng là phát triển thế nào, có bình thường không vậy?

Nghe được Long Thục Vân nói, Long Vũ Âm cực kì xấu hổ vội dậm chân, gấp giọng kêu lên: "Mẫu thân, người nói cái gì kì vậy nha!"

"Âm nhi, nam nhân chính là đồ đê tiện, điều này ngươi phải nghe ta!" Long Thục Vân chắc như đinh đóng cột nói.

"Rõ rồi!" Long Vũ Âm thẹn quá hoá giận hét lên.


Cái thanh âm tức giận kia làm Long Thục Vân đều giật mình, Long Vũ Âm thậm chí chưa từng đối với nàng dám lớn tiếng như vậy, khiến Long Thục Vân lại im lặng.

"Giữa con và hắn thế nào, đó là việc của chúng con, không cần người phải can thiệp!" Long Vũ Âm cau mày nói, nàng thật sự có điểm tức giận, Long Thục Vân hoàn toàn không cảm nhận để ý đến nội tâm của nàng!

Long Thục Vân nhìn Long Vũ Âm, nàng suy nghĩ một chút, khẽ thở dài một tiếng nói ra: "Nếu đã như vậy, thế thì quên đi!" Long Thục Vân trong nội tâm đối với Long Vũ Âm vô cùng thua thiệt, nếu như Long Vũ Âm đều mãnh liệt cản trở, nàng cũng sẽ không tính toán.

Long Thục Vân nhìn lướt qua Nhiếp Ly, hừ lạnh một tiếng nói: "Hôm nay trước hết bỏ qua cho ngươi, về sau nếu như ta biết ngươi dám khi dễ Long Vũ Âm, cũng đừng trách ta đối với ngươi không khách khí!" Nàng tay phải vung lên, trong lúc đó dây thừng trói buộc Nhiếp Ly bỗng nhiên buông ra.

Cuối cùng cũng thoát, Nhiếp Ly rơi xuống đất, thở ra một hơi, hắn có chút không rõ Long Thục Vân trong miệng nói khi dễ rút cuộc là cái khái niệm gì, bất quá rút cuộc không bị Long Thục Vân cầm Chủy thủ uy hiếp, Nhiếp Ly cuối cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

"Ta đi!" Long Thục Vân xoay người đi ra phía ngoài, ánh mắt của nàng có chút thần sắc hiu quạnh.

"Đợi một chút!" Nhiếp Ly lên tiếng kêu lên.

"Còn chuyện gì nữa?" Long Thục Vân quay đầu lại, nhìn về phía Nhiếp Ly, Nhiếp Ly tiểu tử này vẫn còn chưa bị giáo huấn đầy đủ sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui