Trong lúc cả hai người cùng đi chọn quà, không để tâm tới chuyện bị chụp anh hay bị đăng lên diễn đàn thì tin tức trên diễn đàn trường đã bùng nổ, có tới hàng nghìn lượt truy cập và bình luận
Nghiêm Hạ trố mắt lên đọc hàng típ và lăn xuống, đọc bình luận, á khẩu không biết nói gì:
Miêu Miêu “Gì chứ? Đại thần của tôi đã có chủ thật sao? Lúc trước còn nghĩ chỉ là hiểu lầm thôi mà, nay tìm tới tận cửa, muốn khóc quá”
Tử Huyên “ Nhan sắc bình thường, không có gì đặc biệt ngoài thành tích học tập, chẳng nhẽ học bá sẽ đi thích học bá sao?”
Tôi là Trác Điển “Đồng tình với lầu trên, chắc từ nay phải thật chăm học để gặp được soái ca đời mình rồi”
Tiểu Dã “Đùa kiểu gì vậy, cuỗm mất nữ thần khoa chúng tôi rồi”
Lý Thế Dân “Ai bảo LS(*) nhan sắc bình thường, cô ấy vừa giỏi vừa dịu dàng còn rất rất đẹp, ít nhất là hơn mấy người nào đó @@” Đính kèm ảnh chụp lén Lý Thẩm trong đêm dạ hội
(*) LS là chữ cái viết tắt trong phiên âm tên của Lý Thẩm
Có quá nhiều bình luận mà Nghiêm Hạ lướt không thể hết được, đến lúc Tiêu Tiêu mua đồ ăn vặt dự trữ về, cô liền chạy tới “Tiêu Tiêu nhanh,… nhanh véo mình một cái đi”
Tiêu Tiêu không hỏi ánh mắt hững hờ véo má Nghiêm Hạ thật mạnh khiến cô kêu lên đau đơn “Aaaa”
“Là thật rồi, tiêu rồi” Nghiêm Hạ đi đi đi lại trước mặt Tiêu Tiêu
Cô chỉ biết đường giữ Nghiêm Hạ lại quát “Tiêu cái gì, dừng lại, cậu đi nhiều làm mình chóng mặt lắm rồi”
Nghiêm Hạ không nói gì ánh mắt cứ rưng rưng rồi đưa điện thoại của mình cho Tiêu Tiêu xem, cô bạn xem cũng ngớ người “Trời thảo nào mình thấy dáng người này nhìn mãi cứ thấy quen mắt như vậy”
Nghiêm Hạ tiếp tục đi vòng quanh rồi lại la lên “aaaa Nam thần của mình, Thẩm tử đáng ghét không nói cho tụi mình biết, uổng công làm bạn thân bao nhiêu năm, haizzzz mình còn tưởng làm quen được bạn cùng phòng của đại thần còn có thể thông qua đó mà quen biết anh ấy chứ.
Tức chết mình”
Tiêu Tiêu cũng bấn loạn “Thẩm tử cũng thật là, không xem chúng ta là bạn mà, cậu nhanh gọi cậu ấy về đi”
Nghe thấy vậy, Nghiêm Hạ nhanh chóng lấy lại máy của mình vào danh bạn tìm kiếm một dãy số rồi bấm gọi, điện thoại đổ chuông nhưng không có ai nghe máy
Đang trong lúc chọn quà điện thoại của Lý Thẩm vì để chế độ rung mà không biết có người gọi đến
“Gọi không được” Nghiêm Hạ cau mày, thế là cả hai quyết định đặt ghế trước cửa phòng cùng vài gói bánh chờ Lý Thẩm trở về
Còn ở một cửa hàng, Lý Thẩm và Đới Khải vẫn cười nói với nhau rất vui vẻ
“ Anh thấy tặng nhân sâm như thế nào, tôi thấy một mình dì không có ai chăm sóc lại tự cán đán việc bán hàng ở tiệm ăn nên mua đồ bồi bổ một chút” Lý Thẩm nhìn anh đắm đuối khiến anh cũng mủi lòng không nói gì liền gật đầu đồng ý lấy nhân sâm
Họ quyết định mua nhân sâm đắt tiền, cô nhất quyết muốn bỏ nửa số tiền vào anh không cản nổi liền đồng ý.
Cùng nhau đi bộ trở về, sau mấy lần đi cùng anh có rút ra một điều anh không thích nói chuyện trên đường đi, nếu nói gì anh liền đứng lại nói rõ rang mới đi tiếp, cô liền thuận theo không nói lời nào
Đang đi cô dừng lại ở môt tiệm đồ lưu niệm rồi lại gọi anh “Chúng ta vào đây đi”
Anh nghe thấy liền dừng chân quay lại cùng cô đi vào cửa tiệm, anh không hiểu cô muốn làm gì.
Chỉ thấy cô đi xung quanh tiệm rồi dừng lại ở kệ bán vòng xâu hạt dùng để cầu an của người lớn tuổi
Cô ngắm nhìn từng vóng một rồi lại cầm hết lên hỏi “Anh nói xem dì Trương thích vòng nào?”
Anh khó hiểu hỏi “Sao lại tặng cái này?”
“À tôi thấy trong tiệm ăn của dì có treo ảnh phật, tôi nghĩ dì theo đạo Phật chắc có tuổi rồi sẽ ăn chay niệm phật, mua vòng này để dì cầu an tấm lòng thanh tịnh” Cô cất vòng xuống vừa mỉm cười vừa nói
Anh nghe thấy liền có cảm giác rung động, đưa tay chọn vòng bằng đá thạch anh màu đen “Cái này đi”
“Được” Cô cầm lấy vòng anh chọn mỉm cười ra quầy thanh toán
Nhân viên bán hàng kiểm tra giá báo “Của tiểu thư hết 276 tệ ạ, xin mời quét mã thanh toán”
Cô mỉm cười rồi đưa điện thoại ra thanh toán xong liền ngoảnh sang anh “Cái này nhất định anh phải nói với dì là tôi tặng đấy”
“Ừ.
.
”Anh đáp, cười như không, vẻ đpẹ đó cũng hớp hồn cả nhân viên bán hàng
Lúc ra về anh còn tính mời cô ăn đêm nhưng chưa kịp rủ cô đã la lên “Tiêu rồi, Hạ gọi tôi bao nhiêu cuộc mà tôi không nghe, để tôi gọi lại”
Cô nhanh chóng gọi lại nhưng bị Nghiêm Hạ cúp máy, cô có linh cảm có chuyện không hay “Chắc là có chuyện rồi, tôi về trước”
Không đợi anh đáp, cô liền chạy đi, bỏ lại trai đẹp bỏ lại người mình thích chỉ vì lo bạn thân gặp chuyện
Về đến kí túc xá, cô mở cửa ra liền giật mình ngã nhoài ra sàn, Nghiêm Hạ và Tiêu Tiêu nghiêm mặt ngồi trước cửa phòng, ánh mắt đầy sát khí khiến cô khiếp sợ
“Hai cậu làm gì đấy dọa chết mình rồi” Lý Thẩm định thần ngồi dậy phủi phủi quát
Nghiêm Hạ đứng dậy đi một vòng quanh Lý Thẩm, rồi dừng lại trước mặt cô nghiêm giọng hỏi “Khai nhanh, cậu và Đại thần có quan hệ gì, người trong bức ảnh kỳ nghỉ đông là cậu đúng không?” Tiêu Tiêu nãy giờ không nói câu nào chỉ nhìn chằm chằm vào Lý Thẩm
Lý Thẩm không nghĩ hai cô bạn mình sẽ biết nhanh như vậy, chuyện đến nước này càng không thể khai gian, chỉ có thể trấn an Nghiêm Hạ ngồi xuống khai báo hết tất cả
“Mình thích anh ấy gần 5 năm rồi, nhưng giờ mới có thể quen biết” Lý Thẩm nhắm mắt nói đại
“Cái gì??”Tiêu Tiêu và Nghiêm Hạ ngớ người, hét lên kinh ngạc
“Đúng mình thầm thích anh ấy lâu lắm rồi”
Tiêu Tiêu đứng lên “Thẩm tử, cậu có xem tụi mình là bạn không? Đến chuyện lớn như vậy cũng không nói cho tụi mình” Nghiêm Hạ ngồi bên gật đầu
“Xin lỗi, mình không dám kể, nếu đã kể cho các cậu thì mình bày tỏ với anh ấy lâu rồi” Cô cúi đầu nhìn xuống đất
“Vậy giờ thì sao, anh ta thích cậu chứ, sao tới lớp tìm cậu thế này?” Tiêu Tiêu hỏi tiếp
Lý Thẩm lắc đầu đáp “Mình không biết, tụi mình chỉ là bạn”
“Đùa gì vậy, bạn mà đưa xế hộp tới đón cậu à, rồi tới tận lớp tìm” Nghiêm Hạ nhìn Tiêu Tiêu rồi lại quay sang Lý Thẩm hỏi
“Đó là bởi vì mình chưa đi Thiên Đàn bao giờ, anh ấy cũng vậy nên tụi mình hẹn nhau đi cùng!”
Tiêu Tiêu phản pháo “Này tụi mình cũng chưa đi nhé!!” Nghiêm Hạ gật gật đồng tình rồi hỏi “Vậy hôm nay?”
Lý Thẩm ngước mắt lên nhìn Tiêu Tiêu, mặt vẻ tội nghiệp “Hôm đi Thiên Đàn tới khu phố cổ ăn trưa gặp dì Trương người từng chăm sóc Đới Khải lúc nhỏ, nay anh ấy gọi mình đi mua quà cho dì ấy vì dì ấy sắp sinh nhật”
“Coi như cậu thành khẩn, đi ăn tối thôi rồi thẩm vấn tiếp, Hạ.
Để chuộc lỗi Thẩm tử mời” Tiêu Tiêu kêu Nghiêm Hạ đứng dậy, Lý Thẩm chỉ biết lắc đầu đi theo để thanh toán
-Thiên Di-
Lời tác giả: CẢNH BÁO SPOIL NHẸ!! Chuẩn bị có chuyện không hay rồi mọi người ạ!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...