-xin chào! – tôi đến chào
-là anh ah….
-ngồi chung được chứ …
-ghế tự do mà … muốn ngồi thì ngồi thôi …
-wow – hình như tôi đánh giá sai cô ta thì phải – cô vẫn như ngày nào nhỉ?
-thay đổi nhiều rồi …
-vì ai mà thay đổi dữ thế? – chẳng hiểu sao có thể nói chuyện như không hề có chuyện gì xảy ra
-vì Minh …. người bạn thân của Anh và là chồng của Thuyên …
-ủa là sao? – tôi bắt đầu không hiểu
-tôi yêu Minh ….
-what? minh có vợ sao cô yêu được ….
-ban đầu Minh nói với tôi anh ấy chưa có vợ ..
-cái gì? – tôi bắt đầu nóng hừng lên khi nghe nói như vậy – nó muốn chết hả?
-mà thôi…. tại sao tôi phải kể cho anh nghe chuyện này chứ … tôi vốn vĩ không bao giờ có được tình cảm thật lòng mình mà….
-uhm….. vô tình gặp nhau ở một đất nước mới … rồi ngồi đây nói chuyện …
-anh và cô ta sao òi?
-Trâm hả? – tôi mỉm cười
-uhm….. -Thy gật đầu đáp
- Trâm vô tư hồn nhiên …. tôi cảm nhận dc Trâm dành tình cảm cho tôi .. nhưng từ khi Jack xuât hiện không biết như thế nào?
-ah… chủ tịch trẻ tuổi … anh ta cũng rất dể thương …
-dể thương thì cô đến với anh ta đi … – với tôi Jack chẳng có gì gọi là dể thương …. nếu hắn biến đi là với tôi hắn dể thương rồi
-haha…. – bổng dưng Thy cười ngất ngưỡng
-tình yêu là trò chơi …. tôi không bao giờ chiến thắng ….
Cô ta nói xong rồi bỏ đi …. câu nói đó khiến tôi cũng lặng đi …. có thể ban đầu chúng tôi là kẻ thù nhưng thấy cô ta thật sự tôi rất thương cảm …. hy vọng từ giờ trở đi tôi và cô ta sẽ trở thành bạn của nhau …. còn việc của tôi bây giờ >”< là tìm mọi cách để chinh phục Trâm và đá đít tên Jack đi ra chỗ khác ….
Thế là tôi bắt đầu tự lập cho mình những lịch trình để chinh phục Trâm …. nhưng quả thật cũng khó cho tôi là vừa công việc vừa phải nghĩ đến làm thể nào để khiến cho Trâm vui bây giơ? sao tôi nhớ tôi đã nói lời yêu thương và trâm cũng đồng ý rồi … mà tôi còn phải làm mấy cái trò này nửa nhì?? có lẽ đôi lúc họ cần sự lãn mạn những giây phút đáng nhớ dành cho nhau … mà cũng đúng thôi… tôi chưa làm gì gọi là cách bày tỏ tình cảm của mình…. chỉ mới lời nói thui mà… chưa có một chút hành động nào cả ….việc đầu tiên tôi làm là đi đi cửa tiệm chuyên bán bong bóng … và tôi đặt hàng ở đó… các bạn chờ xem nhé … điều gì sẽ xảy ra đây ????
-Kinh cong! – tiếng chuông cửa reo lên , đố các bạn biết tôi ở đâu …. hì hì… tôi đang đứng ở bên kia đường núp …
-chào chị… chị có phải là Trâm không ah? – nhân viên nói , còn tôi cảm thấy rất vui khi chính Trâm ra nhận không phải đứa em gái của tôi
-dạ đúng!
-có người tặng chị bong bóng … xin chị kí nhận cho …
-oh.. cảm ơn anh ..
-đây là tờ giấy người đó đưa cho chị….
-dạ cảm ơn anh … mà sao đưa bong bóng vào nhà đây …..
-đây để tôi giúp … -nhân viên nhiệt tình , vì số lượng bong bón quá lớn nên đem nó vào nhà cứ nghĩ hôm nay nhà tôi có tiệc vậy … một ít sau thì tất cả số bong bóng đươc đưa vào nhà …
-cảm ơn anh nhiều .. _ trâm vẫn luôn vui vẻ hòa đồng với mọi người … hỏi sao một người con gái hoàn mỹ như vậy tôi lại nhường cho Jack được chứ … không bao giờ …. khi người nhân viên đi khỏi Trâm mới lấy tấm thiệp mở ra xem …
“chúc em một ngày mới vui vẻ … bong bóng hơi nhiều ha … ah… người gửi bong bóng cho em không phải là Jack đâu ….. từ từ ta sẽ xuất hiện để gặp em … ”
=> các bạn thấy sao? được chứ có vẻ hơi bí ẩn nhỉ???
Tôi từ bên đường đi thảnh thơi về nhà xem như không có chuyện gì …
-Wow… – từ trong nhà bước vào thì thấy bong bóng khắp xung quanh … nhin cũng dể thương đấy nhỉ…. – ủa? em mua bong bóng chi vậy? – tôi bắt đầu giả ngây
-không! của ai đó tặng! – Trâm cười
-Jack hả? – tôi giả bộ nhíu mày
-người đó có để lại một bức thư …. nhưng hơi lạ là để khẳng định người này không phải là Jack.. cứ như sợ em hiểu lầm vậy…
-nhiều người thích em quá ha…. ẩn với tánh … – tôi đút tay vô túi quần lại phá mấy cái bong bóng …
-phá coi chừng bể bong bóng đó … – Trâm nói và cười
-sao mà bể được … – tôi đánh nó liên tục … ở đằng sau bong bóng có một chậu cây thế là – BÙM BÙM BÙM BÙM…. -làm tôi giật bắn cả mình
-em nói rồi .. mà cãi …
-không được rồi phải chuyển kế hoạch B thui ….- tôi nói thầm
-caca nói gì vậy?
-ah không có gì … không biết tên nào đi mua bong bóng … sao em không để mấy cái này ở đằng sau vườn mình ah2….
-uhm nhỉ? sao em không nghĩ ra ta …
-hehe…. – tôi cười
Thế là tôi cùng Trâm đưa tất cả các bong bóng ra ở đằng sau vườn cột xung quanh nó ….. bàn ghế mọi thứ …. nhìn cũng rất lãn mạn chớ nhỉ? tôi chot nghĩ nếu có một màn cầu hôn mà xung quanh toàn bong bóng thì sao nhỉ???? bình thường người ta sắp hoa còn tôi thì bong bóng …. nhức cả đầu … thật sự làm người ẩn danh như thế này có ổn không nhỉ? nhưng thui …. cứ làm cho nó kì bí chút rồi lộ diên sau cũng được … oh oh…. theo tôi được biết là còn 2 ngày nữa là vanlentine …. wow wow ….phải đi chuẩn bị từ bây giờ thì sẽ tốt hơn ….may là trời hôm nay mát khi đưa các bong bóng ra ngoài xong vì mệt quả … nên tôi đã nằm lăn ra bãi cỏ… đương nhiên là có Trâm nằm kế bên tôi rồi …
-tên nào tặng bong bóng nhỉ?? nếu nó biết bong bóng của mình được làm vật trang trí để cho Trâm nằm kế người khác chắc nó tức lắm đó – Tôi giả ngây
-hì hì… caca nói cũng đúng … mà thui mốt em cũng không nhận bất kì từ người bí ẩn đâu ….
-ủa? sao thế? thấy cũng vui vui mà – tôi nghe quay qua
-caca không ghen hả?
-hả? ờ thì …. – tôi gãi đầu thật sự không biết nói như thế nào chỉ biết đưa mắt nhìn mấy cái bong bóng -
-em chỉ nói vậy thôi …
Lúc ấy tôi quay sang nhìn trâm thật sự tôi rất muốn nói những bong bóng này do tôi tặng cho Trâm … mà có nên nói hay không??? trước sau gì cũng phải nói mà ta …. thui nói luôn cho rồi …
-bong bóng là caca tặng Trâm đó …
-sao? – Trâm hơi ngạc nhiên
-thật sự khi biết Jack ngày nào cũng tặng hoa cho Trâm, caca rất bực mình khó chịu….cũng tự trách bản thân chưa làm gì được cho em cả… ngay cả món quà nhỏ nhất cũng không có …. caca thích và yêu em rất nhiều …. nhưng caca cũng sợ rất nhiều … vì tình cảm của caca vẫn còn dành cho Thuyên một phần ….
-không sao cả … – tôi chưa nói hết thì Trâm đã để ngón tay lên môi của tôi … – em sẽ luôn ở bên caca giúp caca dũng cảm hơn ….. dù caca có tình cảm với Thuyên em cũng chấp nhận mà ….vì tình yêu đầu luôn sâu đậm ….
-caca…. – nụ hôn của Trâm đã chiếm mất đôi môi của tôi làm tôi không nói được gì…
-caca ngốc … – em ôm lấy tôi và nói – đã biết em dành tình cảm cho caca như thế nào rồi mà…. dù Jack có làm gì vẫn không thay đổi được …. Jack thật sự là một người tốt nhưng em chỉ xem Jack như người anh trai đáng kính thôi ….
-nhưng Jack đâu xem em là em gái đâu nhỉ?
-em sẽ nói chuyện với Jack vào ngày mai ….
Vì chiều mát nên cả hai đã nằm ngủ ở ngoài sân cỏ … với bao nhiêu chiếc bong bóng ….xung quanh vườn hì hì… vậy tôi đâu cần phải lập kế hoạch làm gì … chỉ cần quan tâm chăm sóc lo lắng là đủ …. …. nhưng việc của Minh và Thuyên làm tôi có một chút suy nghĩ…. nhiều lúc Minh cũng hay liều …. nó mà bỏ Thuyên … mình sẽ giết chết nó ….
Chúng ta quay lại với Thuyên một chút nào …. hì hì… bỏ Thuyên là không được ….
-nè ăn đi ! – tiếng của Nhi
-trời ơi … mua gì mà quá trời vậy nè? – Thuyên nhìn khắp trên bàn toàn là đồ ăn
-ăn nhiều vô … tao mua cho hai người chứ không phải một người ….ăn nhé cháu iu của cô ..ăn cho hết ah2 …. tao mua toàn đổ bổ
-thui được rồi … từ từ … sẽ ăn hết mà …
-chừng nào thằng Minh nó về … – Nhi hỏi trong khi đó cũng ăn cùng với Thuyên
-uhm… hình như vài ngày nữa…
-sao không cho nó biết luôn ….
-thui để cho anh ấy làm việc đi … rồi về là quà bất ngờ cho anh ấy ….
-bó tay …. cô không hiểu mẹ con làm sao luôn đó – Nhi nhìn vào bụng của Thuyên rồi nói … -không biết trai hay gái nhỉ?
-hì hì… cái đó phải dợi thai lớn hơn mới biết được chứ …
-sao mà tao nôn quá mạy …. haha… _ nhi cười …. – mày để chứ không phải tao để mà tao nôn ghê … không biết nó giống tao không ha… – Nhin nói
-vô duyên cái con này … nó phải giống mẹ nó chứ … sao giống mày đươc ….
-trời ơi … xinh đẹp giống tao nè – Nhi chớp chớp mắt
-mà nè…. tính không có bạn trai hả? – Thuyên
-thui …. trai gì … mệt …. tao đang nghỉ phẻ … hehe…. – nhi cười đáp
-bớt ăn chơi đi … rồi con trai nhà đàn hoàn nó tới …
-hì hì…. dạo này tao ở với mày … lo cho mày cho cháo của tao … tao có ăn chơi đâu … mà không biết caca dạo này sao rồi nhỉ? qua đó rồi mất tích luôn …
-hì hì… caca sẽ về Việt Nam thăm tụi mình mà không biết chừng nào …
-sao mày biết? _ nhi nói
-uhm … thì hum bửa gửi mail caca trả lời vậy nè ….
-mà công nhận hai đứa mình có caca là bạn thật là tốt ..
-đương nhiên òi … caca là mèo quản gia luôn như vậy và như vậy …..- Thuyên đang khen về tôi … ui thật là nở mũi quá
-hì hì….uhm….. không biết cái tính như vậy có cô nào ưng hay không? mà chỉ sợ nó không ưng cô nào mới chết … _ nhi lắc đầu
-sao vậy?
-mày cũng biết mà … – đến khúc này cả hai im lặng … nhưng sự thật không thể chối bỏ …. nếu như tôi gặp tình huống đứng giữa hai người con gái Trâm và Thuyên …. thì tôi sẽ chọn ai ….. một người yêu tôi yêu cả gia đình của tôi … còn một người là người tôi yêu năm xưa ….
Dưới những bóng cây trên mặt hồ nước, Jack đang bơi lội nhiều vòng … mẹ của Jack từ phía trên nhìn xuống thấy con trai mình như vậy nên hiểu rằng biết nó đang có chuyện gì xảy ra …. bà từ từ đi xuống cũng lúc đó Jack bước từ hồ bơi lên …
-ủa mẹ ra đây làm gì? – Jack thấy mẹ xuất hiện trước mặt mình
-mẹ thấy con có chuyện gì phải không? – mẹ Jack ân cần hỏi
-dạ … chỉ là công việc thui mẹ ah – Jack đáp nhưng gương mặt đầy vẻ buồn
-có phải là công việc không con? hay còn việc khác nửa…. -lúc đó mẹ và Jack bắt đầu nói chuyện với nhau …
-dạ … việc khác nửa…
-có phải Trâm không? – mẹ Jack như nói đúng những gì trong tâm tư của Jack
-sao mẹ biết …
-mẹ biết từ khi con dẫn Trâm về nhà ăn sinh nhật của mẹ …
-dạ …
-con yêu cô bé dể thương đó sao?
-dạ …
-mà cô bé đó không đáp lại tình cảm của con …- Jack nhìn mẹ khi nghe mẹ nói đúng như những gì mình suy nghĩ -có phải con đang chờ đợi phải không?
-con cũng muốn chờ … nhưng con …
-mẹ nghĩ … cô bé không đáp lại có lẽ cô bé đã yêu một người khác rồi …
-dạ … – Jack chỉ biết gật đầu …
-con có thể tìm cho mình một cô gái khác mà….
-nhưng con chỉ yêu Trâm thôi …
-tình yêu nó khó giải thích lắm con ah …. – mẹ Jack đang giải thích cho con của mình – Tình yêu người ta cũng có thể hiểu có được nhau gọi là tình yêu, tình yêu là được nhìn thấy người mình yêu thương hạnh phúc, tình yêu là thứ không ràng buộc … cũng giống như ba của con …. mẹ yêu ông ta … nhưng ông ta lại đi tìm cho mình một hạnh phúc… mẹ nghĩ nên để cho ông ta đi tìm hạnh phúc của mình…. mẹ như thế cũng là yêu …
-nhưng yêu như mẹ thì thiệt thòi lắm … – Jack buồn đáp
-có gì đâu mà thiệt thòi con …. thiệt thòi hay không là do chính bản thân mình mang lại …
-thui… con không muốn nghe … – Jack bỏ đi vào trong nhà..
-Jack! – mẹ Jack gọi nhưng vô ích , rồi bà ta lắc đầu khi thấy mình có một đứa con trai si vì tình như vậy … haiz…. tôi nghĩ Jack giống tôi diều này ….
Rồi ngày ỏ công ty … với Jack thật chán và bực mình ….nhưng khi đang bực mình thấy Trâm bước vào ….
-chào anh! – Trâm mỉm cười, mọi thứ với Jack xua đi tất cả….
-uhm… chào em… -Jack cười nói
-em có chuỵen muốn nói với anh …
-uhm… em cứ việc nói đi … – Jack đang chờ
-anh đừng mua hoa tặng em như vậy nửa…..
-em không thích sao???
-dạ không phải! nhưng làm vậy cả nhà em sẽ …
-ah… thui được … không sao đâu … néu em nói vậy thì anh sẽ không làm như vậy nửa … – Jack vô cùng buồn khi thấy tình cảm của mình đã bị từ chối – nếu không còn việc gì em có thể ra ngòai …
-em xin lỗi! thật sự em chỉ xem anh như là anh trai thôi! em biết anh là một người đàn ông tốt …. rồi sẽ có một ngày anh sẽ tìm cho mình một người phụ nữ…
-…….-Jack im lặng đưa mắt vào chiếc laptop kia …. Trâm cũng thật sự buồn khi thấy Jack như vây… rồi Trâm lặng lẽ bước ra ngoài ….
Khi Trâm đi rồi thì Jack ôm đầu …..cảm giác bị từ chối tình cảm thật đau …. khi nhân viên bước vào đưa hồ sơ …
-dạ thưa chủ tịch …
-không có chủ tịch gì hết … đi ra ngoài ngay cho tôi … – cơn giận của Jack đã trút lên đầu nhân viên , làm cho nhân viên đó tái méc phải đi ra ngoài ngay lập tức
Trong khi đó Jack biết hôm nay mình cũng không làm việc được…. nên đã đi xuống dưới tầng hầm …lấy xe phóng mình đi đến quá bar …..
Trong khi đó ở bên khách sạn :
-em chào chị …cho em hỏi …. gần đây có quán bar nào không ah? – Thy hỏi cô nhân viên
-ah … tôi sẽ kêu nhân viên chở quý khách đến nơi gần nhất
-dạ em cảm ơn …..
Còn tôi khi xong việc ở công ty là chạy đến một nhà hàng …. chuẩn bị mọi thứ để có ngày valentine đầu tiên của tôi và Trâm ….
Tôi chạy nhanh đến nhà hàng có thể làm một bửa tiệc thật đặc biệt dành cho Trâm ….
- dạ! chào quý khách!
-uhm…. tôi muốn đặt một bàn ở đây và bao hết ở đây …
-dạ. có phải quý khách muốn dành cho người yêu của mình một ngày valentine thật bất ngờ không ah?
-uhm…. chính xác
-vậy quý khách dặn dò gì không ah …
-uhm…. cô hãy làm theo ….
Tôi đã nói với nhân viên về việc chuẩn bị đón valentine đầu tiên cùng Trâm …. nhưng sau đó …. chẳng hiểu sao tôi lại nhớ đến Thuyên, làm tôi nhớ đến ngày valentine hồi còn học cấp ba … dòng kí ức quay trở lại ….
Ngày valentine …… buổi sáng trước khi đi học tôi đón nhận một ngày thật vui hy vọng sẽ mang lại cho Thuyên được một ngày hạnh phúc … tôi đi đến cửa tiệm hoa … mua một đóa hồng … quả thật hoa nó lên giá cao chỉ được mấy cái ngày như thế này .. bình thường với số tiền đó tôi có thể mua dc 3 hoa hồng .. nhưng hôm nay cũng số tiền đó tôi chỉ mua được 1 bông hồng … mua bông hồng xong chỉ nghĩ không biết nó có đủ hay không… tôi mua thêm một hộp socola nửa … trên tay vừa cầm hoa vừa cầm socola …. tôi cảm thấy rất rất vui …. chỉ ước gì có cánh cửa thần kì của doremon bước qua một cái là đứng trước mặt Thuyên …
Vào đến lớp tôi không tặng cho Thuyên liền ….
-Mèo! – cái tên thân mật thuyên gọi tôi
-hả?
-giấu cái gì sau lưng vậy?- Thuyên cứ chồm ra đằng sau để biết cái gì đang ở sau lưng tôi
-biết làm gì? – tôi nhiếu mày
-thì biết thui mà… có socola hog?-Thuyên chờ câu trả lời
-chi?
-cho Thuyên …
-có cũng không cho … -tôi đang chọc Thuyên …
-Quỷ mèo! – Thuyên vùng vằng bỏ đi, còn tôi đứng cười lắc đầu …đi đến bàn học và để hoa và socola vào học bàn ….
Cái tính đáng yêu đó phải nói trong lớp biết bao đứa con trai thích Thuyên … quả thật tôi cũng không ngờ ngày valentine đó … Thuyên được nhận socola cũng khá nhiều …. đến khi giờ ra chơi … tôi đi xuống cantin mua nước đi lên trên lớp thì thấy hoa của tôi và socola đang nằm trong tay của Thuyên …
-Nè! – tôi la lên- sao tự ý lấy vậy hả? – tôi khoanh tay
-cái này của tui phó hog mèo? – Thuyên chớp chớp mắt
-không!
-gì ? của tui mà…
-ai tặng đâu mà của tui …
-không tặng cũng lấy ….
-hay nhỉ? muốn bị ăn đòn không? – tôi bước đến gần Thuyên giật lại hộp socola
-mèo mà lấy nghỉ chơi mèo luôn ..
-sợ quá … – tôi le lưỡi …
-mèo có đưa hay không? – Thuyên khoanh tay nhăn mặt với tui …. lúc đó Nhi chen vào
-mèo đừng có đưa .. cho nhi nè….
-uhm… được ah …
-không! socola của Thuyên … – Thuyên nhất định chòm tới lấy cho được cái hộp socola… bằng cách leo lên bàn chòm tới tôi ..
-thui nè… khổ quá… mèo tặng thuyên bông hồng và socola … valentine vui ha.. – tôi mỉm cười
-hihi… nảy không đưa luôn …
-ai biểu tự động lấy … nên chọc Thuyên thui ..
-uhm….hihi…
Thuyên vô tư đến mức khuôi hộp socola tôi tặng cho cô ấy …. cho cả lớp ăn hết … tôi không thấy buồn mà ngược lại thấy vui … vì niềm vui của em cũng chính là niềm vui của tôi thôi … dòng kí ức của tôi ngưng lại khi nghe tiếng của nhân viên nhà hàng ..
-dạ quý khách còn yêu cầu gì không?
-dạ xin lỗi chị …. em có thể hủy bỏ đơn đặt hàng lúc nảy được không?
-ờ … có chuyện gì sao quý khách…. quý khách không hài lòng chỗ nào … chúng tôi sẽ làm hài lòng cho quý khách…
-dạ … nhà hàng chị rất tốt .. nên em mới đến chọn … ah đây là tiền tiếp …. thôi em đi đây ….
Nói xong tôi vội vàng đi …. quả thật tôi không thể đón valentine cùng trâm được … khi trong đầu tôi vẫn còn hình bóng của Thuyên ….có phải tôi đang làm cho Trâm đau khổ không? một người con gái đã chờ đợi tôi suốt mấy năm … chính tôi cũng đã nói lời yêu cô ấy … nhưng giờ vào đúng ngày này tôi lại làm tan nát trái tim của cô áy… đêm đó tôi đã đi lang thang trên con đường … suy nghĩ và suy nghĩ ….
Jack đang ở vũ trường với bao nhiêu tiếng nhạc sập xình …. muốn bổ banh đầu … và Jack hiện tại cũng muốn mình nổ theo điệu nhạc Jack muốn uống thật say và say… để có thể quên đi Trâm … nhưng Jack càng uống thì thấy mình càng tỉnh … hình ảnh của Trâm… cái nét dịu dành… mộc mạc của người con gái thật đáng quý …. tại sao một tình cảm chân thành sâu sắc không được đáp lại….Vì quá yêu Trâm …. nên Jack đã kêu một chai rượu ra nock đến nổi sặc sụa … khi đang uống như thế thì Thy xuất hiện … cũng gọi cho mình rượu để uống … cả hai uống nhưng không ai cần biết ai cả…..
Thy bắt đầu để ý xung quanh … và thấy một chàng trai đẹp trai đang uống say rượu …. tuy mới uống vài ly rượu trong ánh đèn của vũ trường chớp tắt nhưng Thy vẫn nhận ra đó là Jack, Thy bắt đầu thắc mắc sao Jack lại ở đây thật trùng hợp ….
-Anh Jack. – tiếng của Thy hét lớn trong tiếng nhạc
-ủa? cô là ai? – Jack bắt đầu ngà ngà say …
-anh không nhận ra em sao? em Thy nè….
-ah… Thy hả? sao em ở đây ….
-em buồn nên muốn vào đây giải tỏa thui … anh uống say quá …. thui để em đưa anh về nhà …
-anh không sao hết … anh chưa say mà ….
-uhm… mà sao anh uống nhiều như thế…? – Thy quan tâm hỏi
-em có biết thất tình là gì không? – Jack say nên lúc này có thể bộc hết tâm trạng của mình …
-sao anh hỏi em như vậy? – lúc này Thy ngưng uống và muốn biết chuyện gì xảy ra với Jack
-anh đang thất tình … thất tình một cô gái xinh đẹp …. dể thương hiền hầu … luôn được mọi người yêu thích ..
-Trâm sao?
-uhm…. chính là Trâm …. Trâm không yêu anh … Trâm chỉ yêu caca…. chỉ yêu caca mà thôi …
-tình cảm không ép buộc được đâu anh …
-anh biết ….anh biết ….anh tự trách mình tại sao không được tình cảm bình thường như những người khác chứ .. _Jack tiếp tục nóc rượu
-anh ngưng lại đi …. – Thy nói
-mặc anh …..
-trên đời này không thiếu con gái để anh yêu đâu …
-vậy hả? vậy anh quay sang làm quen với em nha … – Jack lúc say không biết mình đang nói gì …
-anh say rồi đừng nói nhảm nửa ….
- haha…. ngay cả lúc người ta say … là lúc nói thật nhất mà em cũng không tin ah .. haha….
-Jack …. – Thy thật sự nhin thấy Jack như vậy cũng thấy tội cho Jack … nhưng sức người có hạn Jack đã gục mình với những chai rượu ,,,
Thy người con gái ốm yếu phải đỡ Jack lên taxi quay về khách sạn của mình…. khi đến đại sảnh đúng lúc Quân và Như đi ra …
-bà bà! con Thy nó mang chàng trai về kìa…
-trời … >”< … ở đâu ra vậy? – Như hết hồn
-hai đứa bay lại đỡ giúp tao với – tiếng của Thy reo lên Quân và Như chạy đến đỡ cùng ….
-ở đâu ra anh chàng này đây …. trời ơi …. mùi ruou nồng nặc …
-uhm… đỡ anh ấy lên phòng giúp tao …
-sao? – Như hét muốn điếc cả tai Quân và Thy
-đỡ đi đừng có nói nhiều ….
Không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo khi Jack tỉnh dậy …..
Còn tôi cô đơn lang thang trên con phố dưới ánh đèn …. tôi lại đối mặt mình dưới vũng nước đọng kia … nhìn dưới đó là hình ảnh của tôi … một cô gái … tính cách như một chàng trai … được sống yên bình … được có người yêu thương … nhưng hình ảnh của tôi được thế vào là hình ảnh nụ cười của Thuyên … lúc tôi và Thuyên đùa giỡn …. nhưng sau đó là hình ảnh của Trâm … người con gái yêu tôi chăm sóc cho tôi và cả gia đình của tôi … cô gái hoàn mỹ không có điểm nào để có thể chê vào đâu được ….tôi lắc đầu xua đi những suy nghĩ … về đến nhà với tôi là gần 2h sáng …..
Trâm đang ngủ trước cửa nhà…. tôi lặng người khi thấy Trâm đang gục đầu xuống đầu gối.. cuốn mình nằm ngủ ôm cái lạnh ngoài trời ….. tự nhiên tôi cảm thấy trái tim của mình đau nhói … sao tôi lại có thể để một người con gái bị thiệt thòi nhiều như vậy …. đáng lẽ Trâm phải được hưởng niềm vui của cuộc sống đáng quý này … tôi bước đến gần Trâm….sau đó ôm lấy Trâm … cái ôm của tôi làm cho Trâm tỉnh giấc …
-Caca! – Trâm không hiểu vì sao hôm nay tôi về nhà rất trể .. đã vậy còn ôm lấy cô ấy …
-đừng nói gì cả… anh muốn được ôm em một chút …
-…. – Trâm giật mình khi tôi xưng hô là “anh” . điều gì đã xảy ra với tôi Trâm muốn biết ….
-caca…
-đừng bao giờ rời xa anh nha em …. anh hứa từ giờ trở đi không bao giờ còn hình bóng của Thuyên nửa…
-dạ! – Trâm hạnh phúc đến khi nước mắt rơi ra …
-em sao vậy? -tôi lau nước mắt của Trâm ….
-em hạnh phúc ….
-uhm… đừng khóc chứ .. anh chỉ muốn thấy em vui thui … -Trâm ngã vào lòng của tôi
-hihi…
-ngày mai em có thể dành một ngày để anh được lo lắng cho em không?
-ngày mai là valentine mà…
-uhm… ngày mai anh sẽ có bất ngờ dành cho em …
Sau đó tôi dẫn Trâm về phòng …
-anh ngủ ngon nha… _ trâm mỉm cười
-ngủ một mình anh sợ ma lắm …hay ngủ với anh đi
-thui… đừng có lợi dụng … _ trâm trề môi
-hehe.. làm gì lội dụng… nói thiệt mà…
-kệ anh … – trâm đóng cửa còn tôi thì đứng đó cười… cả hai cùng cười vì biết từ ngày mai … cả hai sẽ chinh thức là của nhau ….
Khi ở khách sạn Quân và Như nói chuyện …
-ê… cái tên lúc nảy là ai vậy? – Quân hỏi
-èo…sao tui biết bà .. – Như chả thèm quan tâm
-haiz…. tội con Thy quá … 3 cuộc tình mà chả ra cái gì…-Quân nói tiếp
-không sao đâu … ông bà ta nói nhất quá tam mà…
-uhm… cũng hy vọng …mà bà….-Quân đang có ý đồ
-hả?
-tên Minh đó… có nên cho vợ nó biết không? -Quân như muốn nói tất cả
-haiz… thui chuyện nhà người ta đừng có xen vào .. _ Như cũng sợ khi mình can thiệp vào sẽ có đìêu xấu nhất xảy ra …
-nhưng tui bức xúc … – Quân đạp cái gối
-cốc cóc … – tiếng gõ cửa
-ai qua giờ này vậy?-Quân nhăn
-chắc con Thy đó … nhờ mình giúp ra mở cửa đi – thy nằm xem ti vi vừa nói
-Ah… Quân cho anh hỏi có Thy bên đây không? – tiếng của Minh
-anh còn vác cái mặt tới ah… – Quân khoanh tay …
-anh thật sự thích Thy mà …
-đừng có xạo … anh thích nó hay anh thích tiền tài, danh vọng ….
-cho anh gặp Thy đi em … _ minh năn nỉ
-anh đã có vợ đừng có gắng nửa…. tôi sẽ nói chuyện này cho vợ anh biết ..- tiếng hét của Quân làm cho Như phải đi ra …
-là anh ah – Như càng lúc càng ghét cay ghét đắng Minh- đừng vô ich… nếu anh muốn giữ cái hiện tại tốt đẹp của anh đừng deo bám Thy nửa…. anh cũng nên nhớ anh đã có vợ …. vợ anh lại là người mà bạn thân anh yêu thương nhất ….
- …… – Minh im lặng và rời khỏi phòng …. Minh chẳng biết tại sao mình như vậy … nhưng khi nhắc đến không còn giữ đươc cái ghế thì Minh rút đi … không ở lại thêm một chút nào nửa…. có lẽ hắn sợ mất đi cái tiền tài và danh vộng trước mắt
Theo đúng lịch thì còn ba ngày nửa thì Minh, Quân, Như và Thy phải về lại Việt Nam ….liệu ba ngày này sẽ xảy ra chuyện gì với họ không? nhất là Thy liệu trái tim thy có dành cho Jack không? hay sẽ như thế nào đó …. chúng ta quay về với phòng của Thy nào …
Phải khó khăn lắm cả ba người bạn mới dìu được Jack về phòng của Thy … Thy cứ tưởng hôm nay mình sẽ được uống say nhưng không ngờ người say lại là Jack …. có lẽ vì là quen biết cũng vì một chút gì đó … nên Thy đêm đó đã chăm sóc cho Jack … buổi sáng khi Jack tỉnh dậy cảm thấy đầu mình rất nhức, cứ dùng tay xoa xoa đầu, tỉnh dậy thấy mình đang ở trong một căn phòng lạ … và càng thấy bất ngờ hơn khi mình đang ở trạng thái trần …. chỉ có một chiếc quần tây dính trên người ….Jack cố gắng nhớ mọi việc diễn ra đêm qua như thế nào …. trong phòng Jack quay qua quay lại chỉ thấy mình có một mình …
-anh tỉnh rồi ah? – Thy đang cầm khây thức ăn sáng đem lên cho Jack
-đêm qua…. -Jack có vẻ nhớ -nhưng sao anh lại ở đây
-anh không nhớ gì sao? – Thy mỉm cười
-anh chỉ nhớ mình ở quán bar gặp em ….. rồi sau đó em và anh cùng uống rồi rồi …. – Jack không nhớ gì tiếp theo
-hì hì… anh say bí tỉ em đã nhờ bạn em đưa anh lên phòng đó …
-ờ..anh xin lỗi làm phiền em quá …. – Jack gãi đầu, nhưng giờ Jack mới để ý Thy chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng nhìn rất khiêu gợi ….-em hay mặc như vậy hả? xin lỗi anh chỉ hỏi thôi đừng giận anh
-dạ không! tại đêm qua anh uống nhiều quá,,,, nôn lên người của em …. em lục mãi mà chỉ còn cái áo sơ mi để thay đồ ngủ ….
-tối qua em ngủ ở đâu ? trong khi anh ngủ ở đây? – Jack bắt đầu thấy ngượng khi thấy một người con gái vì mình như vậy
-dạ em ngủ ở sofa…
-quý khách chúng tôi gửi đồ .. – tiếng của nhân viên
-để em ra lấy đồ cho anh …
-phiền em quá …. – rồi nhanh chóng Thy cũng đưa đồ cho Jack mặc vào, ít phút sau thì Jack đã trở về bình thường …. lịch lãm, đẹp trai, tài giỏi không giống như hôm qua một kẻ say vì tình …
Thy nhìn Jack rồi chọc …
-đúng là chủ tịch có khác…. không giống như hôm qua… – Thy khoanh tay
-hôm qua nhìn anh ẹ lắm hả? – Jack hỏi
-đúng rồi! một kẻ say tình,,,,
-anh có thể mời em đi chơi với anh hôm nay không? cám ơn em vì tất cả..,,
-đi chơi hả? đi đâu? – Thy hơi ngây thơ … chẳng hiểu hôm qua và hôm nay là hai tâm trạng khác biệt … cả hai cũng thấy như vậy .. nhưng cũng mong sao cho Jack và Thy cảm thấy yên bình khi ở bên nhau …
-uhm… em đi thay đồ đi …. hôm nay là valentine mà…
-Valentine…
-hôm nay công ty anh cho nghĩ… em đi chơi với anh được không?
-đi ngay bây giờ soa?
-uhm…ngay bây giờ ….
Khi thy bước đi thì chân bị vướn vào vật gì đó ….nên người bị té ngửa ra sau … Jack liền nhanh tay choàng tay qua eo đỡ Thy …Thy thì hết hồn mém tý nửa là cái đầu của mình sẽ nằm dưới đất … hai ánh mắt chạm nhau … wow… dòng điện truyền từ phía hai bên …. cả hai trái tim đang đập theo dòng điện truyền qua người … nhiều khi người khác cho rằng đây là tiếng sét ái tình chẳng nên …. cái cảnh giống đôi tình nhân đang nhảy điệu tango ngã người ra phía sau …. nếu Jack cuối xuống hôn thì có lẽ thành tình nhân thật đấy ….
- Em không sao chứ Thy? – Thy vẫn còn trong tư thế té ngửa ra sau và Jack đỡ
-dạ em em … không sao? – Thy mở mắt thật to nhìn Jack, sau đó Thy đứng lại bình thường
-em đi thay đồ đi … rồi chúng ta đi ..
-dạ… – vừa mới được chàng đỡ thui mà cô nàng nhà ta đi vào phòng thay đồ mà cảm giác thấy ngượng vô cùng ….
-Thy em có trong đó không? – tiếng của Minh , Jack nghe thấy và bước ra mở cửa
-Minh ah? – Jack cười
-ủa? sao Jack lại ở đây? ở trong phòng của Thy – trong đầu Minh xuất hiện bao nhiêu dấu chấm hỏi
-ah … cái đó ..
-em xong rồi nè… chúng ta đi thôi .. – Thy bước ra thì nhìn thấy Minh với vẻ mặt không còn tươi tắn
-em tính đi đâu ah? – Minh hỏi thăm
-tôi đi đâu kệ tôi .. tôi cần sự quan tâm của anh sao? – giọng của Thy lạnh lùng
-hai người cãi nhau ah? – Jack vô cùng thắc mắc
-thui mình đi đi anh… – Thy nắm tay lôi Jack đi
-không được … ba em đã giao em cho anh …
-tôi không cần …. – giọng nói lạnh nhạt càng lúc càng lạnh như băng
Rồi Thy nắm lấy tay của Jack kéo đi vào thang máy …. và bàn tay của Thy vẫn giữ chặt bàn tay của Jack … nhưng khuôn mặt không còn vui vẻ… và thấy bực mình….
- Thy ah – tiếng của Jack vừa gọi vừa nhìn Thy
-ah.! em xin lỗi – Thy buôn tay của Jack ra và mặt hơi cuối xuống
- em và Minh cải nhau hả? – Jack hỏi mà cảm giác không biết mình có nên hỏi hay không? nhưng lời nói đã tuôn ra
-anh định đưa em đi đâu hả? – Thy cố tình không muốn trả lời câu hỏi của Jack
-uhm… anh tính đưa em ….
Ngay lúc đó thang máy bỗng dưng dừng lại .. và chớp tắt đèn liên tục … và có một chấn động .. thang máy bổng tuột nhanh …. lúc đó Thy hoảng sợ ôm lấy Jack thật chặt hai mắt nhắm lại…. sau đó thang máy dừng lại … cả hai thở hổn hển và hồi hộp … không biết sao hôm nay thang máy có vấn đề …. rồi thang máy chớp tắt chớp tắt …
-em không sao chứ Thy? – Jack hỏi khi thấy đang ôm mình, không nghe tiếng trả lời mà ngược lại nghe tiếng khóc thúc thích từ Thy – em sao vậy?
-em sợ .. -Thy đáp rất nhỏ rất nhỏ …
-không sao đâu? có anh ở đây mà…. lát chúng ta sẽ ra khỏi thôi …
Rồi một lúc sau thang máy cũng hoạt động bình thường trở lại …. khi thang máy mở ra … thì Thy vẫn còn ôm lấy Jack … nổi sợ của Thy là gì mà cứ ôm cứng ngắt Jack như vậy?????
Còn về phần tôi , có lẽ valentine này tôi không thể sắp đặt một buổi hẹn hò hoàn hảo với Trâm được … giờ này mà đi đặt nhà hàng mà còn chỗ mới gọi là hay … nhưng tôi nghĩ ra cách mới ….là hôm nay tôi sẽ dành trọn cho Trâm một ngày…
-caca đưa em đi đâu vậy? – Trâm hỏi tôi khi đang ngồi trong xe
-caca chẳng biêt nửa? tìm xem nơi nào thú vị thì đến …
-vậy chúng ta đến căn nhà ngoài biển lúc mình hổi nhỏ đi … – Trâm cười khi nói điều đó
-ờ ha…. sao caca quên mất ta ….nhưng đến đó là mất 3h đó …
-em sẽ thay lái xe với anh mà … – trâm đá lông nheo với tôi
-ờ ờ … nhỉ… – tôi cười cười ngó ngó ra cửa …
Quả thật có một quãng đường khá xa… cứ chạy được 30p là chúng tôi đổi tay cho nhau.. để tránh nguy hiểm xảy ra với hai đứa…. đến nơi gọi là tuổi thơ của hai đứa thì trời cũng gần 11h trưa mất rồi …. vừa đến nơi là tôi như ngủ luôn trên xe,,,
-caca! anh dậy đi!- Trâm lây tôi dậy
-thui..cho anh ngủ một tý đi ..
-đến nơi rồi …
-ủa vậy hả?
Tôi bước ra ngoài thì trước mặt tôi là biển xung quanh… gió biển thổi vù vù … và phải đi xuống mấy hòn đá lớn mới tới căn nhà thời thơ ấu của hai chúng tôi … nhưng hôm nay là valentine khu vực ở đây thì vắng … cũng đơn giản người ta ra ngoại ô chơi hết rồi …. lần này đi xuống dưới mấy hòn đó tôi chủ động nắm lấy tay của Trâm ..
-chúng ta đi thôi – bàn tay tôi nắm và siết chặt nhìn Trâm mỉm cười
-thui không thích ….- trâm quay mặt đi
-hả? là sao? -tôi tư nhiên không hiểu gì hết ..
-cõng em đi … giống như hùi đó vậy đó … – Trâm khoái chí cười
-ah ah .. thui dc… chiều em vậy …
Thế là Trâm liền nhảy lên cho tôi cõng … nhìn cứ như là đôi tình nhân hạnh phúc ẩy nhỉ? mà thật sự cũng sắp thành đôi tình nhân hạnh phúc rồi… cảm giác của tôi đang yên bình khi có trâm ở bên cạnh… tôi vui khi thấy Trâm mỉm cười…đôi lúc có đôi chút trẻ con …. mỗi lần tôi đi xuống từng bậc đá là mỗi cái khó khăn …
-anh đi từ từ thui… té em và anh luôn đó …
-uhm… anh biết rồi … khá lâu rồi anh mới như vậy mà…
-cố lên …. 1 2 3 ,, cố lên .. – Trâm đang cổ vũ cho tôi, trong khi đó thì đang được tôi cõi.. hai tay trâm đang hoàng trước cổ của tôi ….
-cỗ vũ kiểu này chứng nào mới tới nơi nhỉ…
-ráng lên còn hai hòn đá nửa thui…
Cõng có một chút là tôi đã thở hổn hển rồi …. Trâm bước xuống liền nhìn xung quanh…. và dùng ta chạm vào những hạt cát trắng mỡn kia….
-anh mệt không? – bây giờ trâm mới thèm để ý đến tôi
-mệt sao không?
-thế sao cõng em suốt đời được …
-anh chỉ cõng em … khi em không thể đi được thui… nhưng anh luôn ở bên em mà…. – tôi mỉm cười trong sự mệt mõi
-hihi..
-cười gì …. làm cái gì tiếp theo đi chứ? – tôi đang nhắc khéo
-làm cái gì là làm cái gì? – Trâm nhin tôi ngây thơ vô cùng
-cái này nè … – tôi chỉ tay vào má của mình ..
-thui…
-ê ăn gian nha – hình như trâm hiểu ý của tôi – sao bắt anh cõng cho đã rồi kiu không làm …. giận luôn .. – mặt tôi căn ra
-em giỡn mà… giận em hả? – Trâm đến nhìn tôi nhưng tôi quay mặt chỗ khác – anh cứ quay như thế em không hôn lên má được đâu ..
-ờ vậy thì ngồi im …. – tôi nói xong là đưa má mình qua trái để cho Trâm hôn …
Khi Trâm tiến tới để hôn lên má thì tôi cáo lì quay qua để môi chạm môi … một cái chóc … và tôi chạy đi …
-anh ăn gian quá caca
-anh không ăn gian … hahaha…. – tôi cười
-anh đứng lại không? – trâm cười vui
-không đứng làm gì nhau nè…. -lúc này tôi và trâm đã ở dưới nước rồi
-em sẽ không làm bửa ăn cho anh luôn … – trâm dùng nước tạt vào tôi, và tôi cũng không ngại gì mà tat lại …
-em không làm , thì em yên thân với anh soa????
-anh dám không?
Không cần phải nói nhiều … tôi chạy trên những làn nước , mặt cho Trâm có tung bao nhiêu nước vào người tôi …. thì tôi vẫn tiến lại gần … sau đó ôm lấy eo của Trâm áp sát vào người của mình ….
-sao? giờ em muốn sao? – tôi cười nham hiểm
-muốn gì chứ? – Trâm nhìn tôi đỏ mặt
-em đang ở trong tay của anh đó …
-chứ hog lẽ ở trong tay cá mập hả? – trâm cười … rồi hai tay choàng vào cổ của tôi
-nhiều khi đang ở trong tay cá mập không chừng?- tôi nói cười
-cá mập này biết yêu phải không?
-uhm… iu người đang đứng đối diện nè…
-thiệt không? – ánh mắt của Trâm nhìn tôi như cần câu nói từ đáy lòng
-uhm… thiệt mà… – tôi mỉm cười – Trâm! em đồng ý làm ban gái của anh không?
-làm bạn gái hả? – nét mặt của trâm làm tôi lo lắng
-nếu không thì bạn bình thường cũng được … đừng xem người dưng là được rồi … – tôi nói môt lèo
-hihi… ý em không phải như vậy…
-chứ sao?
-em muốn hơn cả bạn gái …
-uhm… vậy thì em đồng ý làm người vợ nhỏ bé luôn ở bên anh được không?
-thui… bạn gái thui… em chưa đồng ý làm vợ anh đâu? – Trâm cười trong hạnh phúc
-ủa? sao hồi nảy …
-giờ em đổi ý rồi …
-vây là bạn gái của anh phải không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...