Vào thành Dương Châu, như lạc thê ngoại đào nguyên. Thời tiết bốn mùa ôn hòa, sinh sôi vô vàn hoa thơm cỏ lạ phủ kín những đồi núi xanh mát. Làn gió thấm đẫm hương hoa say hồn lữ khách vi vu những hàng liễu rủ xõa tóc hai bên bờ sông, khung cảnh hữu tình say đắm tài tử giai nhân viết nên những thiên tình cổ, khắc cốt ghi tâm.
Nhưng cái gọi là khuôn mẫu không phải ai cũng như ai.
Giữa tiết xuân ấm áp, vẫn có những người luyến tiếc trời đông giá rét, vô cùng lạnh lùng...
Thành Dương Châu này nhà giàu có tiền, quan lại cầm quyền có thể nói là không hiếm lạ. Vậy điều gì làm nên “hảo thanh danh” của ba vị công tử có tiền có thế, tướng mạo xuất chúng, đã ngoài đôi mươi vẫn chưa lập gia?
Trước hết phải nói đến Dương Châu nhất quái, nhi tử duy nhất của Hoàng Phủ gia thành Đông, Hoàng Phủ Lận.
Người này tính cách tà mị, hỉ nộ vô thường, trừ bỏ mẫu thân, tất cả nữ nhân đến gần hắn đều bị ném ra ngoài, nói chi đến việc chạm vào góc áo. Bên trong Hoàng Phủ cơ hồ không một bóng tỳ nữ.
Không gần nữ sắc, nếu chỉ vấn đề này nữ nhân sẽ lấy hắn làm hình mẫu lý tưởng mà tôn sùng, cửa nhà hắn chắc hẳn đã bị bà mối chen sập. Nhưng Hoàng Phủ Lận không chỉ “thủ thân như ngọc” mà còn rất nhiều… rất nhiều tật xấu!
Hỏi xem thành Dương Châu nàng nào nguyện ý làm “bao cát” Hoàng Phủ, có phu xem như góa phụ, chôn vùi cả một đời hoa.
Dương Châu đệ nhị quái, nhi tử Đô gia ở thành Nam, Đô Chậm Ảnh.
Vị này công tử, bộ dáng tuấn tú lịch sự, da trắng như tuyết, tóc đen như mực… Nhưng không cô nương nào dám mơ tưởng. Nói văn chương là không hiểu thế sự ngây thơ trong sáng, nhưng nói trắng ra là một kẻ ngu ngốc.
Đô Gia thành Nam nổi danh là một thần y thế gia, đến ngự y trong cung cũng cúi đầu khiêm nhường một tiếng thần y. Tất cả bệnh nan y, kịch độc đều có biện pháp hóa giải, nhưng đối với ngốc tử nhà mình lại cam chịu. Bù lại hắn cực thiên phú y thuật, là truyền nhân xuất sắc nhất của Đô gia.
Trừ bỏ y dược ra, nhận thức mọi sự chỉ như đứa nhỏ bảy tuổi, tính tình biến đổi thất thường, đang lúc cứu người mất hứng lại cầm độc dược tới thử.
Thử hỏi thiên kim nhà ai nguyện ý cùng một ngốc tử kết nghĩa phu thê? Huống chi này ngốc tử hứng lên có thể lấy lão bà làm vật thử dược!
Cuối cùng là tam quái ở Thành Tây Dương Châu. Khiên Dương Thù.
Chớ nghĩ hắn đứng hàng tam thì “mức độ” so với hai vị kia “dễ chịu” hơn chút, danh này là vì “sở thích” cực kì… cực kì nhỏ của hắn.
Khiên Dương Thù yêu tiền thành si, nhưng cũng keo kiệt đòi mạng.
Hắn yêu tiền bất chấp thủ đoạn, chỉ cần ra giá làm hắn vừa lòng, dù là hắn phụ thân cũng có thể bán. Ngay cả thân cha cũng bán, huống chi nương tử chỉ phúc vi hôn, cũng bị hắn ngàn lượng hoàng kim bán cho người ta.
Hắn tồn một đống tiền tài, cũng không nửa phần phô trương, xuất môn, ăn mặc cũng là đơn thuần bố y. Về phần chỗ ở, chỉ kém nhà hoang là có bốn bức tường để hình dung, ngay cả giường cũng đều là “lượm mót” nhà bằng hữu.
Nhà nào nguyện ý gả nữ nhi chịu khổ cả đời? Khác không nói, ngày nào đó làm khất cái có thể kiếm nhiều tiền, hắn khẳng định lôi kéo cả nhà đi ăn xin.
Năm mới bắt đầu, việc lạ ở thành Dương Châu xuất hiện liên tục, mỗi chuyện đều liên quan ba vị quái nhân
Đầu tiên, Dương Châu nhất quái thế nhưng đã cưới nương tử rồi !
Nam tử tà mị chán ghét nữ nhân nhất, lập gia đình, chuyện gì sẽ xảy ra? Không khỏi làm mọi người hiếu kỳ.
Chuyện sẽ ra sao nhỉ, bạn cứ từ từ xem. . . . . .
Đây là Quyển đầu tiên của bộ ba hệ liệt Tam Quái Thành Dương Châu, cực sủng, cực sắc và cực ngọt ngào
Chống chỉ định với bạn nào bị bệnh tiểu đường, thiếu máu, , bệnh tim, hay lên tăng xông bất chợt
Hãy đọc kĩ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng :
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...