Yêu Thầm

-sao em thấy caca có vẻ buồn vậy? – Trâm đứng ở phía sau lưng và lên tiếng
-hì hì … có gì đâu …. Nhìn mưa thì lúc nào cũng buồn mà em… – tôi đang che giấu cảm xúc của mình, nếu Trâm biết được tôi đang nghĩ về Thuyên chắc Trâm buồn lắm ….
-em được biết là …. Nếu tâm trạng mình vui thì cảnh vật sẽ vui, nếu buồn thì cảnh vật sẽ buồn, và cảnh vật hay hiện tượng nào đó được lặp lại sẽ nhớ về những kỉ niệm xưa – câu nói của Trâm làm tôi không trốn tránh được cảm xúc của mình.
-hì hì… em đọc ở đâu vậy hả? – tôi quay lại nói chuyện và cười với Trâm
-hihi… cuộc sống dạy cho em biết điều đó … – trâm mỉm cười – nếu caca có tâm trạng có thể chia sẽ cùng em được mà…. Dù đó là….
-là gì? – tôi nhìn Trâm
-là chuyện của Thuyên và caca năm xưa… – Trâm thật sự đang muốn chia sẽ cùng tôi
-hì hì… sao em có thể chia sẽ được những chuyện như vậy chứ? Với người khác họ không bao giờ chấp nhận đâu
-em khác họ khác! – lúc này Trâm bước đến ôm lấy tôi
-hì hì… cảm ơn em… đã lắng nghe và thấu hiểu caca….
-em yêu caca mà! – Trâm hôn nhẹ lên má của tôi
-uhm… – tôi nhìn trâm mỉm cười
-công việc của caca trên công ty như thế nào rồi? – trâm hỏi
-ngày mai nửa caca hoàn thành xong công việc …. Nộp báo cáo và nhận tiền …. Em có muốn đi chơi hawaii không? – tôi hỏi
-hì hì.. đương nhiên là muốn …
-vậy nếu giữa hawaii và Việt Nam em chọn cái nào?
-caca về Việt Nam sao? – Trâm hỏi tôi như đang biết tôi đang nghĩ gì
-ờ cũng không hẳn…. nếu em về Việt Nam chung với caca em về không? – tôi đang chờ câu trả lời của Trâm …
-caca muốn về thăm thuyên sao? – Trâm nhìn tôi có vẻ buồn
-ờ không hẳn …. Về thăm bạn bè nửa chứ không phải một mình Thuyên … – tôi nhìn trâm cười
-uhm.. nếu vậy em sẽ về cùng caca … – Trâm lúc này không còn nụ cười trên mặt nửa, tôi thấy hình như mình đã đi sai đường rồi
-ah mà thui.. không về nửa … – tôi nắm lấy tay của Trâm
-sao vậy? hồi nảy nói là sẽ về mà – trâm không hiểu sao tôi lại thay đổi ý định
-uh… lúc nảy muốn nhưng giờ thì không muốn nửa…
-caca về em sẽ đi cùng mà…
-hì hì.. thôi! thấy em không vui nên thôi!
-em vui mà… – Trâm cười với tôi
-hì hì… thui… quyết định rồi… không về nửa…. – lúc này tôi chợt nhận ra trâm có vẻ vui vui gì đó trong lòng… và tôi sẽ tự nhắc bản thân mình là cố gắng hạn chế nhắc thuyên trước mặt trâm càng ít càng tốt …
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………….
Tại nhà của Quân và Như …..
-ê! Sao nó ra nông nổi như thế này? – Quân hỏi
-haiz…. Chắc là do báo chí đó … – Như thở dài nhìn Thy ngủ trên giường
-cái lũ nhà báo khốn kiếp … – Quân tức – mai kiu đàn em đập chết hết tụi nó
-haiz… thui từ từ đã …dư luận rồi một thời gian sẽ im thôi … – Như nhìn Thy mà cảm thấy thương bạn của mình
- chẳng hiểu nổi có gia đình để làm gì? Rồi ngay cả chỗ tựa vững chắc nhất cũng không có …
-chính vì vậy … tui với bà càng phải ở bên Thy nhiều hơn …. – lúc này cả hai ngồi trên thành giường lấy chăn đắp cho Thy
-uhm biết rồi …. Thôi tối nay tui với bà xuống đất ngủ … cho nó ngủ chỗ êm đi …- Quân nói rồi trải mền và gối xuống đất …..
Trong giấc mơ của Thy ….
-buông tôi ra – một người đàn ông giấu mặt đang tính hãm hiếp Thy
-haha….. – giọng cười của hắn
-xin hãy tha cho tôi – lúc đó bên người của Thy toát mồ hôi… mắt nhắm quay qua quay lại ….
-tao sẽ làm cho mày thê thảm … haha…..
-thả cô ấy ra – tiếng nói Thy đã từng nghe
-mày là ai? – bóng đen hỏi
-là Jack …. – thế là Jack cho hắn một trận ngục gã ngay tại chỗ … và Jack đến gần bên Thy …..- em không sao chứ….
Vừa dứt câu nói thì Thy chợt tỉnh giấc …. Ngôi dậy nhìn xung quanh… ngạc nhiên rằng sao mình lại ở trong phòng của hai người bạn mình…
-Ngủ dữ hen! – tiếng của Quân
-giờ này mới dậy? biết mấy giờ rùi không? – Như đến ngồi kế Thy
-nhưng sao tao lại ở đây?
-haiz… tụi tao thấy mày xỉu ở ngoài đường đó …. – Quân lắc đầu
-uhm.. – Thy cuối đầu buồn bã
-tụi tao nghĩ tụi tao biết mày đang bị và phải trải qua như thế nào? Thui ở đây đi …. Có tụi tao nè.. – như đến ôm lấy thy, thy chẳng biết nói gì hơn ngoài những dòng nước mắt …. Đang rơi xuống từ gò má ….
-bà cứ lấy đồ của tui với Như mặc … không cần phải đi mua đồ gì đâu …. – Quân nói
-uhm.. hy vọng những ngày tới sẽ tốt hơn ….
-uhm… thui bà Như ở nhà chăm sóc cho bà Thy… tui đến quán bar của tụi mình xem coi có cái gì mới không???
-uhm… đi đi ! – Như nói
Một ngày trôi qua…. Tất cả các nhân vật của chúng ta cũng phải trai qua một ngày như bình thường….

Minh thì nhậu nhẹt be bét, khi ông chủ tịch Ngô biết chuyện đã đuổi việc Minh…. Bây giờ ở nhà chỉ còn một mình Minh duy nhất, vì rảnh rổi nên đã gọi gái về nhà “chơi” cho đỡ tham dục tình….
Thuyên cảm thấy buồn bã …. Và luôn nhớ về tôi…. Nhi thấy Thuyên như vậy cũng chẳng vui vẻ gì …
Còn tôi ở nhà thì lo lắng cho thuyên, không biết chuyện Minh sẽ li dị có thật hay không? Một nửa tôi rất muốn bay về VN ngay lập tức, nhưng cứ nghĩ đến Trâm là bước chân của tôi gần như chùng lại …
Jack gần như mọi việc có vẻ đỡ hơn những ngày khác…. Jack đang có một dự định sẽ bay về VN một chuyến để thăm cô bạn nhỏ tên Thy của chúng ta … Jack thì không hề biết gì về dụ nhà báo đã dập tơi tả danh dự của Thy….
Ở nhà Jack:
-dạo này mẹ thấy con trai có vẻ tỉnh táo hơn rùi đó!
-hì hì … dạ! mẹ ơi! Có thể tuần sau con đi Việt Nam một chuyến!
-ủa? Mẹ nhớ con đâu có quen ai bên đó đâu? – người mẹ thắc mắc, vì cũng khá lâu đứa con trai của mình lại muốn đi xa như vậy
-hì hì… con muốn thay đổi không khí một chút! Con cũng chưa biết đất nước bên đó như thế nào? Nhiều khi đi như thế cũng mang cái gì đó về cho công ty của mình thì sao mẹ?
-hì hì… mẹ nghĩ con đã đi như vậy thì cứ đi chơi, đừng đem công việc vào chuyến đi của mình như vậy, không vui đâu con..
-dạ .. con biết ma mẹ – jack đến ôm mẹ của mình
-uhm… sẵn qua đó kiếm cô nàng Việt Nam về làm dâu cho mẹ đi!
-trời! sao mẹ đề ý tưởng táo bạo vậy? – jack bất ngờ với câu nói của mẹ mình
-hì hì… mẹ là mẹ của con mà… mẹ không hiểu con thì ai hiểu con nửa. – mẹ Jack nghĩ jack đã để ý cô gái nào đó bên Việt Nam
-hi hì… qua đó con sẽ mua quà về cho mẹ.
-cứ đi chơi đi … – mẹ jack cười
………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………….
Buổi họp ở công ty của tôi:
-hôm nay chúng ta có một buổi họp để báo cáo về việc hoàn thành xong dự án. – nhân viên nói
-đây là toàn bộ dự án, tư liệu mà chúng tôi đã hoàn thành xong – chị lady đưa ra cho cả hội đồng cùng xem.
-uhm…. Chúng tôi sẽ xem qua! – mọi người cùng đồng loạt mở ra xem, tất cả mọi người đều hài lòng về những gì chúng tôi đã làm.
-Mọi thứ rất tốt! – người đối tác nói – chúng tôi đã không chọn sai các bạn!
-Xin cám ơn! – chị lady nói
-để cảm ơn công ty và đặc biệt là nhóm đồ họa của công ty … – công ty chúng tôi có một chuyến du lịch hawaii miễn phí dành riêng cho nhóm đồ họa.
-wow … – sb Key la lên
-hì hì… nó xứng đáng để trả công cho các bạn đã bỏ công ra làm bộ dự án này cho công ty chúng tôi- đối tác nói
-vậy thay mặt nhóm! Tôi xin cảm ơn ông! – chị lady nói
-chuyến du lịch hawaii sẽ bắt đầu vào 3 ngày nửa …. Nếu ông chủ tịch rảnh xin mời ông đi! – đối tác nói
-hì hì.. tôi già rồi, để cho tuổi trẻ nó đi! – chủ tịch cười thân thiện
-Yes! – cả nhóm đồ họa của chúng tôi cảm thất rất phấn khích… 3 ngày nửa chúng tôi sẽ được đi chơi….
Tôi đi về nhà với tâm trạng rất vui vì sắp có một chuyến đi đầy thú vị đang chờ phía trước…. lúc về đến nhà tôi chẳng thấy ai cả…. không biết cả nhà đã đi đâu hết rồi. Tôi suy nghĩ không biết có Trâm ở bên phòng không… nên đã đi qua mở cửa xem thử….
Khi thấy ở trong phòng tôi mỉm cười… hình như em đang ngủ thì phải… thấy em đang nằm nghiêng, tôi bước đến nhẹ nhàng để chiếc vali của mình xuống đất … sau đó ngồi ở trên giường… tôi đến hôn nhẹ lên tai của Trâm, sau đó là tráng, trâm cựa mình mắt vẫn nhắm
-caca hả? caca đang làm gì vậy?
-caca chỉ muốn hôn em thôi! – tôi xoay người trâm lại vẫn tiếp tục những nụ hôn nhẹ trên khuôn mặt của Trâm… khi hôn đến môi, rồi chuyển qua đôi má kia…
-caca em không thích như vậy đâu mà! – caca dùng tay bịt miệng của mình lại để không cho tôi hôn nửa
-caca yêu em! Em yêu caca không? – câu nói của tôi luôn kèm theo những nụ hôn nhẹ
-thui mà! Nhột em! – lúc này tôi hôn xuống cổ của Trâm. Lúc này Trâm cựa quậy mình
-hì hì… – bây giờ tôi mới ngưng và nhìn Trâm – hôm nay em về sớm vậy? – chiec mũi của tôi đụng vào chiếc mũi của trâm, tôi lắc nhẹ đầu qua lại
-em về giờ bình thường mà có caca về trể đó…
-ủa vậy hả?  caca nghĩ mình về sớm chứ – tôi lại hôn nhẹ lên môi của Trâm
-hôm nay caca sao vậy? cứ hôn em hoài! – trâm mỉm cười
-không biết nửa…  hum nay đi làm thấy nhớ em lắm… chỉ muốn kết thúc xong việc rồi về thôi!
-caca ăn gì chưa? Em xuống dưới bếp lấy cho caca ăn…
-hì hì .. từ từ … – trâm ngồi dậy nhưng tôi lại không cho đi – tuần sau em đi hawaii với caca ha?  – tôi nắm lấy tay của Trâm … rồi hôn nhẹ lên bàn tay
-hihi… đi thì đi … nhưng trước tiên caca đi tắm đi, em xuống dưới chuẩn bị đồ ăn cho caca…
-uhm…
Tôi đang sống trong hạnh phúc… nhưng còn Thuyên thì ngược lại ngày ngày bị vằng vặc nổi lòng và lo lắng cho đứa con trong bụng của mình…… Ở nhà của Nhi ….
-Kinh cong! – tiếng chuông cửa
-giờ này ngủ trưa ai phá giấc ngủ của mình vậy? – nhi bực mình đi xuống dưới nhà
-Nhi cho Minh gặp thuyên đi ! – Minh năn nỉ
-không! Minh làm như vậy mà Minh coi được ah? Còn ở đó muốn gặp sao? Đi về đi! – Nhi xua đuổi
-Minh lạy nhi đó! Làm ơn cho Minh nói chuyện với Thuyên!
-muôn rồi anh! Không còn gì để nói đâu! – tiếng Thuyên từ trong nhà vọng ra
_thuyên nghe anh nói nè Thuyên…. Anh sẽ không như vậy nửa đâu .. về với anh đi Thuyên! – Minh cố gắng tìm cách xông vào nhưng Nhi cản, sau đó tìm cách đóng cửa lại, Minh ở bên ngoài đập cửa….
-hix hix… – Thuyên chỉ biết ôm mặt ngồi đó khóc ….
-mày đừng khóc nửa … sẽ ảnh hưởng đến đứa con trong bụng đó …. – Nhi lo lắng

-Nhi nè? – Thuyên hỏi
-sao?
-liệu mèo còn yêu tao không? – câu hỏi này làm cho Nhi đứng hình bất động – mày trả lời tao đi Nhi! – thuyên hối thúc
-nhưng sao mày lại hỏi như vậy? không lẽ mày……..
-tao không biết nửa…trời ơi! Sao ông trời không cho tôi một hạnh phúc thật sự!
-nín đi! – Nhi ôm lấy Thuyên – tao nghĩ mèo còn tình cảm với mày đó!
-có thật không? – lúc này Thuyên len lói hy vọng
-nhưng mà…..
-Reng! Reng! – tiếng chuông điện thoại.
-Alo! – Nhi bắt máy
-hehe… xin chào! – giọng của tôi bật lên , Nhi hết hồn
-mèo hả?
-gì mà ngạc nhiên vậy? – tôi thấy kì kì
-ờ .. đâu có gì? – Nhi ra hiệu chỉ tay nói là tôi đang gọi điện thoại
-dạo này khỏe chứ?  – tôi hỏi thăm
-uhm vẫn bình thường!
-uhm… mà từ khi Minh nó về nước có chuyện gì không? – tôi hỏi vì muốn biết tình hình của Thuyên như thế nào
-ah… ah… chuyện đó … chuyện đó ….
-sao vậy? sao lại ấp úng? – tôi gọi điện thoại mà lòng sốt ruột
-không có gì đâu mèo! Mọi thứ đều bình thường hehe… – nhi đang cố gắng che giấu tôi
-có chuyện gì mà Nhi không nói được vậy? Mèo muốn biết! – tôi gằng giọng
-đâu có đâu … Nhi chọc caca đó mà….
-có thật như vậy không? – tôi hỏi lại lần nửa
-thật thật mà … – Nhi cười hè hè qua điện thoại…
-Thuyên! Anh xin em! Đừng như vậy mà? Anh biết lỗi của mình rồi….. anh sẽ không như vậy nửa? anh sẽ chăm sóc cho hai mẹ con … anh sẽ làm tất cả… – tiếng của Minh đứng ở ngoài hét lên và trong điện thoại tôi đã nghe tất cả….
-Nhi! – tôi hét trong điện thoại, lúc đó Trâm tính bước vào phòng thì thấy tôi đang nói điện thoại rất giận dữ nên đã đứng ở ngoài và nghe tất cả…. – mọi chuyện như thế nào? Nói cho mèo biết mau lên!
-ờ ờ … Nhi nhi ….. – Nhi càng lúc càng rối …… – ah mèo ơi …. Alo alo… sao không nghe gì nửa vậy? – Nhi cố tình làm vậy để gác máy điện thoại của tôi….
-Alo! Nhi ah… Nhi!…….
Tâm trạng tôi bây giờ là một sự đấu tranh tư tưởng ….. mọi thứ Minh nói tôi nghe qua điện thoại … và tôi biết Thuyên đang phải chịu cảnh như thế nào ….
-caca! – trâm bước vào phòng mang cho tôi tách café
-ah… em hả? – tôi bắt đầu đóng kịch … để điện thoại trên bàn sau đó cười vui vẻ với Trâm
-caca có chuyện gì hả? – Trâm lo lắng khi thấy tôi nói chuyện điện thoại rất lớn tiếng
-hì hì… không có gì đâu em…. Mấy thằng lính nó làm sai mấy cái chi tiết logo khách hàng người ta yêu cầu… caca gọi điện thoại mắng đó mà….
-thật không? – Trâm hỏi
-thiệt! em không tin caca hả? – vẻ mặt giả kịch của tôi làm cho Trâm cũng tin là thật
-dạ! em tin!  – Trâm mỉm cười rồi ngồi trên giường – chính xác lúc nào mình đi Hawaii chơi vậy caca?
-uhm…. 3 ngày nửa em  – tôi ráng cười, nhưng bây giờ tôi tâm trí nào còn nghĩ đến việc hawaii nửa chứ, tôi chỉ muốn bay về VN và xem tình hình như thế nào
-từ đây đến đó … chuẩn bị từ từ sẽ kịp..
-uhm..  ..
-caca mỏi vai không … lên giường nằm đi em xoa bóp cho….
-wow …. – tôi hơi ngạc nhiên – được xoa bốp luôn ta – thế là tôi nghe lời Trâm, leo lên giường nằm xấp…. đúng là bàn tay của Trâm có sức mạnh thần kì… xoa bóp đến đâu là cả người tôi run rẩy theo đó, cứ như là cái máy maxa hiện đại nhất thời nay vậy. Nhưng trong đầu tôi vẫn nghĩ đến không biết chuyện gì đã xảy ra với Thuyên….
-caca ơi! Caca! Caca! – trâm gọi tôi
-hả? gì vậy em? – tôi giật mình
-đi hawaii như vậy mấy người tất cả?
-ah…. Hết nguyên nhóm đồ họa 
-vậy mai mốt em làm đơn xin nghĩ để đi chơi!…
-uhm…
Một bên thì rất vui… đó là Trâm cứ nghĩ rằng sẽ được đi chơi với tôi sẽ rất thú vị… còn tôi chẳng còn hứng thú gì với Hawii cả? tôi nên đi hay không đi? Nếu không đi không lẽ tôi phải để cho Trâm đi một mình sao? Trong khi đó ai cũng có đôi có cặp … có Trâm cô đơn …. Tôi phải làm sao đây…. Muốn có vé máy bay thì cũng ít nhất 3 ngày ….nếu ngày tôi qua VN thì nó cũng sẽ là ngày đi chơi Hawaii…… Hay để Jack đi cùng với Trâm … èo , sao mình lại đi kêu đối thủ của mình đi chơi chung với Trâm chứ >”< … đúng là khùng thật mà! …. Khi suy nghĩ nhiều và mệt như thế, cùng với tài xoa bóp của Trâm tôi đã ngủ lúc nào cũng không biết.
-hì hì… caca ngủ rồi hả? – Trâm nhìn tôi và cười, sau đó hôn nhẹ lên má và môi của tôi- chúc caca ngủ ngon!
Buổi sáng tôi thức dậy, ghé sang phòng của Trâm thử xem như thế nào thì thấy Trâm không có trong phòng, nên tôi nghĩ Trâm đã đi làm trước.
-Hai! -Tiếng đứa em gái tôi gọi
-gì vậy em? – tôi hỏi
-hì hì… ba ngày nửa đi chơi Hawaii phải không Hai? – Em tôi cười tươi
-uhm… – tôi gật đầu, lúc này tôi ngồi vào bàn và bắt đầu dùng bữa sáng

-thế là được đi chơi rồi…. – nó cười tít mắt
-ờ …  gì mà ……
-lát nửa Key sẽ chở em đi làm …
-haiz..uh,,, biết rồi! – tôi nhìn nó =.= – mà sao hôm nay chị Trâm đi làm sớm vậy em? – tôi hỏi
-em chẳng biết …. Hình như hôm nay công việc nhiều nên chi Trâm đi sớm…. sáng chị Trâm nói với em là như vậy
-uhm… thôi hai dùng xong rồi. Hai đi đây , ah còn khoảng 1h nửa Key nó mới qua đón em mà phải không? – Tôi nhìn đồng hồ và nói
-đúng ùi! – nó vừa ăn vùa gật đầu
-vậy ăn xong, lát đem chén xuống rửa luôn đi nha. Bye em! – nói xong là tôi đi một mạch, còn nó thì trợn mắt nhìn tôi như không phải là nhiệm vụ của nó.
Tôi lái xe đi đến công ty….. và cứ suy nghĩ về những gì hôm qua tôi nghe được trong điện thoại và sự giấu diếm của Nhi… không muốn cho tôi biết…..những dòng suy nghĩ cứ loanh quanh trong đầu của tôi. Tôi quyết định thắng xe lại, quay đầu xe chạy thẳng ra sân bay.
Còn ở công ty của Jack ….
-em đến công ty từ lúc nào vậy? – Jack ngạc nhiên khi hôm nay Trâm đến sớm hơn mình
-dạ! em cũng mới đến thui anh! – Trâm mỉm cười
-uhm…. Anh tính tuần sau về Việt Nam, nhưng đổi lại chắc 3 ngày nửa anh sẽ đi Việt Nam, công việc những ngày tới chắc em sẽ bận nhiều đó! – Hai từ Việt Nam làm cho Trâm nghỉ đến tôi
-ba ngày nửa, em cũng tính sinh phép anh nghĩ.
-uhm… em nghỉ để đi chơi hả? – jack nói
-sao anh biết? – trâm ngạc nhiên
-hì hì… tại anh cũng được nhận một vé đi chơi chuyến hawaii và được biết bên công ty của caca đi nguyên một nhóm đồ họa, anh nghĩ em cũng có đi!
-dạ! – Trâm cười
-uhm…. Công việc cứ dao xuống cho bên dưới làm … em cứ đi chơi vui vẻ đi, dù gì em cũng làm cho công ty một thời gian mà chưa có được ngày nghỉ nào rồi!
-em cám ơn jack!
-uhm… có gì đâu em, anh cũng đi mà  …
-em và caca dạo này như thế nào rồi? – Jack hỏi thăm
-dạ tôt!
-caca đối xử với em tốt không? – Jack muốn biết
-hihi… đương nhiên là tốt rồi!
-uhm.. anh mong em tìm được hạnh phúc thật sự! – Jack mỉm cười, như chấp nhận cho người mình yêu thương ra đi, tìm một hạnh phúc mới
Tại công ty tôi làm việc ….
-Oh! Anh rể hum nay đi làm trể nha! – tiếng của Key
-ủa? đang nói ai vậy? – lúc này Fun thắc mắc không biết Key đang nói ai
-hì hì .. em nói caca đó mà!
-oh! Bộ cua được em của caca hay sao mà kêu bằng anh rể ngọt sớt vậy? – Chị lady từ bên ngoài bước vào văn phòng trên tay đang cầm một cái gì đó.
-hì hì… – tôi chỉ biết cười, tính đi đến chỗ làm việc của mình thì tôi bị Fun đi ra đụng té xuống đất.
-có sao không? Anh xin lỗi! – Fun đỡ tôi, lúc đó vé máy bay về Việt Nam của tôi rơi trúng ngay chân của chị Lady
-cái gì đây nhỉ? – chị lady cuối xuống nhặt vé máy bay của tôi lên, lúc tôi lục đục kiếm ở dưới đất vé máy bay về Việt Nam.
-em kiếm cái gì hả caca? – Fun hỏi tôi
-dạ… không có gì đâu anh …. – tôi vẫn tiếp tục tìm kiếm
-em kiếm cái này ah? – chị lady cầm vé máy bay đưa lên, tôi hơi giật mình – em mua vé máy bay về Việt Nam ah….
-dạ không! Em mua dùm cho bạn của em thui ah! – tôi đến và lấy lại vé máy bay
-hình như thời gian đi về Việt Nam cũng là ngày mình đi chơi Hawaii…
-hì hì.. dạ đúng rồi! hổi nảy em mua thì em có thấy, tại bạn em cần vé máy bay sớm nhất, thì nó lại rơi vào đúng ngày mình đi chơi! – tôi đóng kịch khá đạt, nên ai cũng tin
-đây là thẻ VIP dành cho chúng ta…. – chị lady xòe ra những thẻ vàng cho chuyến du lịch sắp tới
-wow ho……ho………….. – tất cả mọi người cùng reo lên, tôi cũng phải reo lên …. Đôi lúc nghỉ tôi nên đi làm diễn viên thì hay hơn….
Thế là lại một ngày làm việc trôi qua, gần như mọi người ai cũng nôn nóng đến ngày đi chơi …. Riêng tôi là trái ngược, hôm nay cũng lạ mọi người đều hăng hái làm việc cho đến 9h đêm. Có tôi là chỉ muốn làm việc để bớt đi những suy nghỉ về Thuyên và Trâm…..
-Mọi người không định về hả? – Fun lên tiếng
-hì hì… hôm nay ai cũng hăng say làm việc – tôi lên tiếng cười
-để còn đi chơi cho nó thoải mái đó mà – chị lady cười lớn
-hay hôm nay chúng ta đi nhậu đi! – ý kiến của Key
-em lúc nào cũng nhậu nhẹt, bị một lần chưa tởn ah? – tôi nhìn Key lắc đầu
-hì hì… nhưng lần này em biết kiềm chế, chúng ta chỉ đi uống vài li mừng thành công của mình thôi.
-ý kiến hay đó! – chị lady và Fun đều tán thành
-ring…ring… ring…. – tiếng chuông điện thoại của tôi – xin lỗi em có điện thoại – khi thấy để Em Iu đang gọi tới…. tôi hơi giật mình – Alo! Caca nghe nè em!
-caca vẫn còn đang ở công ty sao? – Trâm hỏi tôi
-uhm… nhưng caca sắp đi uống vài ly với mấy người trong văn phòng…
-uống ít thôi đó…
-uhm..caca biết mà. Em đang ở nhà hả? – tôi cười nói qua điện thoại
-em đang ở công ty? Hihi… – trâm cười qua điện thoại
-trời? sao hôm nay em về trể vậy? – tôi ngạc nhiên – em ở đó đi , caca sẽ qua đón em….
-thôi! caca đi nhậu đi, em về taxi cũng được mà….
-không được! em chờ đó đi! Caca sẽ qua chở em về! – giọng tôi cứng làm cho Trâm phải nghe theo
-dạ! em sẽ đợi.
-hì hì… qua đón nàng ah? – Fun chọc tôi
-vậy chở nàng đến nhà hàng luôn nhé nhóc – chị lady nháy mắt với tôi
-ok. Có gì mọi người đến trước em đến sau…. – nói xong là tôi liền đi xuống dưới tầng hầm phóng xe đến công ty của Trâm….
Ở công ty của Trâm…. Trâm vẫn đang nhìn chiếc điện thoại của mình, với số điện thoại của tôi Trâm lưu là Honey! Lúc này Trâm mới thu dọn đồ đạc, tắt đèn đi ra khỏi phòng, đến thang máy bấm nút, rồi bước vào thang máy, thang máy được thết kế có thể nhìn thấy ra ngoài vì nó được làm bằng kính trong suốt, tâm trạng của Trâm lúc này khó tả, Trâm nhìn thành phố Úc một cách bao quát, càng lúc càng xuống thấp, ánh đèn của thành phố sự náo nhiệt của thành phố là cái gì đó nó đang đối lập với chính tâm trạng của Trâm. Sau đó Trâm lại mỉm cười, nụ cười đó như chấp nhận tất cả và chịu hy sinh. Lúc ở trong thang máy Trâm cầu nguyện
“ xin ngài hãy cho con tìm thấy tình yêu thật sự của mình, khi con mở mắt ra ngài hãy cho con nhìn thấy người mà con sẽ yêu mãi mãi không bao giờ rời xa, dù tình yêu đó con không được người đó đáp lại”

Khi thang máy mở cửa ra thì người Trâm thấy là chính tôi, tôi đang chạy vào để tìm Trâm, lúc đấy Trâm mỉm cười hạnh phúc cùng với những giọt nước mắt của mình, lúc đó tôi đã tìm thấy Trâm đang đứng ở trong thang máy và tôi mỉm cười. Trâm bước ra……
-em hôm nay làm việc khuya đó? Biết anh lo cho em lắm không? – tôi nắm bàn tay nhỏ bé của Trâm, nhưng Trâm chỉ nhìn tôi cười và những giọt nước mắt – em sao vậy? sao lại khóc? Đừng như thế anh lo lắm! – tôi lấy tay lau đi giọt nước mắt trên má của Trâm.
-hôm nay anh cũng về muộn mà. – trâm đang kiếm cớ bắt bẻ tôi
-hì hì…. Em có muốn đi ăn chút gì không? – tôi mỉm cười
-dạ!
Thế là tôi chở Trâm đến nhà hàng mà mọi người đã hẹn sẵn.
-Oh cả hai đến rồi kìa! – tiếng của lady
-em chào mọi người! – vẫn theo phép lịch sự thông thường của Trâm
-caca! – tiếng của Fun -em có được cô bạn gái thật đáng yêu và xinh đẹp đó. Phải quan tâm chăm sóc và giữ nhìn nghe chưa?
-dạ! – tôi mỉm cười rồi đưa mắt sang nhìn Trâm, nhưng thâm tâm tôi đang đấu đá không biết phải làm sao? Khi Thuyên đang gặp rắc rối bên kia…. Câu nói của Fun cũng làm cho Trâm hơi ngượng.
-anh Fun cứ nói dư là sao??? Chị dâu em là phải như vậy thì caca đây mới ưng chứ!! – Key lên tiếng đùa giỡn
-ủa? hai người làm đám cưới rồi hả?- chị lady ngạc nhiên, khi nghe Fun gọi Trâm là chị dâu
-dạ tụi em chưa! – Trâm đáp nhẹ nhàng
-caca cái này là không được nghe chưa? – tiếng của Fun – con zai gì mà ……..
-đúng đó! Tình cảm như thế rồi mà không đám cưới là sao? – chị lady nói, làm cho tôi rơi vào thế bí …
-dạ! dạ! …. Tại em chưa chuẩn bị gì cả… nên …..
-hihi.. anh chị đừng ép caca… cứ để cho caca quyết định, dù gì tình cảm của tụi em trước sau gì cũng vậy mà! – câu nói đó của Trâm làm cho trái tim tôi ngừng đập trong vòng 3s, nhưng 3s đó nó cứ như là 1p, tôi không ngờ rằng em chấp nhận tất cả hy sinh chờ đợi tôi.
-chuyến đi chơi hawaii lần này ai mà không đi là chị sẽ xử người đó! – tiếng của chị lady
-hì hì … gì mà xử ghê vậy chị? – câu nói của chị làm tôi xanh mặt
-vì …. Chuyến đi chơi này ….là đi cặp cặp … một người ở nhà khác nào để cho người còn lại cô đơn sao???
-chắc không có ai ở nhà đâu chị! – tôi cười trừ
-chuyến đi sẽ gồm như thế này – Fun nói cho mọi người biết – đầu tiên chúng ta sẽ đi máy bay, sau đó sẽ đi thuyền riêng dành cho chúng ta đến đảo hawaii, mọi thứ được chuẩn bị hết rồi….. nói chung chúng ta đi lần này là free từ a-z …. Không ai lo gì cả …..
-rùi ok .. quyết định vậy đi ….. – mọi người đồng thanh
Khi tôi và Trâm về đến nhà.
-hai người đi đâu mà giờ này mới về thế? – đứa em gái của tôi hỏi
-đi ăn thui… không được ah? – tôi chên một mắt nhìn nó
-hì hì… dạo này hạnh phúc nhỉ?
-chứ sao? – lúc này tôi nắm lấy tay của Trâm đưa lên cho nó xem.
-thui… em đi chơi đây!
-gì? Giờ này mà đi đâu ….. – tôi trừng mắt
-em đi với Key mà!
-bộ hết giờ đi rồi ah …
-em đi mua đồ vest với key mà … >”<
-mai đi không được sao? 11h đêm rồi… ai mà bán … – tôi nhìn đồng hồ
-Hai không biết rồi! thôi em đi đây… key chờ ở ngoài đó!!! – nó nói xong là phắng đi mất
-dạo này cô út nhà ta rất yêu chàng sb key đó!
-uhm  hy vọng chúng nó hạnh phúc!!!
-caca chưa có một bộ vest nào phải không? – Trâm hỏi tôi
-ờ … – tôi gãi đầu – thì đó giờ áo thun quần kaki thui.
-ngày mai em và caca đi mua đồ vest nha!
-hỡ … cho ai? – tự nhiên tôi bị ngu đột xuất
-đương nhiên là cho caca rồi!
-uhm …. Vậy thì mai đi! – chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện với nhau cho đến phòng của Trâm ….
-chúc caca ngủ ngon! – trâm mỉm cười vảy tay chào, lúc đó tôi mắc cười vì hành động của Trâm … nhưng lại nhìn Trâm thật triều mến!
-chúc em ngủ ngon! – lúc tay của tôi để đằng sau ót của trâm, hôn nhẹ ở tráng
Lúc này tôi về phòng mình tinh lấy đồ để thay thì chiếc vé máy bay của tôi lại rớt ra dưới đất, tôi nhặt lên nhìn nó rồi ngồi xuống giường nhìn nó mà thở dài, sau đó lắc đầu rồi để nó ở trong học tủ. Tại sao lúc này tôi đang có tình cảm của Trâm, tôi cũng yêu Trâm nhưng sao cảm giác cô đơn thế này? Lúc trước yêu thầm mình đau khổ một mình, chịu hết tất cả…. nhưng bây giờ …. Mình đã có một tình yêu thật sự, nếu quay về với Thuyên ở Việt Nam…. Mình đi với một tư cách người bạn thân hay với tư cách một người mình còn tình cảm xưa kia???? Và thế là …. Tôi đau đầu rồi tự đập đầu của mình trên giường mấy cái ….. rồi chiềm vào giấc ngủ ….
-Caca! – tiếng gọi của Trâm
-gì vậy em? – tôi nhìn Trâm
-caca có yêu em không? – lúc nay Trâm ôm lấy tôi …
-hì hì …. Đương nhiên là có chứ … sao em hỏi kì vậy? – tôi cũng choàng tay ôm lấy Trâm lại mà lòng ấm áp …
-mèo ơi! – tiếng ai quen thuộc
-là thuyên sao??? – tôi đưa mắt nhìn, sao thuyên lại ở đây.
-mèo yêu thuyên mà phải không???? – Thuyên hỏi như chờ đợi sự mong mỏi
-mèo…. – tôi ấp úng.. lúc này trâm đã không còn ôm tôi nửa…. mà bước ra khỏi vòng tay của tôi
-caca yêu em mà! – Trâm nói
-mèo yêu thuyên mà…. Đã bao nhiêu năm nay rồi mà …. _ thuyên nói
-caca…. >”< ….. – tôi gần như bị choáng khi phải đối mặt với cả hai…. Dần dần hai người đều biến dần biến dàn …. – hai người đừng đi…..
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ……………………. – tôi bật dậy tỉnh giấc với mồ hôi lắm tắm trên khuôn mặt, rồi tôi thở mệt mõi….
-caca sao vậy? – Trâm đến ở kế bên tôi
-caca thấy ác mộng…. – tôi sợ sệt đến mặt xanh ngắt, sau đó tôi không còn biết gì nửa cả…. vì tôi đã ngất đi….
-caca! – trâm sợ và hét toáng lên
-có chuyện gì vậy con? – ba mẹ tôi lo lắng chạy vào phòng ….
-caca bị ngất rồi ba mẹ ơi!!!
-trời! sao vậy nè? – mẹ tôi đến xem tôi như thế nào… – anh gọi cho bác sĩ đi!!!
-uhm… anh gọi ngay!!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui